Chạy Mau ! Ma Đầu Kia Tới !

Chương 823 - Lại đến Thần Chỉ Thành



Chương 823 - Lại đến Thần Chỉ Thành




Ở thế giới tận thế, cái gọi là hi vọng rất xa vời, quang minh cũng vô cùng yếu ớt, nhưng chí ít vẫn cho người ta có niềm tin.
Thần Chỉ Thành vẫn cực kỳ nhộn nhịp như trước.
Người ở xóm nghèo ngoài thành vẫn bôn ba vì một ngày ba bữa. Cho dù là tu sĩ Thần Đạo ở trong thành cũng theo binh đoàn, đoàn mạo hiểm ra ngoài tìm Thần Ngọc, kiếm ăn.
Trước khi tới, Tần Diệu Đông đã nói thân phận của Dương Nhược Lâm bây giờ khác trước rồi, người ta bận rộn nhiều việc, chưa chắc gặp được.
Đúng là như vậy, quả nhiên Từ Lạc không thấy.
Dương Đại thần nữ thật bận rộn, nghe nói đi theo một số đại lão Của Thái Vi Thần Cung, tới thế giới Thần Đạo, thăm dò văn minh Thần Đạo.
- Bây giờ Dương Nhược Lâm đã là Thần Nữ ở Thần Chỉ Thành, bắt đầu theo các tiên phong Thần Đạo của Thái Vi Thần Cung đi khắp nơi, bay lên đầu cành biến thành phượng hoàng rồi đây.
Từ Lạc lắc đầu, không nhịn được cười tự giễu, cảm giác có chút chênh lệch lớn.
Cả hai đều xuất phát từ một chỗ nhỏ, cùng đến Thần Chỉ Thành, chỉ qua vài năm, Dương Nhược Lâm đã lên như diều gặp gó, còn mình vẫn nghèo hèn.
Giống với hai đứa trẻ nông thôn, cố gắng học hành, thi lên đại học, thế là trèo đèo lội suốt, trải qua trăm đắng nhìn cay mới vào được trường đại học, sau đó… Chẳng còn sau đó nữa.
Bé gái cùng mặc quần yếm, chơi bùn với mình năm đó, lắc mình biến thành một bạch phú mỹ, là nữ tổng giám đốc công ty thị trường, thường xuyên xuất ngoại khảo sát với đại lão ban giám đốc.
Còn mình lăn lộn nhiều năm, chẳng làm nên trò trống gì ở Thần Chỉ Thành, ngay cả một phòng nhỏ cũng không có, hiện tại quê quán vẫn còn trên đỉnh núi.
- Cùng nghèo không đáng sợ, chỉ sợ một người thành bạch phú mỹ, người kia vẫn nghèo hèn.
Đời trước, Từ Lạc đã gặp quá nhiều mấy cái cảnh máu chó ấy ở Lam Tinh rồi.
- Đợt này Thần Nữ đang đi khảo sát ở thế giới khác, kẻ nghèo như ta lại không thiếu thời gian.
Sau khi dựng thành căn cơ đại đạo, thọ nguyên đã qua ba trăm, hiện tại hắn không thiếu thời gian, chẳng sợ chờ mười năm, tám năm, chỉ sợ không đợi được bạch phú mỹ thôi.
- Làm gì được nhỉ?
Từ Lạc nghĩ, khi ở Thần Chỉ Thành, hắn cũng chỉ biết một hai bằng hữu nói chuyện hợp ý mà thôi. Một là Hồ Đại Mãnh của Hắc Y Quân, hai là Yến Tử tỷ - nữ lang bồi rượu.
Trước kia Hồ Đại Mãnh ở Cửu Hoàn Trại, Từ Lạc hỏi thăm, người đã biến mất hai năm nay rồi.
Hắn hỏi thêm mới biết Hắc Y Quân giải tán từ lâu, nghe nói hai năm trước gặp nạn trong hồn sào quỷ huyệt, đụng phải một Ác Quỷ Thao Thiết biến dị kinh khủng, toàn quân bị diệt.
Từ Lạc không ngờ, bản thân chỉ có hai bằng hữu ở Thần Chỉ Thành, giờ chết một người.
- Không biết Yến Tử tỷ còn đó không?

Thần Chỉ Thành, thành tây, bên ngoài Cửu Hoàn Trại có một quán rượu nhỏ, giá cả không cao, nên rất nhiều tu sĩ Thần Đạo trong nhóm lính đánh thuê thường xuyên tới.
Trên đài cao, có một đại thúc trung niên hơi hói đầu, trần hai tay, bụng lớn, mặc quần jean, mặt nhắm lại, miệng ngậm một điếu thuốc lá, vừa gảy guitar, vừa gào thét một bài rock and roll với chất giọng khàn khàn.
- Thế giới tận thế không có ánh sáng, hắc phong rít gào cuốn sạch âm hồn đầy trời, đám người đau khổ giãy giụa trong bất lực, thần ơi, người ở phương nào… Người đã chết, biến thành hồn, hồn lại thành quỷ… Thân nhân của ta, bằng hữu của ta… Đến cùng các ngươi đang ở đâu…
Hát đến chỗ cảm xúc, đại thúc trung niên rút điếu thuốc ra, điên cuồng gảy dây đàn, rống lên một đoạn có tiết tấu nhanh, dốc hết nỗi niềm không cam lòng, phẫn nộ và tuyệt vọng tận sâu trong lòng.
- Thượng Đế mẹ nhà nó, Thần Linh con mẹ nó, A Di Đà Phật chó chết, thế giới tận thế chết tiệt!
Đại thúc trung niên đứng dậy, rít một hơi hết điếu, khom người, gảy guitar, gào hét điên cuồng.
- Tiên phong Thần Đạo chó má! Các ngươi chiếm lấy thần quan đạo trường, đúng là cứt đầy hầm cầu! Hộ vệ đoàn cái mẹ gì, mở miệng thần thánh ngậm miệng thần thánh, sao các ngươi không xông pha Tây Bắc một lần đi!
- Thái Vi Thần Tử gì chứ, toàn thích ra vẻ, sao không lên trời đi!
- Thái Vi Thần Nữ khỉ gì! Ngươi dốt trá, luôn thích giả vờ chân thiện mỹ!
- Thất Tinh Thần Nữ, đã sư thừa Thần Đạo nương nương, tay cầm Thất Tinh Thần Kiếm, sao lạ tự mình đắm chìm…
Từ Lạc mặc bộ đồ vệ y màu đen đơn giản, đầu đội mũ lưỡi trai, ngồi ở hàng ghế dài trong quán rượu.
Hắn biết người gào thét trên đài, là ca sĩ thường trú của quán rượu, nghe nói trước tận thế là một tay chơi rock and roll, lăn lộn cùng ban nhạc.
- Có rất nhiều điều trong ca từ, hẳn Thất Tinh Thần Nữ là Dương Nhược Lâm? Sao lại tự đắm chìm…
Trước khi đến, hắn nghe Tần Diệu Đông nói, Dương Nhược Lâm được tôn xưng là Thần Nữ ở Thần Chỉ Thành, không phải vì tạo nghệ Thần Tượng bất phàm, mà bởi cách đây ba năm, U Nguyệt giáng lâm, vạn quỷ dạ hành, Dương Nhược Lâm tế ra Tinh Kiếm, một kiếm chi uy, tinh diệu đầy trời, uy lực cường đại, kiến tất cả mọi người đều chấn kinh.



Bạn cần đăng nhập để bình luận