Chạy Mau ! Ma Đầu Kia Tới !

Chương 867 - Thiên Ma Thao Thiết (2)



Chương 867 - Thiên Ma Thao Thiết (2)




Sự thật đã chứng minh, làm người không được quá xúc động, xúc động là ma quỷ. Hắn nhận ra lần này mình chơi hơi lớn rồi.
Trên đường càn quét, quỷ hồn ngày một nhiều, từ năm mươi tám con Ác Quỷ Đại Thiết, giờ cuốn thành hơn tám mươi con.
Căn bản không dừng được, Từ Lạc muốn đấy nhưng xoáy tới bây giờ, không còn là hắn kéo đám Ác Quỷ Đại Thiết vào, mà biến thành một đám vây quanh hắn, quét ngang bốn phía, cuốn sạch Ác Quỷ Đại Thiết ven đường vào trong.
Lại thêm hơn mười con, giờ gần một trăm con rồi, Từ Lạc không hề hoảng hốt, chỉ cần hắn muốn, có thể trở lại tu chân giới bất cứ lúc nào, hoàn toàn không cần lo lắng đến an toàn của bản thân.
Kế hoạch ban đầu của hắn là vừa dẫn đám Ác Quỷ Đại Thiết rời đi, vừa định nhân cơ hội này, nuốt sống, luyện hoá tất cả, nuôi nấng căn cơ Thiên Ma Đại Đạo của mình.
Không phải lúc nào cũng có thể gặp được nhiều quỷ hồn như thế, đây là một cơ hội khó gặp, nhất định phải nắm lấy. Dù sao, mình vất vả lâu như vậy, không thể công toi được.
Sau khi dựng thành căn cơ đại đạo xong, cho tới giờ, Thiên Ma Pháp Thân còn chưa được sung mãn lần nào.
- Một trăm Ác Quỷ Đại Thiết… Nếu có thể luyện hoá toàn bộ, Thiên Ma Pháp Thân có thể sung mãn được năm, sáu phần, phải đủ đầy, căn cơ đại đạo của mình mới mới ngày một vững chắc được.
- Chỉ là không biết Thiên Ma Pháp Thân có thể tiêu hoá hết một trăm Ác Quỷ Đại Thiết trong một lần không?
Từ Lạc nhắm thời cơ, tế ra Bắc Đẩu Thiên Cương Thần Tướng Cự Môn cản một trăm Ác Quỷ Đại Thiết, đồng thời tế ra bảy mươi hai Bạch Cốt Trận Kỳ.
Khi trận kỳ rơi xuống đất, u hoả ma diễm bùng cháy hừng hực, huyết vụ bốc lên cuồn cuộn, Bạch Mao Thiên Sát như tuyết lớn đầy trời, hình thành một Bát Hoang Thôn Phệ Luyện Ngục Trận.
Xoẹt! U hoả ma diễm thiêu một trăm Ác Quỷ Đại Thiết tru lên thống khổ, huyết vụ cuồn cuộn cuốn theo tro trắng đầy trời, hình thành vòng xoáy.
Từ Lạc ngồi xếp bằng, mở ra hơn năm vạn khiếu huyệt toàn thân với u hoả ma diễm cháy, bốc lên huyết vụ, tro tàn tung bay, để đề phòng vạn nhất, hắn vận Bá Huyết Thao Thiết Bí Pháp, mở chế độ thôn phệ.
Bát Hoang Thôn Phệ Luyện Ngục Đại Trận như một Luyện Ngục Ma Thần với miệng rộng như chậu máu, điên cuồng thôn phệ quỷ hồn đầy trời, luyện hoá một trăm Ác Quỷ Đại Thiết.
- Khặc, khặc, khặc! Ác Quỷ Đại Thiết gì chứ! Nhìn lão tử cho các ngươi thấy cái gì gọi là Thiên Ma Đại Thiết!
Hơn năm vạn khiếu huyệt như huyết nhãn u tuyền, phối hợp với Bát Hoang Luyện Ngục Đại Trận, thôn phệ tất cả mọi thứ.
Nuốt, liều mình nuốt! Thôn phệ một trăm Ác Quỷ Đại Thiết khó hơn hắn tưởng tượng một chút, nhưng vẫn có thể chịu được.
Không biết qua bao lâu, cứ như vậy, một trăm Ác Quỷ Đại Thiết bị hắn thôn phệ hết.
Điều khiến hắn cảm thấy khó tin chính là, mình nuốt một lúc nhiều Ác Quỷ Đại Thiết như thế, mặc dù Thiên Ma Pháp Thân đã sung mãn năm sáu phần, nhưng hình như… Vẫn có thể chứa thêm được chút nữa.
Đã vậy, Từ Lạc không khách khí, tiếp tục thôn phệ. Ác Quỷ Đại Thiết không còn thì thôn phệ quỷ hồn đầy trời, dù sao cũng là đồ miễn phí.
Khi thôn phệ Ác Quỷ Đại Thiết, cần phải mượn trận pháp để thôn phệ quỷ hồn đầy trời, nhưng Từ Lạc không cần, khiếu huyệt vừa mở, không thèm luyện hoá, mà như một Thiên Ma Thao Thiết, nuốt sống ngay.

U Nguyệt lùi, Minh Nhật tái xuất, quỷ hồn bắt đầu tiêu tán như thuỷ triều xuống. Khi Minh Nhật xuất hiện, Hồng Mao Lệ Quỷ như e sợ gì đó, không cam lòng rời đi.
Thần Tượng Thần Chỉ Thành tán loạn, vặn vẹo, thành một mớ hỗn độn từ lâu. Các đại mạo hiểm đoàn, hộ vệ đoàn, mạo hiểm đoàn có rất nhiều người tử thương.
Vì ngăn cản Hồng Mao Lệ Quỷ, trong hơn mười tiên phong Thần Đạo trong hội trưởng lão, có ba người Âm Thần bị trọng toả, bản thân trọng thương, sáu người Âm Thần hư thoát, bại không thành hình, ba cao thủ Thông U là lão hội trưởng, lão viện trưởng, Nhị trưởng lão, thần tuyền khô kiệt, thần lực tiêu hao nghiêm trọng, cực kỳ chật vật.
- Nhược Lâm đâu rồi?
- Chắc đi tìm Từ Lạc.
- Hắn còn sống chứ?
- Khi đó hắn dẫn nhiều Ác Quỷ Đại Thiết đi như vậy, chỉ sợ… Lành ít dữ nhiều.
- Chúng ta cũng mau ra ngoài, Từ Lạc không màng nguy hiểm, dẫn tất cả Ác Quỷ Đại Thiết đi, nếu hắn gặp chuyện bất trắc, vậy những lão gia hoả chúng ta… Còn mặt mũi nào ở Thái Vi Thần Cung!
- Nhược Lâm! Là Nhược Lâm!
Mộ Tiểu Tiểu thấy thân ảnh của Dương Nhược Lâm, chạy tới hỏi thăm:
- Nhược Lâm, ngươi… Tìm thấy Từ Lạc rồi hả?
Dương Nhược Lâm như thất hồn lạc phách lắc đầu, nàng đã tìm rất lâu… Nhưng đến giờ vẫn không thấy.
- Ngươi không phải lo, hắn…
Mộ Tiểu Tiểu đang nói, chợt thấy bóng người quen thuộc ở đằng xa, là một nam tử có dung mạo tuấn mỹ, khí chất xuất thần. Người này mặc quần áo trắng hơn tuyết, mệt mỏi đi về phía Thần Chỉ Thành.
- Từ, Từ Lạc!
Sau khi U Nguyệt lui, Thần Chỉ Thành bắt tay vào trùng kiến.



Bạn cần đăng nhập để bình luận