Thập Niên 70: Ớt Thê Chưa Lập Gia Đình Có Không Gian

Chương 294 - Đừng Làm Hỏng Chuyên Nữa

Chương 294 - Đừng Làm Hỏng Chuyên NữaChương 294 - Đừng Làm Hỏng Chuyên Nữa
Chương 294 - Đừng Làm Hỏng Chuyện Nữa
Thẩm Vệ Quân cười tít mắt, nói như vậy, dù Thẩm Thính Hồng có thiết kế quân áo cho bên kia, mà thôn của họ vẫn nhận được một đơn đặt hàng cực lớn, đó là đôi bên cùng có lợi.
Không ai cho rằng sự hợp tác giữa Thẩm Thính Hồng và Vương Đại Phát có vấn đề gì. Nói trắng ra, ý tưởng của người ta thì người ta muốn dùng thế nào là việc riêng của họ, mình không có quyên can thiệp.
Xưởng trưởng tổng xưởng quần áo người Thành Đô nhận được thiết kế còn phải trả cho Thẩm Thính Hồng hơn một trăm đồng. Thôn họ không mất gì cả, nếu nói thêm gì thì thực sự rất vô lý.
Sau khi những người này rời đi, thôn Đoàn Kết thậm chí là cả làng trên xóm dưới đều nhấc lên làn sóng lớn. Là kỹ sư cấp tám, điều này quả thực là ngoài tâm với của những người bình thường như họ. Bây giờ một người như vậy xuất hiện ở thôn Đoàn Kết, bọn họ có thể không hưng phấn sao?
Thẩm Đại Cường đã trở lại huyện thành nên tin vui lớn này không được nhận ngay lập tức.
Sau khi Lưu Nguyệt nhận được tin tức, bà đã nhiều lần dùng số điện thoại sở chỉ huy đại đội gọi đến xưởng chế biến thịt huyện thành, chưa kể khi nói chuyện còn rất tự hào.
Biết được tin này, Thẩm Đại Cường rất sửng sốt, ôm chặt điện thoại hồi lâu không nói nên lời.
Cái gì, tại sao con gái đột nhiên trở thành kỹ sư cấp tám?
"Ông nghe đúng đấy, Thẩm Đại Cường, ông thật sự rất may mắn khi cưới được tôi. Nhìn xem đứa con gái tôi sinh cho ông tuyệt vời đến nhường nào."
Lưu Nguyệt nói rằng bà rất tự hào, đồng thời còn khen ngợi người đàn ông của mình.
Thẩm Đại Cường đồng tình"Đúng vậy, con gái của tôi cũng thông minh như bà!"
Lưu Nguyệt: ... Không một cảm giác thành tựu nào.
Thẩm Thính Hồng và Diệp Thận Ngôn vừa bước ra ngoài đã được chào đón bằng ánh mắt ghen tị.
ebookshop. vn - ebook truyện giá rẻ
Nhà cũ họ Thẩm cũng rất hỗn loạn, nói chính xác là bà nội Thẩm rối loạn.
"Ai da, nếu biết trước như vậy, sao tôi phải nghe Minh Phương chứ ?" Bây giờ bà nội Thẩm vô cùng hối hận, hiện tại tam phòng không còn quan tâm đến bà lão nữa, rõ ràng trước đó vẫn ổn."
"Đấy, ai bảo ngày xưa cứ như bị ma che mắt ấy, kết quả như vậy chẳng phải tự mình chuốc lấy sao?" Ông nội Thẩm nói, trong lòng cũng cảm thấy rất khó chịu. Đó là cháu gái của ông lão, vốn dĩ nói ra thì là chuyện rất có mặt mũi mà chỉ vì bà vợ già không rõ ràng mà giờ ngược lại trở thành trò cười của mấy người bạn già.
Ai cũng nói bọn họ không biết đủ, cố tình lại muốn đối phó với tam phòng có hứa hẹn nhất. Đâu có ai hiểu được nỗi khổ của ông lão đâu? Chẳng lẽ ông muốn kết cục đến nông nỗi này sao?
"Ông nghĩ tôi có nên đi xin lỗi bọn nhỏ không?" Bà nội Thẩm cảm thấy, dù gì mình cũng là mẹ chồng của Lưu Nguyệt, bà nội của Thẩm Thính Hồng. Nếu bà lão ra mặt xin lỗi, hẳn họ vẫn cho mình mặt mũi đi?
"Nào!" Ông nội Thẩm ít một hơi thuốc lá khô,'Đừng tìm bọn nhỏ nữa, vợ thằng ba không dễ bỏ qua như vậy. Đừng làm hỏng chuyện nữa, đến cuối cùng không còn chút tình nghĩa nào.
Lúc này Trương Tố Cầm cũng tức giận một bụng mà lao vào sân, Tại sao những thứ tốt đẹp nhất đều dồn hết vào nhà chúng nó chứ. Đều là người nhà họ Thẩm mà sự chênh lệch lại lớn như vậy?”
Trong lòng cũng rất tức giận, bản thân bà ta tìm được Thẩm Đại Lực ở trong nhà của một tên vô công rồi nghề. Thẩm Đại Lực còn đang đánh bài với người đó, xem ra thua không ít tiền, ra ngoài lại nghe được chuyện của Thẩm Thính Hồng thì miễn bàn trong lòng khó chịu đến mức nào.
Vừa tiến vào cửa liền nghe ông bà lão nói chuyện trong sân, nhìn rất không thuận mắt liên bắt đầu âm dương quái khí.
"Ôi chao! Đây không phải bà nội của kỹ sư cấp tám sao? Sao mẹ còn ở đây mà không đi xem cháu mình? Nếu người ta thấy vui vẻ cho cha mẹ một tháng lương là đã đủ để cha mẹ ăn cả một năm."
Ông nội Thẩm cau mày, bà nội Thẩm cũng tức giận. Tuy bà lão có e dè vợ thăng ba nhưng vợ thằng cả thì không hê.
"Vợ thằng cả, chị nói chuyện âm dương quái khí như vậy là cảm thấy tôi và cha chị quá dễ dãi rồi đúng không?"
'Sao con dám chứ, cha mẹ chính là ông bà nội của kỹ sư cấp tám, con nào dám gây sự với cha mẹ. Chẳng qua, con nói mẹ này, rõ ràng là anh em ruột mà chúng nó nỡ lòng nào nhìn anh của mình ngày càng tệ hơn, hai anh em của Đại Lực nhà ta chẳng phải quá có ý tứ rồi sao?"
Trương Tố Cầm không chỉ không quen nhìn tam phòng mà đối đãi với nhị phòng cũng chẳng khác chút nào. Trong mắt bà ta người không cho bà ta chiếm lợi đều không tốt.
Bạn cần đăng nhập để bình luận