Thập Niên 70: Ớt Thê Chưa Lập Gia Đình Có Không Gian

Chương 100 - Vân khí thần tiên qì vây

Chương 100 - Vân khí thần tiên qì vâyChương 100 - Vân khí thần tiên qì vây
Chương 100 - Vận khí thân tiên gì vậy
Thẩm Thanh Thanh nhấch miệng cười, thân bí nói,'Thính Hồng này, anh cả cậu có ở nhà không?"
"Không ở nhài"
Gương mặt đang tươi cười của Thẩm Thanh Thanh lập tức trở nên suy sụp,'À vậy à-”
Sau đó cô ấy lại chú ý đến cái sọt của Thẩm Thính Hồng, tinh thần lại vui vẻ trở lại,'Cậu muốn đi đâu đấy?"
Thẩm Thính Hồng: "Tớ lên núi."
"Hai chúng mình đi cùng nhau đi” Ánh sáng trong mắt Thẩm Thanh Thanh lại sáng lên.
Vì vậy Thẩm Thính Hồng vốn định lên núi "Khiêng" ít đồ về, kết quả lại có một cái đuôi bám theo sau. Bây giờ trên lưng Thẩm Thanh Thanh đeo một cái sọt, đương nhiên là lấy từ nhà họ Thẩm.
Dọc đường đi, Thẩm Thanh Thanh vẫn luôn tràn đầy năng lượng, miệng nói liến thoáng không ngứới.
"Thính Hồng, anh Thính Văn đi đâu rồi?"
Thẩm Thính Hồng rất bất đắc dĩ"Tớ không biết, chắc là anh ý đến chỗ ở của thanh niên trí thức rồi. Khoảng thời gian này cứ ru rú ở nhà chăm sóc Diệp Thận Ngôn chắc anh ý chán chết rồi nên để ảnh nghỉ ngơi một ngày."
'À.. Là như vậy à!" Thẩm Thanh Thanh gật đầu.
"Đúng rôi, Thính Hồng này, liệu Diệp Thận Ngôn có bị tàn tật không thế?" Nói xong cô ấy lại cảm thấy lời nói của mình không đúng, hóng hớt cái gì cũng không nên hóng hớt chuyện đối tượng của Thẩm Thính Hồng. Thẩm Thính Hồng...
"Chắc sẽ không đâu."
"Được rồi!"
Sau khi lỡ lời, Thẩm Thanh Thanh đã yên lặng hơn rất nhiều, cứ thế hai người chậm rãi lên núi.
Đương nhiên là cô ấy đơn phương cho rằng mình nói sai, thật ra Thẩm Thính Hồng cảm thấy chẳng có vấn đề gì cả, cùng lắm thì cô cảm thấy bạn mình nói quá nhiều thôi.
Sau khi lên núi, Thẩm Thính Hồng đưa Thẩm Thanh Thanh đến nơi cô từng hái nấm và hái mộc nhĩ. Hai ngày trước trời mới mưa nên Thẩm Thính Hồng muốn đến đây thử vận may xem Sao.
Nhưng...
Lần này vận khí chẳng ra gì cả, ngoại trừ vài cây nấm thì chẳng có gì, khác hoàn toàn với lần Thẩm Thính Hồng đến trước đây. Lần đó nấm mọc rất nhiều, nhiều đến mức Thẩm Thính Hồng hái mãi không xuể.
Hai người vừa đi vừa nhìn xem có thứ gì khác để nhặt không.
Thẩm Thính Hồng vẫn luôn tìm cơ hội, để xem liệu có cơ hội để lấy đồ ra ngoài hay không.
Đột nhiên Thẩm Thanh Thanh hét lên như phát hiện ra thế giới mới,'Có nấm kìat
Lúc cô ấy chạy đến hái nấm, Thẩm Thính Hồng nhanh chóng lấy một con thỏ từ không gian ra. Sau đó nằm ngã trên mặt đất còn cực kỳ kịch liệt kêu lên/Thanh Thanh, cậu đến đây nhanh lên!"
Quả nhiên Thẩm Thanh Thanh đã bị hấp dẫn tới đây.
"Ôi mẹ ơi, con thỏ lớn như vậy sao?"
Thẩm Thanh Thanh ngạc nhiên nhìn con thỏ xám to lớn đã ngất xỉu trong tay Thẩm Thính Hồng. Không phải cô ấy chưa thấy con thỏ hoang nào trong đời, chẳng qua đây là lân đầu tiên nhìn thấy con thỏ béo như vậy.
"Thứ này không phải dễ bắt được đâu, Thính Hồng, sao mà cậu bắt được hay vậy?" Hai mắt Thẩm Thanh Thanh đều sáng lấp lánh.
"Tớ không biết nữa, tự dưng nó chạy vê hướng tớ, chắc do béo nên nó không được linh hoạt lắm. Tớ cứ duỗi tay một cái là bắt được nó rồi, tớ còn lo lắng nó làm tớ ngã cơ.'
"Vận khí của cậu tốt quá đi!" Thẩm Thanh Thanh cảm thán nói.
Thẩm Thính Hồng xấu hổ cười, nói dối không chuẩn bị kịch bản là đúng là nói về cô rồi.
Một lát sau, vào lúc Thẩm Thanh Thanh không chú ý, Thẩm Thính Hồng lại "Vô tình phát hiện ra một đống trứng gà rừng. Thẩm Thanh Thanh hâm mộ nhìn Thẩm Thính Hồng, 'Rốt cuộc là cậu có cái vận khí thân tiên gì vậy?"
"Suyt, giờ không được nói cái gì thân hay không phải thân đâu đấy." Thẩm Thính Hồng nhắc nhở nói.
"Kệ đi, dù sao cũng chẳng có ai ở đây, chẳng qua là do tớ quá hâm mộ vận khí của cậu thôi!" Thẩm Thanh Thanh thản nhiên nói.
Thẩm Thính Hồng cười,'Cậu hâm mộ tớ làm gì, tối nay cứ sang nhà tớ ăn cơm đi."
Thẩm Thanh Thanh liên tục xua tay, Không được đâu!"
Nếu mình ăn một miếng thì cả nhà Thẩm Thính Hồng sẽ phải ăn ít đi một miếng tương ứng.
"Tớ sẽ để cậu ngồi với anh cả của tới
"Chốt!" Thẩm Thanh Thanh không chút nóng nảy đồng ý.
Kết quả là Thẩm Thính Hồng cười sằng sặc, lúc này Thẩm Thanh Thanh mới nhận ra mình bị trêu chọc nên lập tức đuổi theo để đánh Thẩm Thính Hồng.
"Cậu đừng lộn xộn nữa, trong cái sọt này của tớ có trứng gà đấy, tí nó vỡ thì phải làm sao bây giờ?"
Thẩm Thanh Thanh nghĩ đến chuyện này nên không thèm cãi nhau với cô bạn mình nữa.
Hai người cùng tìm thứ gì đó để che chắn sọt trứng gà của Thẩm Thính Hồng nhưng lại cầm thỏ hoang trong tay, họ cứ thế tuỳ tiện xuống núi.
Bạn cần đăng nhập để bình luận