Thập Niên 70: Ớt Thê Chưa Lập Gia Đình Có Không Gian

Chương 91 - Tớ coi câu là ban tốt thế mà câu lai

Chương 91 - Tớ coi câu là ban tốt thế mà câu laiChương 91 - Tớ coi câu là ban tốt thế mà câu lai
Chương 91 - Tớ coi cậu là bạn tốt thế mà cậu lại muốn làm chị dâu của tớ
Nhưng nhìn bộ dạng của anh trai mình, hẳn là ông anh mình vẫn chưa thông suốt.
"Hôm nay cậu không cần giúp mọi người làm việc nhà sao?" Thẩm Thính Hồng hỏi.
Giọng Thẩm Thanh Thanh trở nên rất dịu dàng,Hồm nay tự nhiên ba tớ có lương tâm để mẹ tớ ở nhà nên tớ lại có một ngày nghỉ."
Thẩm Thính Hồng: Đồng chí Thẩm Thanh Thanh không cần thiết phải làm như vậy, cậu thực sự không hợp với giọng nói này.
"Hoá ra là vậy, cũng đúng lúc tớ đang chán muốn xỉu. Vậy cậu cứ chờ tớ một chút để tớ đi thay quần áo khác." Thẩm Thính Hồng nói xong liền chạy về phòng của mình.
Thẩm Thanh Thanh nhìn Thẩm Thính Văn như thể vừa mới nhìn thấy anh ấy,Anh Thẩm, anh cũng ở nhà à?”"
"Ừm""
Thẩm Thính Văn hiếm khi tiếp xúc với con gái nên giọng điệu có phần không nóng không lạnh.
Nhưng Thẩm Thanh Thanh cũng có tâm lớn nên dù Thẩm Thính Văn tỏ ra không hào hứng chút nào thì vẫn đỏ mặt vì giọng nói trâm ấm của anh ấy.
Cô ấy hoàn toàn bỏ quên Diệp Thận Ngôn đang quấn băng vải toàn thân.
Lúc Thẩm Thính Hồng đã thay quần áo xong xuôi đi ra thì nhìn thấy một màn như vậy. Nếu không phải là người hiểu tường tận về tính cách của Thẩm Thanh Thanh có khi cô cũng tin bạn mình là người yểu điệu thục nữ như thế.
'Khụ khụ khụ! Thanh Thanh, chúng ta đi thôi!" Cuối cùng Thẩm Thanh Thanh đã ngừng nhìn chằm chằm Thẩm Thính Văn với vẻ e thẹn, Thẩm Thính Văn cảm thấy rất nhẹ nhõm khi thấy cô ấy nhìn sang chỗ khác, rốt cuộc cô gái này bị sao vậy?
"Đi thôi đi thôi!" Thẩm Thanh Thanh chạy đến bên người Thẩm Thính Hồng rồi nắm lấy cánh tay của cô.
Chậc chậc!
Thẩm Thính Hồng cảm thấy dưa này có phân huyền ảo.
Chẳng trách trước đây Thẩm Thanh Thanh lại chê đối tượng xem mắt của cậu ấy, lúc đấy mình hỏi thích dạng người như nào cậu ấy còn nói là thích người như Thẩm Thính Văn.
Làm gì có chuyện cô ấy muốn tìm người như anh Thính Văn, rõ ràng là đang thích anh trai nhà mình.
Hai người đã đi được một đoạn thật xa mà Thẩm Thanh Thanh vẫn quay đầu lại nhìn sân của nhà cô.
Thẩm Thính Hồng: ... Cô bé, cậu biểu hiện như vậy có phải quá rõ ràng không vậy?
“Thanh Thanh này...
"Hả? Có chuyện gì thế?" Thẩm Thanh Thanh vội vàng quay đầu lại, sợ Thẩm Thính Hồng phát hiện ra động tóc nhỏ của mình.
Thẩm Thính Hồng: Tớ đã phát hiện ra rồi.
"Cậu thích anh của tớ đúng không?" Thẩm Thính Hồng hỏi thẳng vào vấn đề.
"Cái gì? Cái gì cơ? Cậu đang nói cái gì vậy trời?” Lúc đầu Thẩm Thanh Thanh chưa phản ứng kịp, sau đó lại thẹn quá hoá giận nên phải giả vờ đánh Thẩm Thính Hồng, Cậu nói lung tung!"
"Nếu khi nào mặt cậu không giống đít khỉ thì lúc đó tớ mới tin cậu không có ý gì với anh trai tớ. Thẩm Thính Hồng ý vị thâm trường mà nhìn Thẩm Thanh Thanh.
Mặt Thẩm Thanh Thanh càng đỏ hơn, vội vàng phủ nhận ba lần liên,"Tớ không phải, tớ không có, cậu đừng nói lung tung.'
"Ha ha ha ha... Cậu nói cho tớ cũng có sao đâu, tuy rằng đúng thật cậu rất không chân chính, tớ coi cậu là bạn tốt thế mà cậu lại muốn làm chị dâu cả của tớ nhưng tớ rất có tình người, có khi tớ còn giúp cậu theo đuổi anh tớ không chừng.
Thẩm Thính Hồng cười đến hoa chỉ loạn chiến (1)
(1) Hoa chỉ loạn chiến: cười đến run rẩy cả người/cười đầy phóng túng, cười phá lên.
Giải thích: Thành ngữ để hình dung trạng thái khi phụ nữ cười lớn, nhất là phụ nữ có chút phóng túng, phóng đãng. Thẩm Thanh Thanh rất nghiêm túc hỏi lại vấn đề này, Cậu nói thật à?”
Sau đó quay lại thấy vẻ mặt trêu chọc của Thẩm Thính Hồng.
Lúc này cô ấy mới nhận ra mình bị Thẩm Thính Hồng lừa, tức giận đến mức muốn đi đánh bạn mình.
“Này này này, tớ nói thật mà, thật đó, anh tớ là một khúc gỗ không hơn không kém. Nếu cậu không theo đuổi thì cả đời anh ấy cũng không giác ngộ đâu."
Thẩm Thính Hồng vội vàng né tránh rôi nói.
Thật ra nếu bạn thân của mình có thể ở bên ông anh trai mình cũng tốt, ít nhất sau này sẽ không phải lo lắng vấn đề chị dâu em chồng.
Thẩm Thanh Thanh im lặng, cô ấy vừa đi vừa suy nghĩ về sự khả thi của chuyện này.
Thẩm Thính Hồng cũng không làm phiên cô ấy, chỉ thâm lắc đầu trong lòng, chậc chậc, đúng là mùi chua chát của tình yêu.
"Cậu thật sự muốn tớ làm chị dâu của cậu sao?"
Lúc hai người sắp đến thị trấn, đột nhiên Thẩm Thanh Thanh mở miệng dò hỏi.
Thẩm Thính Hồng gật đầu, đương nhiên đó là sự thật. Tuy cả Thẩm Thính Văn và Thẩm Thanh Thanh đều có họ Thẩm nhưng hai người không có bất kỳ quan hệ thân thích nào.
Chẳng qua là do họ Thẩm khá phổ biến ở thôn Đoàn Kết nên chuyện này không có bất kỳ vấn đề gì.
Không những thế, tính cách của Thẩm Thanh Thanh rất tốt, ngay cả Lưu Nguyệt và Thẩm Đại Cường cũng cực kỳ thích cô ấy.
Bạn cần đăng nhập để bình luận