Thập Niên 70: Ớt Thê Chưa Lập Gia Đình Có Không Gian

Chương 265 - Bồi Thường Tổn Thất Tinh Thần

Chương 265 - Bồi Thường Tổn Thất Tinh ThầnChương 265 - Bồi Thường Tổn Thất Tinh Thần
Chương 265 - Bồi Thường Tổn Thất Tinh Thân
"Đối với tôi điều đó không quan trọng, nhưng trạng thái tinh thần của đồng chí Diệp Thận Ngôn đã bị tổn thương nặng nề. Thằng bé là một người lính phục vụ đất nước và nhân dân. Nếu không bị thương, thằng bé vẫn tỏa sáng rực rỡ trên cương vị của mình, nhưng những người mà thằng bé ngày đêm bảo vệ lại đối xử với nó như này. Chị nói xem, liệu thằng bé có thể không buồn sao?"
Không hổ danh là đại đội trưởng của làng trên xóm dưới, Thẩm Vệ Quân mới nói vài câu, nhìn xem, vấn đề này đã được nâng lên một tâm cao mới.
Thật khó để tìm ra lỗi, vốn nghĩ rằng mọi chuyện sẽ kết thúc, nhưng Thẩm Vệ Quân lại tiếp tục nói,
"Còn có đồng chí Thẩm Thính Hồng, nhìn xem con bé tức giận đến mức nào rồi. Mọi người cũng biết đối với con gái thanh danh rất quan trọng, chắc chắn cần mấy người phải bồi thường tổn thất tinh thần. Tôi nghĩ lại, chúng ta đều là người cùng quê, chỉ cân mấy người bồi thường 100 đồng là được.
Điều này không khác gì công phu sư tử ngoạm, hơn 100 đồng đó. Một người đàn ông khoẻ mạnh làm suốt một năm chỉ kiếm được khoảng hơn mười đồng, từng đó tiền là thu nhập mỗi năm của một đại gia đình, ồ, đó là ở tình huống không mua gì.
Nhưng Thái Trường Căn và dì Thái không thể không cho, cho dù tâm đang nhỏ máu cũng vô dụng.
Dì Thái chắc chắn không có nhiều tiên như vậy, bà ta cân Thái Trường Căn phải bù đắp phần thiếu hụt, tuy là cho vay nhưng không biết khi nào mới lấy lại được.
"Đừng trách tôi, nếu không thoả mãn con bé thì sợ sẽ phải âm ï lên. Chưa đề cập đến chuyện khác, bất cứ ai có quan hệ với dì Thái đều sẽ bị liên lụy, tôi làm việc này chỉ vì lợi ích của mọi người thôi."
Thái Trường Căn cười khổ, ông ta có thể nói cái gì cơ chứ, chỉ có thể nghiến răng và nuốt máu.
"Tôi có một vấn đề, người lãnh đạo xưởng dệt đến chỗ bà tên là gì?" Diệp Thận Ngôn hỏi.
Anh phải biết kẻ đang âm thâm muốn cướp vợ mình là ai.
Lúc này dì Thái làm sao còn sức mà nịnh bợ các lãnh đạo, bây giờ hận bọn họ còn chưa kịp đâu. Diệp Thận Ngôn vừa hỏi bà ta liên trả lời.
Diệp Thận Ngôn bừng tỉnh, chẳng trách trước đây khi anh và Thẩm Thính Hồng đến xưởng dệt, người nọ nhìn Thẩm Thính Hồng bằng ánh mắt rất lạ. Lúc đó anh chỉ nghĩ là người nọ chỉ nhìn cô như kiểu trưởng bối nhìn tiểu bối nên không nghĩ nhiều, hoá ra là chọn con dâu.
Nhận tiên bôi thường xong, Thẩm Thính Hồng trực tiếp đưa hết cho Lưu Nguyệt.
"Đứa nhỏ này, con đưa cho mẹ làm gì, con cầm đi." Lưu Nguyệt từ chối, chủ yếu là vì bà cảm thấy có chút áy náy về chuyện này. Mặc dù gia đình họ không có ý kiến gì, nhưng dù thế nào đi nữa thì bọn họ cảm thấy có chút có lỗi với Diệp Thận Ngôn, không biết đứa nhỏ có buồn hay không.
Diệp Thận Ngôn cũng biết mẹ vợ suy nghĩ nhiều, vội vàng giải thích/Dì đừng nghĩ nhiều, ngày nào cháu chẳng ăn cơm ở bên này thì lấy tiền làm gì cơ chứ. Thêm nữa đây là tiên dì Thái bồi thường, hôm nay chắc chắn bà ta đã khiến dì tức giận, dì giữ lại số tiền này là chuyện đương nhiên."
Nói đến đây, Lưu Nguyệt càng cảm thấy áy náy liên dẫn tới bữa tối nay trở nên cực kỳ thịnh soạn. Lần đầu tiên trong mắt Lưu Nguyệt không có Thẩm Thính Hồng mà chỉ gắp đồ ăn cho Diệp Thận Ngôn.
Thẩm Thính Hồng:...
Diệp Thận Ngôn thực sự viết thư báo cáo vị lãnh đạo xưởng dệt kia và con trai của ông ta, mặc dù hiện tại họ đang làm ăn với xưởng dệt.
Nhưng ông bà có câu nếu hoa nở rộ tự khắc bướm sẽ tìm tới, câu nói này hoàn toàn có thể sử dụng trong việc kinh doanh.
Nếu hiện giờ ngừng việc hợp tác với xưởng may thị trấn, thôn Đoàn Kết hoàn toàn có thể tìm được xưởng khác.
Nói trắng ra là giờ thôn Đoàn Kết không còn mua vải bố lỗi nữa. Vì mức độ nổi tiếng ngày càng cao cho nên vải lỗi không thể đáp ứng được nhu cầu của thôn Đoàn Kết nữa.
Thông thường, vải tốt được mua với số lượng lớn.
Vì vậy, Diệp Thận Ngôn không chút nương tay nào khi báo cáo với lãnh đạo,
Chủ nhiệm xưởng dệt cũng rất tức giận, may mắn thay, bên kia không giận chó đánh mèo vào xưởng dệt của bọn họ, nếu không họ thực sự sẽ mất đi một khách hàng ổn định.
Người lãnh đạo nhỏ kia lập tức bị sa thải, dì Thái cũng góp phần, vì ghi hận người lãnh đạo kia hại bà ta mất mặt, còn mất nhiều tiền như vậy. Chính vì vậy khi có người đến điều tra, bà ta liền nói thẳng lãnh đạo nhỏ hứa hẹn cho một công việc nên bà ta mới đi một chuyến này.
Tốt lắm, vì điều này mà ngay cả những lãnh đạo khác trong nhà máy cũng bị điều tra. Ngay cả xưởng trưởng cũng không tránh được, dù sao nếu có người lạm dụng quyên lực trong xưởng dệt thì hậu quả quả thực sẽ rất nặng nề.
Bạn cần đăng nhập để bình luận