Chạy Mau ! Ma Đầu Kia Tới !

Chương 834 - Thất Tinh Thần Nữ (4)



Chương 834 - Thất Tinh Thần Nữ (4)




Đúng lúc này, trong nháy mắt, một đạo thần hồng được diễn hoá từ Thái Vi Thần Cung. Thần hồng nở rộ trên bầu trời quảng trường Thần Bích, giống như vòng trăng sao trắng noãn lơ lửng giữa trời, ẩn chứa một cỗ khí tức thần thánh.
- Cái quái gì đây?
Từ Lạc tò mò hỏi.
- Là Thái Vi Thần Tử!
Cáp Tử thì thầm:
- Mỗi lần Thần Nữ giảng đạo, mặc dù Thái Vi Thần Tử không lộ diện, nhưng đều sẽ xuất khiếu Âm Thần đến.
- Ta nói này Cáp Tử, con người ta trình độ văn hoá không cao, ngươi cũng đừng lừa ta. Có thể ta chưa thấy Dương Thần, nhưng Âm Thần ta vẫn phân biệt được, cái này không phải Âm Thần.
- Đây là Thần Tượng của Thần Tử Thái Vi, Âm Thần của hắn ở trong.
Nghe Cáp Tử nói, Từ Lạc nhìn kĩ lại, đúng là mơ hồ thấy bóng dáng hư vô mờ ảo trên vòng trăng tròn kia.
- Huyền thân vô hình, Thần Tượng hiển thánh.
Từ Lạc lại hỏi:
- Thần Tượng hiển thánh Của Thái Vi Thần Tử là cái gì?
- Ta cũng chưa từng thấy qua, nghe nói giống như Tinh Nguyệt Huyễn Thế, không chỉ làm người nhìn trầm trồ, mà còn ẩn chứa uy thế thần thánh khổng lồ.
- Thật sao…
Từ Lạc suy nghĩ, khi nào có cơ hội, phải đấu luyện với Thái Vi Thần Tử này chút, xem đến cùng thực lực là bao nhiêu.
Ngay sau đó, lại một Thần Tượng xuất hiện, thần văn như long xà loạn vũ, phù văn như Phượng Hoàng giương cánh, toàn bộ Thần Tượng thiên biến vạn hoá, cực kỳ huyền diệu.
Phàm là tu sĩ Thần Đạo Thần Chỉ Thành đều biết, đây là Thần Tượng của đại sư huynh viện nghiên cứu Đỗ Tử Ngang: Long Phi Phượng Vũ.
Bình thường, Thần Nữ giảng đạo, Thần Tượng của Thái Vi Thần Tử, đại sư huynh, đại đoàn trưởng Nhậm Thanh Dương đều xuất hiện, hôm nay Tinh Nguyệt Huyễn Thế của Thái Vi Thần Tử, Long Phi Phượng Vũ của đại sư huynh đã đến, chỉ chưa thấy Thái Vi Thần Tướng của Nhậm Thanh Dương, khả năng người đang ở ngoài, nếu không chắc chắn cũng có mặt.
- Thực sự đám người này mang Thần Tượng ra chơi!
Từ Lạc nhìn Tinh Nguyên Huyễn Thế của Thái Vi Thần Tử, lại nhìn Long Phi Phượng Vũ của đại sư huynh viện nghiên cứu, nghe người ta nói cái tên Đường Phi kia cũng có thể hiển thánh ra Thần Tượng Thiên Sát Cô Tinh gì đó.
Hắn thấy cực kỳ buồn bực, bản thân tu luyện Thái Vi Thần Đạo, mãi không hiển thánh, ngay cả Bắc Đẩu Thiên Cương Thần Tướng cũng không cách nào hiển thánh được.
- Văn minh Thần Đạo ở Thần Chỉ Thành tương đối phát triển, cao thủ cũng nhiều, Thái Vi Thần Đạo lại khá hoàn chỉnh.
Từ Lạc nghĩ, cho tới nay, hắn luôn tu luyện một mình, cái này một chút, cái kia một chút, có thể luyện được thì luyện, không thì tính sau, hoàn toàn tu luyện mù, đến mức loạn lên. Hắn cảm thấy đó không phải là cách lâu dài, không hiển thánh là chuyện nhỏ, lỡ tu luyện ra cái quỷ gì, hỏng Âm Thần, vậy mới thực sự móm.
- Nếu muốn tiến bộ, ta không thể cứ bế quan toả cảng mãi, phải tìm cơ hội như Dương Nhược Lâm, trà trộn vào Thái Vi Thần Cung, chỉ có thấy nhiều, hiểu nhiều, mới có thể đi tiếp.
- Nếu muốn trà trộn vào Thái Vi Thần Cung, ta không thể trốn tránh, lão tử hèn ở tu chân giới đủ rồi, giờ tiếp tục như vậy ở thế giới tận thế, thì lão tử khổ sở qua lại giữa hai thế giới, vất vả tu luyện ngày đêm làm cái gì, chẳng lẽ để sống tạm, làm con cháu người ta à?
- Ở tu chân giới làm con cháu người ta rồi, ở tận thế, lão tử muốn làm đại gia, bằng không, trúc thành căn cơ Thiên Ma Đại Đạo dùng vào đâu? Không xứng với hai chữ Thiên Ma!
Từ Lạc là thanh niên xuất sắc, ham học hỏi và cầu tiến. Hắn rất khó chịu thấy người khác có thể hiển thánh, còn bản thân mãi không được.
Dương Nhược Lâm lơ lửng giữa trời, gật đầu, ý chào hỏi với mọi người, sau đó cũng không nói thêm gì, bắt đầu giảng đạo ngay.
Trong nhất thời, quảng trường Thần Bích còn đang ồn ào náo nhiệt lập tức an tĩnh lại, ngay cả đám thần nhị đại Phương Thanh Ngọc ở đầu cũng đều chăm chú lắng nghe.
- Có ý tứ đấy.
Từ Lạc chăm chú nghe một hồi, giọng Dương Nhược Lâm rất nhẹ nhàng, như Thiên Âm truyền vào tai mọi người, không chỉ dẫn dắt suy nghĩ, tinh thần cộng minh, như thần hồn xuất khiếu, tiến vào một mộng cảnh Thần Đạo, trong đó, giọng Dương Nhược Lâm như Thần Minh, chiếu ra một vài bức thần tích huyền diệu.
- Trâu bò!
Ở tu chân giới, cũng có pháp môn tương tự, phần lớn là dùng tiếng đàn mê hoặc tâm thần, khiến người ra tiến vào mộng cảnh. Dương Nhược Lâm còn cao tay hơn, không chỉ khiến người nghe tiến vào mộng cảnh, nàng còn là người sáng tạo Thần Đạo mộng cảnh cho mọi người, chiếu ra một vài bức thần tích huyền diệu.
Cảm giác này quá kỳ diệu, tựa như cao nhân truyền đạo giải hoặc trong mộng, tuyệt không thể tả.
- Mới mấy năm không gặp, bản lĩnh Dương Nhược Lâm hơn nhiều rồi, tiến bộ nhanh quá!
- Xem ra nàng lựa chọn Thái Vi Thần Cung là đúng, học tập Thần Đạo một cách hệ thống, nắm được nhiều tri thức. Không được! Ta phải nhanh chóng trà trộn vào thôi!
Nhớ lại lần đầu tiên tới quảng trường Thần Bích, Dương Nhược Lâm diễn hoá ra Linh Lung Thần Phù, lập tức được lão viện trưởng viện nghiên cứu coi trọng.



Bạn cần đăng nhập để bình luận