Chạy Mau ! Ma Đầu Kia Tới !

Chương 266 - Thiên Sát lông trắng (3)



Chương 266 - Thiên Sát lông trắng (3)




Âm Nha đùa cười lớn cạc cạc.
Nó giống như điên khủng bay quanh đỉnh núi.
Từ Lạc đứng dưới gốc cây, nhíu mày, im lặng không nói.
Có một việc.
Tới giờ, hắn vẫn không nghĩ ra.
Lụa vàng ghi chép về Thiên Ma Pháp Thân đã bị mình lấy đi.
Ngay cả Thái Âm Quỳ Thụ trợ giúp mở khiếu huyệt cũng bị mình nhổ đi.
Rõ ràng Âm Nha yêu cầu mình luyện thành Thiên Ma Pháp Thân, đi mở ra Thiên Ma Cổ Quan.
Nó lại không hề lo lắng mình sẽ chạy mất.
Dường như rất chắc chắn bản thân mình nhất định sẽ trở về.
Bây giờ.
Cuối cùng hắn cũng hiểu rồi.
Mặc dù lụa vàng ghi lại phương pháp mở ra hàng vạn khiếu huyệt toàn thân, nhưng cũng chỉ là cảnh giới hàng vạn khiếu huyệt mà thôi.
Các khiếu thức tế luyện như thế nào, lấy gì để tế luyện.
Trên lụa vàng cũng không ghi lại.
Hóa ra thứ chuẩn bị cho việc luyện Thiên Ma Pháp Thân đang ở trong đại mộ này.
Trách không được Âm Nha không có chút lo lắng.
Con súc sinh lông bẹp này quả nhiên giữ lại một tay.
Đầu trọc này nhìn có vẻ không quá tốt, thế nhưng âm mưu lại rất nhiều.
- Cạc cạc cạc! Tiểu tử, ngươi đã mở ra hơn hai ngàn khiếu huyệt, cũng đúc thành thành hai khiếu cung, chẳng lẽ sẽ không phát hiện mình không hoàn chỉnh sao? Ngay cả Thiên Ma khiếu cung còn chưa luyện hóa, tính là Thiên Ma Pháp Thân hay sao?
- Cạc cạc cạc!
Âm Nha treo cái đầu trọc lóc, đứng trên Quỷ Hồn Phiên, đắc ý cười to:
- Chờ sau khi ngươi hấp thu Đại Sát Phù Du ở nơi này, sử dụng tế luyện Thiên Ma Pháp Thân, từng chiêu từng thức đều có uy lực của Đại Sát Phù Du. Xem ai không thuận mắt trừng hắn một cái, sau đó đánh thành tro bụi.
Thật đúng không.
Từ Lạc không biết.
Bây giờ hắn cũng không có tâm trạng để lo lắng vấn đề này nữa.
Nhìn sát khí bay đầy trời giống như tơ liễu lông trắng, hỏi ra một vấn đề mà hắn đặc biệt quan tâm:
- Ngươi xác định cho ta hấp thu Đại Sát Phù Du?
- Bằng không thì sao? Chỉ có khiếu cung tế luyện Đại Sát Phù Du mới tính là Thiên Ma khiếu cung chân chính!
Âm Nha trừng đôi mắt xanh mượt, như cười như không nói:
- Tiểu tử, ngươi có biết Đại Sát Phù Du còn có một tên gọi là gì không?
- Tên gì?
- Thiên Sát Hôi Tẫn! Thiên Ma Đại Sát Hôi Tẫn! Cạc cạc! Đây chính là tro tàn trong truyền thuyết bị Đại Ma Thiên Sát đốt qua! Cạc cạc cạc ——-
Thiên Sát.
Hắn đã từng nghe nói qua.
Nhưng cũng chỉ nghe qua thôi, cũng không biết khái niệm cụ thể.
Về phần Thiên Ma Đại Sát Hôi Tẫn gì đó, càng nghe thấy không ít.
Ngược lại từ trong lời của Âm Nha... hình như dáng của thứ này rất lợi hại.
Đợi đã!
Không đúng!
Từ Lạc vội vàng lắc đầu. Bây giờ hắn không muốn biết Thiên Sát là gì, chỉ muốn biết tại sao lại hấp thu thứ này:
- Lão tổ, sương mù Thiên Sát gì đó có thể đoạt thọ đoạt nguyên. Cho dù bị cắn một cái, khí huyết suy bại, tinh nguyên cạn kiệt, trong nháy mắt trở thành một cái xác khô, ngươi bảo ta thu nhận?
- Đúng vậy! Là đoạt thọ đoạt nguyên, nếu không hóa thành Thiên Sát Hôi Tẫn làm gì? Ngươi cho rằng thứ gì cũng có thể tùy tiện gọi là Thiên Sát Hôi Tẫn hay sao?
Âm Nha dáng vẻ chờ mong hưng phấn nói:
- Chờ ngươi dùng Thiên Sát Hôi Tẫn rèn luyện khiếu cung, đến lúc đó cũng có thể nuốt tinh nguyên của người khác, đoạt tuổi thọ của người khác! Sợ là ngươi không biết bốn chữ Thiên Ma Pháp Thân có hàm lượng kim thế nào đúng không? Bốn chữ đoạt thọ đoạt nguyên, biết viết như thế nào không? Cạc cạc cạc cạc!
- Ta không biết làm sao viết được bốn chữ thôn nguyên đoạt thọ. Ta muốn biết làm thế nào hấp thu Thiên Sát Hôi Tẫn để tế luyện Thiên Ma Cung.
- Dùng sinh cơ đại dược!
- Ngươi có không?
- Không có!
Vừa nghe câu này, Từ Lạc lập tức nổi giận, tức giận mắng:
- Vậy ngươi hưng phấn kêu nửa ngày, gào to như vậy làm gì!
- Ngươi muốn làm sao! Ngươi có ý gì? Lý nào lại như vậy! Lại dám bất kính với lão tổ!
Âm Nha rất tức giận, trầm giọng giận dữ:
- Tiểu tử, nói chuyện với lão tổ, còn mắng chửi, có phải ngươi chán sống rồi không?
- Ta chán sống rồi, ngươi xuống giết chết ta đi.
- Ngươi!
Âm dương quái khí.
Phiêu!
Tiểu tử này phiêu.
Bắt đầu không để lão tổ vào trong mắt.
Mụ nội nó!
Cho dù rất tức giận nhưng cũng không thể làm gì được.
Nó không cách nào rời khỏi đại mộ.
Huống chi còn trông cậy vào Từ Lạc luyện thành Thiên Ma Pháp Thân, đi mở ra Thiên Ma Cổ Quan.
- Nhãi con, xem ngươi cố gắng tu luyện như vậy. Lần này lão tổ không tính toán với ngươi, nhưng cũng chỉ là lần này mà thôi. Lần sau nếu lại bất kính với lão tổ, lão tổ sẽ để ngươi không chịu nổi.
Âm Nha gõ Từ Lạc một chút, run lông hỗn tạp trên người, ngạo nghễ đứng trên Quỷ Hồn Phiên, ngẩng đầu trọc lóc, lạnh nhạt nói:
- Lão tổ quả thật cần ngươi mở Thiên Ma Cổ Quan ra, nhưng mà... cũng không đại biểu giữa thiên địa, chỉ có ngươi mới có thể luyện thành Thiên Ma Pháp Thân, càng không có nghĩa là chỉ có ngươi có thể mở ra Thiên Ma Cổ Quan.



Bạn cần đăng nhập để bình luận