Thập Niên 70: Ớt Thê Chưa Lập Gia Đình Có Không Gian

Chương 167 - Ai nguyên ý đầu tư?

Chương 167 - Ai nguyên ý đầu tư?Chương 167 - Ai nguyên ý đầu tư?
Chương 167 - Ai nguyện ý đầu tư?
"Có, lần này xuất ngũ cũng được cấp phí xuất ngũ, dù gì thì tôi bị thương cũng do làm nhiệm vụ. Diệp Thận Ngôn giải thích nói.
Nhưng số tiên lần này anh không định đưa cho Thẩm Thính Hồng, bây giờ là thời điểm chuẩn bị. Đến khi kết hôn, anh phải mua rất nhiều đồ, thứ nên đưa cho Thẩm Đình Hồng cũng không ít..
"Được, anh cũng không phải trả tiên cơm tối đâu, tiền anh đưa tôi còn chưa động đến đâu đó. Nhà chúng tôi là nhà họ Thẩm chứ không phải nhà họ Chu." Thẩm Thính Hồng nói.
"Chuyện này có liên quan gì đến nhà họ Chu?” Diệp Thận Ngôn không tài nào hiểu được ý của Thẩm Thính Hồng.
"Chẳng lẽ anh không biết người tên là Chu Bái Bì (*) à?' Thẩm Thính Hồng cười nói.
(*) Chu Bái Bì là một tay ác bá địa chủ trong truyện "Nửa đêm gà gáy" của tác giả Cao Ngọc Bá. Trong truyện, Chu Bái Bì vì muốn bóc lột người làm đã giả tiếng gà gáy vào nửa đêm để buộc họ phải rời giường sớm nai lưng ra lao động (trong khế ước bán thân có quy định: gà gáy là phải rời giường làm việc).
Diệp Thận Ngôn nghe vậy cũng cười.
Vào buổi chiều, Thẩm Vệ Quân khua chiêng triệu tập mọi người đến họp ở sân phơi lúa.
Mọi người đều tưởng là có đại sự gì nên chỉ khoảng hai mươi phút sau thông báo này, tất cả mọi người đã tụ tập đầy đủ.
Mọi người đều nghị luận sôi nổi, căn bản là do không biết đã xảy ra chuyện SIẾ Nếu không có chuyện gì thì Thẩm Vệ Quân không bao giờ khua chiêng gọi mọi người tập hợp vì đây làm việc sẽ làm chậm quá trình sản xuất.
"Mọi người im lặng!" Thẩm Vệ Quân lại gõ vào chiêng hai cái nữa.
Hiện trường nhanh chóng chìm vào yên lặng, tất cả đồng thời nhìn về phía Thẩm Vệ Quân, ý muốn xem ông ấy muốn nói chuyện gì.
Người trong nhà họ Thẩm đều đã tới từ sớm, trước cuộc họp Thẩm Vệ Quân đã đến thông báo cho họ trước cho nên một nhà cộng với Diệp Thận Ngôn đứng ở hàng ghế đầu tiên.
"Hôm nay gọi mọi người tụ tập đến đây chủ yếu vì có chuyện tốt muốn nói với mọi người, chuyện này có quan hệ với cuộc sống sau này của đại đội ta có tốt đẹp hay không" Thẩm Vệ Quân hắng giọng nói.
"Cuộc sống tốt đẹp" là từ mấu chốt, làm gì có ai mà không muốn có cuộc sống tốt đẹp vì thế mọi người đều nhìn Thẩm Vệ Quân một cách đầy mong đợi, muốn xem ông ấy sẽ nói gì tiếp theo.
"Chuyện là thế này, thôn chúng ta quyết định sẽ xây một cái xưởng để may quần áo, việc này đã được sự cho phép của lãnh đạo công xã, là chuyện hợp tình hợp lý và hợp pháp! Một khi xưởng được hoàn thiện, đại đội chúng ta có thể giải quyết vấn đề việc làm của rất nhiều thôn dân. Thêm nữa, nếu đơn đặt hàng của chúng ta ngày càng nhiều thì việc thành lập một nhà máy không còn là điều không thể nữa.
Thẩm Vệ Quân nói một cách dõng dạc hùng hồn như họ đã dự liệu từ trước, phản ứng đầu tiên của rất nhiều người này đối với chuyện này không phải vui vẻ mà là hoài nghi.
"Đại đội trưởng!" Tại sao trước đó ngay cả tiếng gió chúng tôi cũng không nghe ngóng được, chuyện này có phải quá qua loa rồi không? Nếu hoàn thành, lỡ chúng ta bán quần áo ra mà chẳng có ai mua thì phải làm sao bây giờ? Không phải làm vậy sẽ phải ôm hết hàng hoá vào người sao?"
"Đúng rồi đó, ai có thể đảm bảo nhất định chúng ta sẽ kiếm ra tiên? Có nhiều xưởng quần áo Quốc Doanh như vậy, làm sao người ta phải mua đồ của chúng ta?”
"Phải vậy không? Nếu thế thì bỏ tiền đầu tư để làm gì, có khi còn mất hết cả tiên một cách oan uổng."...
Có cái gì nói được là họ nói hết, Thẩm Vệ Quân cũng không cảm thấy bất ngờ, thật sự thì ông ấy và Thẩm Thính Hồng đã tính toán đến chuyện này từ trước.
"Sở dĩ trước đây không nói chuyện này là vì không muốn mọi người phân tâm, vốn muốn chuyện này lắng xuống mới nói ra chuyện này, liệu rằng có ai muốn đánh cược một phen không? Lần này chúng tôi không áp dụng cách thức toàn đại đội đầu tư cùng nhau.
"Để tôi nói như này, nếu tất cả mọi người không muốn góp tiền mà có một người nguyện ý đầu tư toàn bộ thì sau này toàn bộ tiền lãi của đại đội chúng ta sẽ thuộc vê người này. Nếu sau này có người nhìn thấy họ kiếm được tiên mà muốn đầu tư thêm vào thì đây là chuyện không thể. Đương nhiên, có gì rủi ro cũng do người đầu tư gánh vác nên tôi sẽ cho mọi người thời gian để suy nghĩ kỹ càng, nếu có ý kiến gì thì mai cứ đến nói với tôi ở trụ sở đại đội.
Đây là chỉ tiết Thẩm Thính Hồng đã bổ sung vào ngày hôm qua, ông ấy cũng cảm thấy làm thế này rất tốt. Sở dĩ không nói bọn họ đã có được đơn đặt hàng của Cung Tiêu Xã vì sợ một số người thấy chuyện này có đường ra thì sẽ chạy đến đầu tư ào ào.
ebookshop. vn - ebook truyện giá rẻ
Bạn cần đăng nhập để bình luận