Thập Niên 70: Ớt Thê Chưa Lập Gia Đình Có Không Gian

Chương 469 -

Chương 469 -Chương 469 -
Chương 469 -
“Có lẽ là mẹ anh đã bị lão Mạnh này hại, em không biết người lão ta gọi điện thoại là ai, tuy nhiên em biết rất rõ là lão ta đã hợp tác với người đó để hại mẹ anh. May mắn là bà đã trốn thoát, cho nên lúc bà được cha anh đưa về thì cả người đều bị thương."
"Nếu không có chuyện gì bất ngờ xảy ra thì mục đích của bọn họ có lẽ là một nửa tài sản của mẹ anh. Mà nguyên nhân hôm nay lão ta ngăn cản anh về nhà cũng rất đơn giản, đó là bởi vì lão ta nghĩ rằng nếu anh trở về thì sẽ không dễ dàng ra tay với anh nữa."
Diệp Thận Ngôn gật đầu,Vậy hôm nay bọn họ sẽ đến sao?”
"Có lẽ là sẽ đến, nếu không thì kéo anh lại để làm gì? Nếu hôm nay họ không ra tay thì cũng sẽ không ngăn cản anh trở về nhà, chỉ có thể nói rằng lão ta muốn ra tay trước khi anh trở về." Trong lúc hai người đang nói chuyện thì nghe thấy âm thanh tay nắm cửa chuyển động.
Thẩm Thính Hồng cong khoé môi,'Đấn rồi!"
Sau đó cô tìm được hai thanh điện cực mạnh từ trong không gian, chỉ cần bắt được lão ta thì cô không tin Lão Cổ không tra ra được.
Không phải là không có những loại vũ khí khác nhưng có thể làm con người mất đi sức chiến đấu ngay lập tức mà không gây nguy hiểm đến tính mạng thì côn điện chính là lựa chọn thích hợp nhất.
Một loạt tiếng bước chân nhẹ nhàng vang lên, sau đó là tiếng khóa cửa.
Thẩm Thính Hồng hừ lạnh,"Bọn họ sợ chúng ta chạy ra ngoài nhưng lại không nghĩ đến đây chính là đang tự nhốt mình."
"Người đâu rồi?" "Không phải ông chủ nói rằng họ vẫn luôn ở trong phòng, chưa từng ra ngoài sao?”
"Vậy thì người đi đâu rồi?"
"Không đúng, tôi cảm thấy có gì đó không ổn, chúng ta ra ngoài trước đi." Một người nhìn có vẻ thận trọng nói.
Tuy nhiên trước khi họ ra ngoài thì đã có hai người cảm thấy chóng mặt còn hai người bên cạnh cũng đã ngã xuống trước khi họ kịp phản ứng.
Chỉ còn lại duy nhất một người, không biết người đó nghĩ gì mà cũng dứt khoát ngã xuống giống như là... đang tự lừa mình dối người.
Tuy nhiên Thẩm Thính Hồng vẫn đánh người này không hê nương tay, hai người đột ngột xuất hiện từ phía sau nên mới không cho bọn họ cơ hội phản ứng, nếu không thì hai người họ chưa chắc đã đánh thắng được nhiều người như vậy. Hơn nữa những người này vốn là người nếm máu trên đầu lưỡi dao nên tất nhiên là không dễ đối phó.
Quả nhiên, Diệp Thận Ngôn tìm kiếm kiếm trên năm người bọn họ đã tìm thấy năm khẩu súng được trang bị ống giảm thanh.
"Giỏi lắm." Thẩm Thính Hồng giận sôi máu, trực tiếp nhấc chân lên đá vào một người.
Thẩm Thính Hồng đi đến đầu giường lấy điện thoại di động ra, trực tiếp gọi cho Lão Cổ.
Chiếc điện thoại này là do Lão Cổ mua, quả thật là tiện lợi hơn rất nhiều nhưng tạm thời không thể sử dụng trong nước được.
Thẩm Thính Hồng không hề cảm thấy xấu hổ mà phàn nàn.
"Ông ngoại, xem ra mặt mũi của ông ở Hồng Kông cũng không lớn lắm” Giọng điệu làm nũng này của cô không hê khiến người khác cảm thấy không thoải mái.
Lão Cổ đối diện hiển nhiên sửng sốt, Thính Hồng, cháu nói vậy là có ý gì?"
"Ông vừa mới làm xét nghiệm ADN xong thì đã có năm người câm súng đến giải quyết bọn cháu, nhất định là có người đã nghe được tin tức...
Thẩm Thính hồng nói một cách oan ức, chuyện này vẫn nên giao cho ông chủ đích thân đến, người bên cạnh ông lão cũng nên được chính ông dọn dẹp.
"Cái gì?" Lão Cổ vội vàng từ trên giường ngồi dậy,
'Hai đứa có sao không?”
"Cũng may là bọn cháu cảnh giác, thân thủ của Thận Ngôn cũng không tệ nên hiện tại những người đó đã bị bọn cháu đánh ngất xỉu."
"Ông sẽ đến ngay lập tức. Đêm nay đã được định sẵn là sẽ không yên ổn, mười mấy chiếc ô tô nhỏ lao đến dưới lầu, Lão Cổ mang theo một nhóm người đi lên.
Bên cạnh còn có lão Mạnh ánh mắt đen tối không rõ đi theo.
Thẩm Thính Hồng nhìn thoáng qua thì có vẻ mặt tức giận nhưng thật ra cô không biết rằng trong lòng lão Mạnh mong chờ cái chết của họ như thế nào.
Theo lý thì Lão Cổ đối với lão Mạnh không tệ nhưng loại sói mắt trắng này quả thật là một kẻ không có lương tâm.
Phản bội một người thật sự không cần có lý do, không nhất thiết là bởi vì người kia đối với mình không tốt mà có thể chỉ là vì lòng tham của lão ta.
Lão Cổ nhìn rất nhiêu người trên mặt đất mà vô cùng tức giận, nếu không phải là bởi vì còn muốn điều tra ai đã ra tay với cháu ngoại và cháu dâu của mình thì có lẽ bây giờ ông lão đã rút súng ra giết chết những người này bằng một phát súng rồi.
"Chuyện này nhất định phải điều tra cho rõ ràng." Lão Cổ nói với lão Mạnh bên cạnh mình.
Nhưng không ngờ lại nhìn thấy được một tia lo sợ trong mắt lão ta.
Bạn cần đăng nhập để bình luận