Chạy Mau ! Ma Đầu Kia Tới !

Chương 126 - Cao nhân Thần miếu đang tìm ngươi? (2)



Chương 126 - Cao nhân Thần miếu đang tìm ngươi? (2)




Thật đúng không, Từ Lạc không rõ ràng lắm, nhưng hắn cảm giác hẳn là thật.
Sau khi lần đầu tiên hắn lấy được ngôi sao trên tấm lụa vàng kia, không nhìn ra được gì. Từ khi hai tay mở ra khiếu huyệt ngày càng nhiều, đã có thể nhìn thấy một ít biến hóa của ngôi sao. Như hắn suy đoán, ngôi sao trên lụa vàng không phải cái gì khác, mà chính là khiếu huyệt toàn thân.
Hắn suy nghĩ trước mở ra một trăm lẻ tám khiếu huyệt trên hai tay thử xem.
...
Trên bầu trời.
Một vầng mặt trời màu xanh đen treo cao, thế giới tận thế không có khái niệm ngày đêm, vầng mặt trời kia vĩnh viễn cứ treo như vậy.
Từ Lạc cưỡi chiếc Harley mà mình yêu thích, nhanh chóng lao đi trên đường phố đầy âm u tĩnh mịch, chuẩn bị đi tới Hồ Lô trại, để Ngu Yến Thanh dẫn mình tới Tí Hộ Sở một chuyến.
Mấy ngày nay, hắn cũng liên hệ với Ngu Yến Thanh, gần đó doanh địa bị Âm Linh tập kích, hắn vẫn sẽ ra mặt giải quyết.
Đầm lầy thi địa, vốn âm hồn rậm rạp, như châu chấu khắp nơi, đếm cũng không xuể.
Từ sau khi Từ Lạc hạ trại ở đó, âm hồn đầm lầy lấy tốc độ mắt thường có thể thấy được càng ngày càng ít.
Cho nên nghiệp vụ khu ma không thể ngừng, chẳng những không thể ngừng mà còn dự định làm lớn mạnh, mở một công ty khu ma trước rồi mới bồi dưỡng mấy tiểu đệ, sau này nghiệp vụ nhỏ sẽ để tiểu đệ ra tay, hắn sẽ phụ trách thu hồn.
Đi vào Hồ Lô trại.
Nhìn thấy Ngu Yến Thanh.
Cô nàng này vẫn mặc trang phục kia, khoác áo khoác màu đen, quần jean, giày ống quân đội, sau lưng mang theo một thanh loan đao hình bán nguyệt.
Hắn vừa nói để Ngu Yến Thanh mang mình đi tới Tí Hộ Sở một chuyến, chưa từng nghĩ Ngu Yến Thanh trực tiếp ném ra một quả bom nặng ký.
Cao nhân của Thần miếu đã đến.
Vẫn luôn tìm Từ Lạc.
- Ài, trời sập rồi, đất sụt rồi, chó Tiểu Hoa không thấy đâu nữa!
- Ài... mau nhìn, quỷ thần từ trong Âm sơn bay ra rồi ——-
- Ài nha lạp! Thật nhiều thần tiên!
Cái quỷ gì đây?
Từ Lạc đang tán gẫu với Ngu Yến Thanh, nghe thấy một loạt âm thanh lộn xộn.
- Ài ào! Trời sập rồi, đất sụt rồi, chó Tiểu Hoa không thấy đâu nữa...
Trong Hồ Lô trại.
Một lão già nát rượu tóc tai bù xù mặc một bộ xiêm y cũ nát, trên đầu cắm một đóa hoa màu lam hồng nhạt, trên thắt lưng treo một cái kèn màu đồng cổ, trong tay cầm theo một cây gậy gỗ đào bọc một tầng giấy trắng, ở nơi đó hoa chân múa tay, nhảy nhót.
- Quỷ thần bay ra từ trong Âm sơn rồi, a a a ——
- Tổ sư gia Mao Sơn hiển linh rồi! Ầm ầm!
- Mau nhìn! Rồng! Rồng thật! Ầm ——
Có lẽ nhìn ra nghi ngờ của Từ Lạc, Ngu Yến Thanh giải thích:
- Hắn là thần côn điên, vẫn điên điên khùng khùng, trước đó vài ngày mới từ bên ngoài trở về.
- Hắn nói quỷ thần gì mà bay ra khỏi Âm sơn là chuyện gì?
Từ Lạc có chút tò mò:
- Thật có chuyện này?
Ngu Yến Thanh hơi nhíu mày, nghiêm túc nói:
- Hắn là một tên điên, nghe nói trước tận thế, chính là một thần côn lừa ăn lừa uống khắp nơi, luôn luôn cằn nhằn, nhưng mà...
- Nhưng cái gì?
- Đôi khi hắn tính toán rất chuẩn đấy, có một lần thần côn điên nói tháng sau sẽ xuất hiện Hồn triều, bảo chúng ta sớm đi tị nạn, kết quả tháng sau lại thật sự có Hồn triều xuất hiện.
- Hơn nữa... ta nghe Hồng lão nói...
Ngu Yến Thanh vừa nhìn có chút thẹn thùng, xấu hổ nói ra miệng, do dự một lát, mới nói:
- Hồng lão nói, năm đó lúc bách quỷ dạ hành, hắn tận mắt nhìn thấy thần côn điên thổi kèn đồng, mang theo một đội ngũ xuất giá.
- Đội ngũ xuất giá?
- Đúng... Đúng... Quỷ tân nương!
- ?????
Từ Lạc cả kinh, nhìn chằm chằm Ngu Yến Thanh:
- Ta nói Thanh tỷ, đệ đệ ta đọc sách ít, kinh nghiệm không sâu, kiến thức không nhiều, ngươi cũng đừng lừa ta nha.
...
Mặt sẹo của Ngu Yến Thanh thoáng đỏ lên, dường như có chút lúng túng, chép chép miệng, nói:
- Ta cũng nghe Hồng lão nói, hắn nói rất có hình có dạng, nghe giống như là thật.
Bách quỷ dạ hành?
Quỷ tân nương xuất giá?
Sao nghe tà dị như vậy.
Thế giới này âm hồn bay đầy trời, quanh năm có một vầng minh nhật tẩm bổ, tiến hóa thành Âm Linh, lại tiến hóa thành Âm Quỷ, chỉ là vấn đề thời gian.
Âm hồn vô hình.
Âm Linh vô thức.
Nhưng một khi tiến hóa đến Âm Quỷ, đã hữu hình, cũng có linh, càng sẽ thai nghén ra ý thức của bản thân, thậm chí một ít lão quỷ tu luyện, chỉ số thông minh bạo tăng, không cần nói đến bắt người bình thường, cho dù là những tu sĩ Hóa Khí kỳ như Từ Lạc cũng dễ như trở bàn tay, phải biết rằng Âm Quỷ đối ứng với tiêu chuẩn tu sĩ cảnh giới Pháp Thân.
- Còn có một việc, nếu ta nói ra, chỉ sợ ngươi sẽ càng thêm không tin tưởng.
- Chuyện gì?
- Thần côn này còn thỉnh thần gia thân.
- ????
- Chính là lần trước khi hồn triều tiến đến, chúng ta không thể trốn, tránh cũng không thể tránh, khắp nơi đều là âm hồn, thần côn điên nói hắn có thể mời quỷ thần nhập thân, lúc ấy ta nhìn rõ ràng, thần côn điên khoanh chân ngồi ở chỗ kia, trong miệng lẩm bẩm, sau đó thân thể run rẩy một trận, hắn liền biến thành một người khác.



Bạn cần đăng nhập để bình luận