Thập Niên 70: Ớt Thê Chưa Lập Gia Đình Có Không Gian

Chương 296 - Không Phải Là Người Tốt

Chương 296 - Không Phải Là Người TốtChương 296 - Không Phải Là Người Tốt
Chương 296 - Không Phải Là Người Tốt
Bữa tiệc thực sự rất bình thường, nghe nói mười cân thịt trên bàn tiệc là do đối tượng của Thẩm Thính Hồng đưa ra, chỉ vì lo lắng tiệc rượu sẽ khó coi khiến người ta mất mặt.
Đây là lần đầu tiên Thẩm Thính Hồng nhìn thấy đối tượng của Thẩm Bích Liên, trước đây anh ta đã từng đến đây vài lần, nhưng cô không có ở trong thôn mà đi chạy nghiệp vụ cho nhà máy.
Nói thế nào nhỉ? Người đàn ông này nhìn có vẻ hơi béo, có vẻ lớn hơn Thẩm Bích Liên vài tuổi. Chắc anh ta cảm thấy mình như thế này đẹp trai hơn, không biết trên tóc có dính mỡ heo không mà nhìn thấy rất dâu mỡ. Đừng sợ, sở dĩ Thẩm Thính Hồng cho rằng anh ta dầu là vì khí chất toát ra từ trong ra ngoài.
Hơn nữa, người đàn ông này có lỗ mũi hếch lên, ngay cả đối với cha mẹ vợ như Thẩm Đại Lực và Trương Tố Cầm thì thái độ đều rất ngạo mạn.
Dù sao ấn tượng đầu khi Thẩm Thính Hồng nhìn người này chính là có thể người này không phải là người tốt.
Nhưng...
Vậy cũng tốt, những người như Thẩm Bích Liên cân một người đàn ông như vậy chăm sóc. Đừng cho rằng cô nghĩ như vậy là ác độc, phải biết rằng nguyên chủ đã chất dưới tay người phụ nữ này.
Thẩm Thính Hồng không những không tha thứ cho cô ta mà còn mong quãng đời còn lại cô ta phải sống không bằng con heo con chó, cuộc sống là ngắn như vậy, không có cách nào khác.
Có thể tưởng tượng được, nếu cô không xuyên tới, mà Lưu Nguyệt yêu thương nguyên chủ như vậy sẽ đau lòng đến mức nào. Đã làm loại chuyện xấu này thì không có tư cách được tha thứ.
Việc Thẩm Bích Liên kết hôn cứ kết thúc như vậy, đối với Thẩm Thính Hồng sính lễ 100 đồng và một chiếc xe đạp không là gì nhưng với người dân trong thôn thì quả thực là không tệ chút nào.
Tất cả đều cảm thấy con gái nhà họ Thẩm đều gả được chồng tốt, không biết cuối cùng Thẩm Xuân Hoa sẽ lấy dạng người gì.
Lúc này tư tưởng của mọi người vẫn rất phong kiến, nếu các chị em trong nhà có thanh danh không tốt thì sẽ liên lụy đến những người chị em khác.
Nhưng có một người chị em như Thẩm Thính Hồng, đó chỉ là vấn đề lo xa. Chẳng hạn như đối tượng bây giờ của Thẩm Bích Liên, có thể tình nguyện lấy một cô gái ở nông thôn căn bản vì cô ta là chị họ của Thẩm Thính Hồng. Người đàn ông này cũng không rõ ràng lắm quan hệ giữa hai nhà, cũng không biết sau này hiểu ra sẽ cảm thấy thế nào.
Dù sao hiện tại giá trị thị trường của Thẩm Xuân Hoa cực kỳ tốt, ngoài ra Thẩm Đại Cường còn có phần hoa hông, Ngô Vân cũng làm việc trong xưởng lấy tiên lương. Cuộc sống tốt hơn những người trong thôn rất nhiều, đương nhiên không ít người muốn cưới Thẩm Xuân Hoa.
Nhưng có lẽ vì Thẩm Tiểu Binh còn nhỏ, cuộc sống gia đình ngày càng khá giả nên giờ đây Ngô Vân ngày càng coi trọng Thẩm Xuân Hoa.
Một nguyên nhân khác là nhìn thấy năng lực của Thẩm Thính Hồng, cả nhà đều được thơm lây. Ngô Vân phát hiện hoá ra sinh con gái không phải là lỗ, nuôi dưỡng tốt vẫn có thể kiếm tiền.
Vì thế cũng không sốt ruột tìm đối tượng cho Thẩm Xuân Hoa mà muốn chọn lọc kỹ càng, tìm một người có nhân phẩm tốt.
Thẩm Xuân Hoa rất cảm động vì điều này.
Trở lại chuyện chính, đám cưới giữa Thẩm Bích Liên và người đàn ông đó đang diễn ra. Gia đình người đàn ông đó là người thị trấn, quy trình tổ chức đám cưới của họ khác với Thẩm Thính Hồng, họ trực tiếp đón dâu, sau đó đợi đến buổi trưa mới mở tiệc.
Trước khi rời đi, Thẩm Bích Liên ngồi ở ghế sau xe đạp, nhìn sâu vào Thẩm Đình Hồng. Cuối cùng, cuối cùng cũng rời khỏi cái thôn này, tuy cô ta sẽ luôn bị Thẩm Thính Hồng lấn át hoặc nói là căn bản không thể so sánh nhưng cô ta vẫn vui vẻ, ít nhất có thể thay đổi chỗ sinh sống, không còn phải sống dưới cái bóng của Thẩm Thính Hồng nữa.
Thẩm Thính Hồng cũng chú ý tới ánh mắt của Thẩm Bích Liên nhưng cô không để ý. Người này chỉ là một kẻ râu ria trong cuộc đời của cô, nếu có bất kỳ quan hệ gì thì đó chính là kẻ thù của nguyên chủ.
Ăn qua loa tiệc rượu, cả nhà trở về nhà họ Thẩm.
Nhìn thoáng qua, rõ ràng là mọi người đêu chưa no, bữa tiệc thực sự rất đơn giản, chỉ có vài món ăn và khẩu phần rất nhỏ. Cả nhà họ ăn cũng không sao nhưng Thẩm Thính Hồng thấy, tư thế của mấy bà lão ở bàn bên cạnh thực sự vượt quá khả năng so sánh của người thường.
Thẩm Thính Hồng cảm thấy nếu ngồi cùng bọn họ, đừng nói ăn no, có khi ăn lót bụng cũng không được.
Lưu Nguyệt vào bếp đun nước nấu mì sợi, cả nhà ăn thêm mới coi như no.
"Mẹ không nghĩ người mà Thẩm Bích Liên cưới là người tốt." Ăn xong, Lưu Nguyệt còn sức nói chuyện phiếm.
"Việc này không liên quan tới chúng ta." Thẩm Đại Cường nói.
Bạn cần đăng nhập để bình luận