Thập Niên 70: Ớt Thê Chưa Lập Gia Đình Có Không Gian

Chương 289 - Việc Phải Làm Vẫn Phải Làm

Chương 289 - Việc Phải Làm Vẫn Phải LàmChương 289 - Việc Phải Làm Vẫn Phải Làm
Chương 289 - Việc Phải Làm Vẫn Phải Làm
Lúc này Trương Tố Câm mới nhận ra những người cùng bàn nhìn mình có chút kỳ lạ, thế mới biết họ đã nghe thấy những gì mình đã nói, đột nhiên bà ta cảm thấy có chút xấu hổ.
Tuy nhiên Thẩm Bích Liên không làm gì quá khích cả, cô ta chỉ ghen tị. Không biết bắt đầu từ khi nào, nhưng Thẩm Thính Hồng luôn chiếm thế thượng phong.
Dù thế nào đi chăng nữa, khi kết hôn, cô ta sẽ phải xinh đẹp hơn Thẩm Thính Hồng.
Trong mắt cô ta, người thành phố tốt hơn người dân quê. Nếu Diệp Thận Ngôn có thể đưa ra được thứ gì đó thì chắc chắn đối tượng của cô ta cũng có thể đưa ra được.
Ngày mai cô ta sẽ đi tìm đối tượng nói trước, nhất định phải xuất giá một cách vẻ vang.
Thẩm Thính Hồng chưa biết vì cuộc hôn nhân của cô và Diệp Thận Ngôn quá hoành tráng nên Thẩm Bích Liên đã bị đối tượng lừa một phen.
Thật vất vả mới hoàn thành xong công chuyện, Diệp Thận Ngôn liên đưa Thẩm Thính Hồng về nhà.
Hôm nay là đêm tân hôn của bọn họ, ngày nghỉ trong quân đội cũng không nhiều, cho nên sau bữa tối, Tôn Tiểu Long rất sáng suốt trực tiếp rời đi.
Diệp Thận Ngôn cố gắng thuyết phục ở lại, nhưng Tôn Tiểu Long nhất quyết muốn rời đi. Cậu ta có thể cam đoan, nếu như cậu ta không rời đi trong ngày quan trọng này thì ngày mai có thể trở vê nguyên vẹn hay không là một vấn đề.
Diệp Thận Ngôn hài lòng gật đầu, nhưng khi Tôn Tiểu Long rời đi, lại đưa cho cậu ta những thứ đã chuẩn bị trước.
Đây đều là những thứ đã chuẩn bị sẵn cho anh em của mình, bao gồm cả kẹo cưới và quân áo.
Trước đây anh cũng từng gửi một ít đồ ăn hay mấy thứ như thịt khô nên lần này liên chuẩn bị một số đồ nhỏ, nhờ Tôn Tiểu Long mang về cho anh em, đương nhiên cũng có phần của Tôn Tiểu Long.
Tôn Tiểu Long cũng rất vui vẻ,'Vẫn là lão đại đối xử với chúng em tốt nhất!"
Thật ra đây đều là bổ trợ cho nhau, lân này anh thành công mua được nhiều đồ như vậy là nhờ có sự giúp đỡ của các anh em.
Khi Tôn Tiểu Long rời đi, Thẩm Vệ Quân sắp xếp một chiếc xe bò.
Chú Ngưu biết mình đưa quân nhân đi thì kích động cực kỳ, dọc đường đi đều trò chuyện với Tôn Tiểu Long, còn nói con trong nhà cũng muốn tham gia quân ngũ. Nếu có cơ hội gia nhập quân đội của Tôn Tiểu Long, mong cậu ta chiếu cố chút.
Tôn Tiểu Long cười đáp lại, nhưng cho dù có gia nhập quân đội thì cũng được ghép vào ngẫu nhiên, xác suất gia nhập quân đội của bọn họ là rất nhỏ.
Sau khi mọi người rời đi, Diệp Thận Ngôn nắm tay Thẩm Thính Hồng cùng nhau đi về nhà.
Cho dù trên đường có người nhìn thấy, mọi người cũng sẽ cười nói đùa, huống chi là một chàng trai trẻ như Diệp Thận Ngôn. Khi họ kết hôn cũng vậy, ước gì có thể dành 24 giờ bên vợ.
Vâ phân tân hôn, mọi người đều không cảm thấy nắm tay có gì không ổn, ngược lại đều lần lượt gửi lời chúc phúc.
Sau một ngày bận rộn, cả hai người đều đổ mồ hôi. Về đến nhà, Diệp Thận Ngôn đi đun nước nóng, hai người lần lượt tắm rửa sạch sẽ.
"Vợ, hôm nay chúng ta đi ngủ sớm đi" Diệp Thận Ngôn nắm tay Thẩm Thính Hồng đi về phía nhà mới của bọn họ.
Ngôi nhà mới cũng đã được trang hoàng, nội thất bên trong đều là đồ mới, bao gôm một tủ quần áo lớn mới tinh, một chiếc giường lớn mới tỉnh, một chiếc tủ có khóa, ga trải giường trên giường đêu là đô mới, ga trải giường và vỏ chăn đều có màu đỏ rực.
Chỉ là bây giờ chế độ phong kiến không được phép, nên trên vỏ chăn chỉ thêu một dòng chữ hỷ lớn, được thêu bằng chỉ vàng, vỏ gối cũng được thêu chữ hỷ. So sánh với đủ kiểu đời sau thì kiểu này tương đối đơn điệu.
Chiếc chăn này không phải do Lưu Nguyệt làm mà là do Diệp Thận Ngôn tìm người Toàn Phúc làm. Người gọi là Toàn Phúc là người có cha mẹ khoẻ mạnh, chồng tốt con ngoan, gia đình đầm ấp hạnh phúc.
Những người này chuyên được chọn để làm chăn cưới, điều đó có nghĩa là cặp đôi mới cưới có thể hạnh phúc như họ và có một gia đình hạnh phúc.
Thẩm Thính Hồng khẩn trương đến lòng bàn tay đổ đầy mồ hôi, tuy nhìn Diệp Thận Ngôn có vẻ bình tĩnh nhưng thực ra không khá hơn bao nhiêu cả.
"Ngủ, ngủ đi?” Sau khi nằm lên giường, Thẩm Thính Hồng kéo chăn, cực kỳ khẩn trương.
"Em phải ngủ, nhưng việc phải làm chúng ta vẫn phải làm!" Mặc dù cũng khẩn trương, nhưng thân là đấng nam nhi, sao Diệp Thận Ngôn có thể rụt rè vào lúc này cơ chứ?
Vì vậy, anh hăng hái bật đèn ngay lập tức rồi trực tiếp chui vào ổ chăn.
ebookshop. vn - ebook truyện giá rẻ
Bạn cần đăng nhập để bình luận