Thập Niên 70: Ớt Thê Chưa Lập Gia Đình Có Không Gian

Chương 52 - Chúng tôi thât sư không có tiền đền

Chương 52 - Chúng tôi thât sư không có tiền đềnChương 52 - Chúng tôi thât sư không có tiền đền
Chương 52 - Chúng tôi thật sự không có tiên đền
Nhưng tai của Thẩm Thính Hồng như đang bịt bông, mặc kệ Tống Khiết nói gì thì cô vẫn ngậm miệng không nói cái gì.
Thầy giáo Trân cũng không còn cách nào, hơn nữa nhà Tống Khiết cách trường cũng không xa nên ông ấy nhờ một giáo viên khác đang trống tiết giúp mình đi tìm người.
Hiện nay các thây cô giáo đều là mẫu người hết lòng vì học sinh nên họ cũng sẵn sàng đi một chuyến.
Thật sự thì, Tống Khiết lại đổ lỗi cho Thẩm Thính Hồng vì không bỏ qua chuyện này, thây cô thấy vậy đều cảm thấy chuyện này rất vô lý. Họ đều là những người làm công tác văn hoá, đương nhiên không thích loại chuyện vô lý như này. Sau khi chuông vào lớp vang lên, thây giáo Trân nhờ giáo viên ở lớp bên cạnh giúp nhắc nhở học sinh đọc sách, đồng thời còn giúp ông ấy để ý học sinh.
Người giáo viên kia cũng rất vui vẻ đồng ý.
Nhà Tống Khiết cách trường không xa, cha mẹ cô ta đêu làm công nhân ở trong xưởng. Thật ra điêu kiện như vậy cũng không tệ nhưng ở dưới còn có hai đứa em trai nên việc cho cả ba đứa trẻ cùng đi học cũng khá khó khăn.
Địa chỉ nhà và thông tin cá nhân đều được giáo viên ghi vào sổ, làm như vậy không phải cố tình muốn hỏi thăm xem cha mẹ học sinh đang làm gì mà mục đích chính để đề phòng có chuyện gì xảy ra, không thể nhanh chóng thông báo.
Sau khi biết được tên và địa chỉ chỗ làm của ba mẹ Tống Khiết, người giáo viên truyền lời nhanh chóng đi đến nhà máy.
Sau khoảng hai mươi phút, người giáo viên đã trở vê với một cặp vợ chồng trung niên.
"Hai người là cha mẹ của học sinh Tống Khiết đúng không?" Thây giáo Trần hỏi.
Cha Tống và mẹ Tống rất hiếm khi giao tiếp với người công tác văn hoá như vậy, đặc biệt giáo viên vốn là nghề nghiệp khiến mọi người rất kính trọng nên họ khó tránh khỏi có đôi chút căng thẳng.
"Vâng! Đúng là chúng tôi! Không biết thây gọi chúng tôi có chuyện gì?" Ba Tống có chút lo lắng xoa tay.
Thầy giáo Trân gật đầu,Chuyện là như này, hôm nay bạn học Tống Khiết không cẩn thận làm vỡ phích nước của bạn này. Hôm nay tôi gọi hai vị đến đây để xử lý chuyện này."
Nghe thấy vậy, cả cha Tống bà mẹ Tống đều nhíu mày lại, hiển nhiên là không vui vẻ gì.
"Sao con lại không nghe lời như vậy? Còn chưa xin lỗi bạn học?" Mẹ Tống cau mày, rồi quát Tống Khiết.
Tống Khiết có chút sợ hãi, vội vàng nói: "Mẹ, con không cố ý, con cũng đã xin lỗi cậu ấy rồi."
"Cái đứa chết tiệt này, mẹ đã nói không cho con đi học rồi mà? Cứ năng nặc đòi đi học bằng được, đã cho đi học rồi lại đi gây chuyện, nhà chúng ta lấy tiên đâu ra để đền phích nước cho người ta đây!" Mẹ Tống liên tục mắng, lải nhải liên tục như thể thực sự tức giận vì chuyện này.
Mẹ Tống quả thật rất tức giận nhưng những gì bà ta nói khiến những người có mặt ở đây đều cảm thấy quái lạ.
Dù là Thẩm Thính Hồng hay là các giáo viên, tất cả đều là người thông minh. Mẹ Tống vừa đến không nói đến chuyện bồi thường cho Thẩm Thính Hồng mà lại nói đến chuyện nhà mình không có tiền, chẳng lẽ bà ta đây là không muốn bồi thường?
Quả nhiên, mẹ Tống quay đầu nhìn về phía Thẩm Thính Hồng,Bạn học này, thật ngại quá, con nhà cô còn nhỏ nên chưa hiểu chuyện, làm phiền đến cháu rồi!"
Thẩm Thính Hồng không tiếp chiêu chỉ nói: "Đúng thật là có chút phiền, dù sao thì khi có tiên giấy tới tay cháu còn phải đi Cung Tiêu Xã để mua một cái phích nước mới, thật sự nó đã chậm trễ thời gian của cháu. Mẹ cháu tiết kiệm rất lâu mới mua được cái phích nước nóng này nên bình thường cháu dùng rất cẩn thận."
Lời này cũng truyên đến một ý tứ cho mọi người, đó chính là phích nước nóng này rất quan trọng với cô vì vậy đừng hòng cắt ngang chuyện này dễ dàng.
Thầy giáo Trân gật đâu: "Thưa phụ huynh này, bạn học Tống Khiết làm vỡ phích nước của người khác nên phải đền."
Sắc mặt mẹ Tống càng trở nên khó coi hơn, vốn dì bà ta không muốn đề số tiên này nhưng nghe ý tứ Thẩm Thính Hồng nói là muốn được đền tiền, hơn nữa giáo viên cũng đang đứng về phía con bé kia.
"Thầy giáo, chúng tôi thật sự không có tiền đền... Mẹ Tống còn muốn giãy giụa.
Thật sự thì giá của một cái phích nước không hê rẻ.
Bạn cần đăng nhập để bình luận