Thập Niên 70: Ớt Thê Chưa Lập Gia Đình Có Không Gian

Chương 647 -

Chương 647 -Chương 647 -
Chương 647 -
Cuối cùng vào lúc sắp đến Tết, Diệp Thận Ngôn đã bày tỏ thái độ của mình Con muốn ở bên Nhị Bảo nhà chú cũng không phải không được nhưng nếu con dám bắt nạt con bé, mặc dù chú không còn trẻ nữa nhưng vẫn đủ sức để trừng trị con.
Đối với lời nói giống như lời đe dọa của Diệp Thận Ngôn, Tịch Quán Dục cũng không để trong lòng, Diệp Thận Ngôn có thể nhanh chóng bày tỏ thái độ của mình như vậy đã khiến anh rất kinh ngạc rồi.
"Chú Diệp yên tâm, con nhất định sẽ đối xử tốt với Nhị Bảo, nhất định sẽ không để cô ấy chịu một chút ấm ức nào.
"Được!"
Năm Thiên Hi sơ, đã xảy ra chuyện khiến mọi người vô cùng đau lòng, Tiêu Kiến Phương qua đời.
Thật ra trước lúc trở về Tứ Xuyên bà lão đã cảm thấy thân thể của mình không ổn, cũng không biết có phải vì về nơi quê hương hay không mà tâm trạng bà lão lại rất tốt. Thêm việc đã sống lâu, mấy năm nay mỗi lần có thời gian rảnh, mọi người sẽ trở về thăm bà, có đủ có thiếu nhưng dù sao tất cả mọi người ai cũng có việc riêng của mình, không thể vẫn luôn đến Tứ Xuyên được.
Có thể có nhiều bạn là chuyện tốt.
Thẩm Thính Hồng khóc nức nở, bởi vì Tiêu Kiến Phương rất yêu thương cô. Tình cảm của cô với Tiêu Kiến Phương hoàn toàn khác với tình cảm dành cho bà nội Thẩm. Lúc bà nội Thẩm ra đi, tâm trạng cô chỉ hơi buôn bã một chút. Đến khi Tiêu Kiến Phương rời đi, đối với Thẩm Thính Hồng chính là đả kích lớn.
Nhưng người già, sớm hay muộn sẽ có ngày này, đây là chuyện hoàn toàn không thể tránh khỏi. Sau tang lễ của Tiêu Kiến Phương, tâm trạng Thẩm Thính Hồng khó chịu, suốt một khoảng thời gian dài cô không thể phục hồi tinh thân. Cũng không hoàn toàn là bởi vì Tiêu Kiến Phương ra đi, còn là vì tóc trên đầu Lưu Nguyệt và Thẩm Đại Cường càng ngày càng bạc đi.
Một lần sinh ly tử biệt, khiến cô hiểu ra được, một ngày nào đó Lưu Nguyệt và Thẩm Đại Cường cũng sẽ bỏ cô mà đi như vậy.
Từ lúc bước vào thế giới này, Lưu Nguyệt và Thẩm Đại Cường đã dành cho cô tình thương của ba tình thương của mẹ. Cô hoàn toàn không dám tưởng tượng đến ngày ấy, còn nữa tuổi tác Lão Cổ cũng đã cao, không chừng cũng...
"Vợ ơi, em đừng quá khổ sở, bà ngoại cũng không hy vọng em buồn bã mãi như vậy." Diệp Thận Ngôn chỉ có thể an ỦI. "Em biết, em chỉ đang suy nghĩ, một đời người thoạt nhìn rất dài nhưng thật ra lại rất ngắn ngủi. Nhưng mà em cũng tin vào duyên phận, đời này em có thể đi vào thế giới này gặp được ba mẹ, gặp được anh, nói không chừng kiếp sau cũng sẽ gặp lại nhau.
Trước khi Thẩm Thính Hồng xuyên qua, nếu có người nói với cô về vận mệnh, kiếp trước kiếp này, chắc chắn cô sẽ không tin tưởng nhưng bây giờ cô không thể không tin.
Đại Bảo có thể từ một thế giới khác đến đây gặp bọn họ, trở thành người một nhà, còn có chuyện gì là không thể. Cho nên trong lòng cô yên lặng mà mong đợi, kiếp sau Tiêu Kiến Phương sẽ trở thành một người giàu có, cũng sẽ trở thành đứa con được người khác nâng niu trong lòng bàn tay.
Năm 2001. Diệp Hoa Lâm và Hạ Giai cũng đã lên kế hoạch kết hôn, bây giờ hai người đều đã tới tuổi kết hôn rồi, tình cảm cũng vô cùng tốt, tất nhiên sẽ tính đến chuyện kết hôn.
Năm nay Thẩm Thính Hồng đã 40 tuổi nhưng vẫn còn rất xinh đẹp, năm tháng không thể tránh né mà để lại dấu vết trên mặt cô, tuy nhiên năm tháng cũng đối xử rất tử tế với cô, chỉ nhẹ nhàng đi qua.
Mẹ Hạ nhìn cũng còn rất trẻ, hai bà thông gia đứng chung với nhau quả thực khiến quan khách nhìn thấy mà ngây người.
Lúc này có rất nhiều người đến, có Thẩm Hồng Kỳ và Trương Điềm, cả nhà Thẩm Đại Dũng, cả nhà Thẩm Vệ Quân, còn có nhà mẹ đẻ Trương Điềm, nhà mẹ đẻ Lý Thắng Nam đều tới chung vui. Ngoài ra còn có rất nhiều đối tác làm ăn, đáng nhắc tới chính là Tưởng Đại Hoa cũng đi cùng với Thẩm Vệ Quân đến đây.
Mấy năm nay cuộc sống của mọi người đều không tệ, tất nhiên sẽ không để ý đến tiền vé xe lửa.
"A Nguyệt, bà thật sự là để tôi chờ rất lâu rồi, bà quay về cũng không đến thăm tôi, cả đời này hai chúng ta còn có thể gặp nhau mấy lần?"
Tóc Tưởng Đại Hoa đã trắng hơn nửa đầu lôi kéo Lưu Nguyệt đã từng làm chị em tốt phàn nàn.
Hốc mắt Lưu Nguyệt cũng dân đỏ lên, có thể ở tuổi này còn gặp được chị em tốt của mình, thật rất đáng để vui vẻ.
"Bà cũng biết tôi ở đây bận rộn đủ mọi chuyện, nhưng mà chờ bọn nhỏ kết hôn xong tôi cũng có thời gian rảnh rỗi, đến lúc đó nhất định sẽ thường xuyên trở về tìm bà." Lưu Nguyệt cười nói.
ebookshop. vn - ebook truyện giá rẻ
Bạn cần đăng nhập để bình luận