Chạy Mau ! Ma Đầu Kia Tới !

Chương 595 - Di chuyển đan lô (2)



Chương 595 - Di chuyển đan lô (2)




Cho sau khi xác nhận xong, Âm Thần lần nữa quay về Pháp Thân.
Nhìn lão đà gia, vẫn là khôi lỗi.
Có lẽ hiện tại Huyết Ma Trì tương đối bình yên, cũng không nguy hiểm gì. Ngoài ra mấy chục vị tu sĩ cũng bắt đầu tự mình tế luyện pháp khí của mình.
- Nhìn tình huống này... hẳn là ta có thể chạy trốn?
Từ Lạc vốn định tìm cơ hội, sau đó nhân lúc loạn chạy trốn.
Hiện tại nhìn lên, dường như căn bản không cần.
Hắn suy nghĩ, bản thân hoàn toàn có thể trực tiếp chạy. Chỉ dựa vào đám người này sẽ không đuổi kịp hắn. Đuổi kịp, hắn cũng có lòng tin đánh giết. Điều duy nhất cần lo lắng khi chạy trón nhất định sẽ dẫn đến lão đà gia, cũng không biết mấy người này có thể phát hiện ra mình hay không.
Đứng lên.
Hít sâu một hơi.
Từ Lạc làm bộ hoạt động tay chân.
Lúc này.
Liễu Thất Nương truyền âm mật ngữ nói:
- Ma quỷ! Ngươi giải quyết xong chưa! Thời gian của chúng ta không nhiều lắm!
- Nhanh! Còn thiếu một bước cuối cùng.
- Cái gì?
- Ngươi tới đây, yểm hộ ta trước.
- Yểm hộ cái gì?
- Ngươi qua đây là được.
Liễu Thất Nương nhìn trái nhìn phải, lắc lắc cái eo đi tới:
- Tam Hoa Tử, lão đà gia cho ngươi luyện chế Huyết Nguyên Châu, ngươi đừng có lén lút, có muốn...
Lời còn chưa dứt, chỉ trong chớp mắt Liễu Thất Nương còn không biết đã xảy ra chuyện gì, Tam Hoa lão gia trước mắt hóa thành một làn khói biến mất.
Tình huống như thế nào?
Liễu Thất Nương trực tiếp trợn tròn mắt.
Hoàn toàn không biết đang xảy ra chuyện gì.
Đứng ngây ngốc ở đó, ngay cả trong đầu cũng trống rỗng.
- Có chuyện gì xảy ra!
- Tam Hoa Tử đâu?
- Tam Hoa đạo hữu đâu?
Đông đảo tu sĩ chung quanh phản ứng lại, đều lộ ra vẻ mặt ngạc nhiên nghi ngờ.
- Lò đan đâu!
- Lò đan mất tích!
- Không tốt! Tam Hoa Tử mang theo lò đan chạy trốn!
- Huyết Nguyên Châu! Trong lò đan có tích góp tài nguyên trăm năm của lão đà gia!!!
Lúc này.
Liễu Thất Nương sợ hãi đến mức mặt trắng bệch, hoa dung thất sắc, toàn bộ thân thể đều không nhịn được run rẩy dữ dội.
Không chỉ có nàng, tất cả tu sĩ chung quanh đều như thế. Bọn họ không biết Tam Hoa lão gia chạy như thế nào, cũng không biết Tam Hoa lão gia chạy tới nơi nào.
Nhưng có một việc bọn họ hiểu rõ hơn bất kỳ ai. Đó chính là nếu như lão đà gia biết chuyện này, chắc chắn sẽ nổi giận lôi đình.
Lão đà gia tức giận, hậu quả rất đáng sợ!
Chạy rồi?
Tam Hoa lão gia lại cứ chạy như vậy sao?
Trong lúc nhất thời.
Mấy chục vị tu sĩ đều đứng ngây ra đó, không biết làm sao.
Nhất là Liễu Thất Nương, nàng hoàn toàn choáng váng.
Nàng chỉ muốn Tam Hoa lão gia lặng lẽ giấu mấy viên Huyết Nguyên Châu mà thôi.
Thật không nghĩ hắn trực tiếp vác đan lô chạy trốn!
Trời ơi!
Đó chính là tài nguyên lão đà gia tích góp gần trăm năm!
Vừa nghĩ tới đây, Liễu Thất Nương chỉ cảm thấy trời đất quay cuồng, chóng mặt hoa mắt.
Quả nhiên.
Sợ cái gì đến cái gì.
Mọi người đều đang lo lắng sau khi lão đà gia trở về sẽ giải thích thế nào. Rất nhanh sau đó bản tôn của lão đà gia đã giết trở về.
Không biết có phải vì tranh cướp với người khác trong Võng Lượng Hà hay không. Lúc này mặt mày lão đà gia lạnh lẽo, cả người đầy máu tươi, sát khí lăn lộn.
Sau khi trở về, Lão đà gia trừng đôi mắt sắc bén quét ngang qua, phát hiện Tam Hoa lão gia và đan lô biến mất, trầm giọng hỏi:
- Tam Hoa Tử đâu?
Mỗi một tu sĩ đều thành thật đứng đấy. Ngay cả thở mạnh cũng không dám. Ngươi nhìn ta, ta nhìn ngươi, ai cũng không dám nói chuyện.
- Ta đang hỏi các ngươi, Tam Hoa Tử và đan lô đâu? Nói!!
Lão đà gia gầm lên một tiếng giận dữ, chấn động khiến phần lớn mọi người sinh ra sợ hãi. Có lẽ là cảm nhận được sự tức giận của hắn, có người run rẩy nói:
- Lão đà gia, Tam Hoa, Tam Hoa Tử... Chạy, chạy...
Cái gì!
Lão đà gia gần như không thể tin vào tai của mình:
- Ngươi nói cái gì? Chạy rồi?
- Đúng vậy, Tam Hoa Tử... chạy!
- Mấy thằng nhãi các ngươi đang làm gì vậy, nhiều người như vậy vì sao không nhìn hắn ta!
- Lão gia, chúng ta... Chúng ta... Chúng ta...
Phần lớn mọi người ấp úng, không biết nên trả lời thế nào.
Tam Hoa Tử chạy không chút dấu hiệu, trong chớp mắt đã biến mất vô ảnh vô tung. Chờ khi mọi người phản ứng lại thì đã sớm không biết chạy đến nơi nào, ngay cả đuổi theo cũng không biết đuổi như thế nào.
- Tiểu kỹ nữ!
Bát Tí lão đà gia ngẩng đầu lên. Liễu Thất Nương còn không biết chuyện gì, chỉ cảm thấy một lực hút khủng bố truyền đến, ngay sau đó cổ của nàng bị lão đà gia bóp chặt.
- Tam Hoa Tử đang ở nơi nào?
Đối mặt với lão đà gia, Liễu Thất Nương ngay cả phản kháng cũng không có, lập tức bị dọa cả người mềm nhũn:
- Lão, lão gia... Thiếp thân, thiếp thân... Không biết.
- Kỹ nữ thối, ngươi thật sự cho rằng ngươi và Tam Hoa Tử có một chân với nhau, lão tử không biết sao?
- Thiếp thân, thiếp thân thật sự không biết.
- Kỹ nữ thối! Ta thấy ngươi muốn chết!
Lão đà gia tức giận đến cực điểm, răng rắc một tiếng! Lập tức xé Liễu Thất Nương thành hai đoạn.



Bạn cần đăng nhập để bình luận