Chạy Mau ! Ma Đầu Kia Tới !

Chương 761 - Bản lĩnh thần kỳ của Hợp Hợp lão đạo (2)



Chương 761 - Bản lĩnh thần kỳ của Hợp Hợp lão đạo (2)




- Đây là Vân La Hoả Thiệt Quả!
- Lục Uẩn Linh Thảo! Tụ Tinh Thần Bảo Đan! Thổ Long Quỳ Căn! Thậm chí còn có cả Tam Hoa Huyết Nguyên!
Nhìn đại dược trân phẩm la liệt khắp bảo khố, dù Nam Phong Xuyên, Đại Thiềm lão quỷ, Bát Tí lão đà gia là cao thủ Trúc Cơ đã tu luyện hơn hai trăm năm, kiến thức sâu rộng, giờ phút này tim cũng đập nhanh, mặt đỏ bừng bừng, hai mắt sáng lên.
Cùng lúc đó, thần thức của Từ Lạc cũng kích động như thế, hận không thể xông tới, cướp ngay lập tức.
Hắn biết chắc chắn có nhiều dược tư nguyên được cất giất trong bảo khố của Nam Phong thế gia, không ngờ lại nhiều như thế, ngoài tài nguyên đại dược ra, còn có các linh đan ngọc lộ trân quý, cùng từng rương Tam Kim Trân Bảo, nếu chiếm được, nhất định hắn có thể luyện Thiên Ma Pháp Thân tới đại viên mãn chân chính.
Nhìn đám người Nam Phong Xuyên như nổi điên, vét sạch tài nguyên đại dược váo túi trữ vật, trong lòng Từ Lạc nhỏ máu.
- Của ta! Tất cả là cả ta! Các ngươi cứ vét đi, sớm muộn gì đống này cũng là của lão tử!
Từ Lạc vẫn vừa thu hoạch dược liệu ở linh điền, vừa nhìn chằm chằm bảo khố.
Bảo khố rất rộng, tài nguyên trân bảo nhiều lắm, nhưng không lâu sau, Nam Phong Xuyên đã vơ sạch vào túi trữ vật.
- Lão nhị! Nội các ở đâu?
Nhị lão gia chỉ vào một cánh cửa đá, nói:
- Ở đây, nhưng ta… Không có lệnh bài, cũng không biết pháp quyết.
- Không sao! Lần này ngươi lập công lớn, yên tâm đi, đại gia ta sẽ thưởng cho ngươi thật tốt, đáp ứng chuyện của ngươi, sẽ không khiến ngươi thất vọng. Ngươi cũng được một phần tài nguyên trong bảo khố!
Nam Phong Xuyên vỗ vai Nhị lão gia, ý chỉ mình không phải loại giết người diệt khẩu, sau đó, nhìn Hợp Hợp lão đạo, chắp tay ôm quyền:
- Đạo gia, đến lượt ngươi xuất thủ, cho chúng ta thấy thủ nghệ của ngươi đi!
- Ha ha!
Hợp Hợp lão đi lên, nhìn cửa đá, rồi lại nhìn bảo khố, lật một cái, trong lòng bàn tay xuất hiện thứ như la bàn, sau đó vung tay hất lên, chín trận kỳ đủ loại màu sắc cắm cạnh cửa đá.
Bên ngoài, thần thức Từ Lạc đang bao trùm bảo khố, nhìn Hợp Hợp lão đạo, cảm thấy ngạc nhiên.
Hắn đã biết trước các trong bảo khố có một toà nội, lệnh bài và pháp quyết vào nơi này nằm trong tay gia chủ Nam Phong Cức.
Trước đây hắn cũng cực kỳ tò mò Nam Phong Xuyên định vào nội các bằng cách nào, chưa từng nghĩ lại mời… Dường như là một cao nhân, xem chừng, muốn phá giải cấm chế, hay là làm gì?
Không phải! Chẳng lẽ lão đạo sĩ có vẻ ngoài xấu xí này lại có tuyệt chiêu gì? Từ Lạc nghi ngờ.
- Lão đạo sĩ!
Thấy Hợp Hợp lão đạo cầm la bàn trong tay, nhìn mỗi nơi một chút, mãi không động thủ, Bát Tí lão đà gia hơi nghi:
- Ngươi… Có làm được không? Nơi này có cấm chế, chỉ cần sai một bước, coi như cả đám nằm tại đây.
- Lão đạo sĩ! Không, đạo gia, ngươi phải cẩn thận một chút!
Đại Thiềm lão quỷ cũng bồi thêm:
- Chúng ta không sốt ruột, ngươi cứ bình tĩnh, từ từ thôi, dục tốc bất đạt!
- Chẳng lẽ chư vị hoài nghi thủ nghệ bần đạo?
Hợp Hợp lão đạo cười nhạt:
- Thân là người có nghề, lăn lộn kiếm cơm bằng thủ nghệ, nghe vẻ, các ngươi coi thường bần đạo rồi.
Bát Tí lão đà gia và Đại Thiềm lão quỷ liếc nhau, không ai nói thêm. Bọn họ đã nghe nhiều lần về thủ nghệ của Hợp Hợp lão đạo, một người nổi danh ở đại vực Mãng Khâu về tinh thông trận pháp cấm chế.Nhưng cũng chỉ là nghe, chưa ai biết rõ về thủ nghệ của hắn.
- Các ngươi cứ yên tâm, ta đã mời đạo gia theo thì tự nhiên là tin tưởng hắn.
Nam Phong Xuyên thuận miệng nói một câu.
Có lẽ đám người Bát Tí lão đà gia chưa từng quen, cũng không biết Hợp Hợp lão đạo, còn Nam Phong Xuyên đã từng giao thủ nhiều lần, nên rất bội phục thủ nghệ của hắn! Nếu không, cũng sẽ không giao chuyện quan trọng như thế cho Hợp Hợp lão đạo.

Hợp Hợp lão đạo vừa cầm hoàng phiên, vừa nắm la bàn, đi tới đi lui trong bảo khố. Rất lâu sau, hắn gật đầu, nói:
- Được rồi.
Nghe thế, Nam Phong Xuyên vui mừng:
- Ồ? Đại gia tìm được cách giải rồi à?
- Chắc chắn ít nhất tám phần.
- Chỉ… Chỉ tám phần?
- Vậy là đủ rồi, chỗ chúng ta có một câu nói, bốn phần gặp Diêm Vương, năm phần tới Quỷ Môn Quan, sáu phần là cửu tử nhất sinh, bảy phần nghe theo ý trời, tám phần là sống sót!
- Chín phần thì sao?
- Chín phần? Xem thường bần đạo à?
Hợp Hợp lão đạo cười khinh:
- Chuyến này, chỉ cần sáu phần, đã có thể mở, bảy phần thì tốt hơn, tám phần… Nhắm mắt cũng làm được! Không ai chờ tới chín phần đâu, là vũ nhục người trong nghề như bọn ta.
Chẳng phải chín phần sẽ ổn hơn sao? Vũ nhục cái gì? Não có vấn đề à?
Nam Phong Xuyên không hiểu, Bát Tí lão đà gia, Đại Thiềm lão quỷ và Chu Thanh chân nhân cũng thế.
- Đứng lui lại đi, xem bần đạo thể hiện.
Hợp Hợp lão đạo thu la bàn, khẽ vẫy hoàng phiên trong tay, phù văn trên đó ngưng diễn, đường vân lấp loé, phát ra ánh sáng chói mắt, hắn chỉ một cái, đường vân trên hoàng phiên phóng tới chín trận kỳ trên cửa đá.
Thoáng chốc, trận kỳ toả ra ánh sáng lung linh, Hợp Hợp lão đạo bắt đầu bấm pháp quyết.



Bạn cần đăng nhập để bình luận