Thập Niên 70: Ớt Thê Chưa Lập Gia Đình Có Không Gian

Chương 643 -

Chương 643 -Chương 643 -
Chương 643 -
Hơn nữa nhân phẩm của vợ chồng nhà họ Thẩm tuyệt đối tin được, cũng không phải loại người khắt khe với con dâu. Cộng thêm quan hệ của Giai Giai và San San, quả thật việc hôn nhân này không thể tốt hơn được nữa.
Không cần lo lắng quan hệ mẹ chồng nàng dâu, không cân lo lắng quan hệ chị dâu em chồng. Về phần thằng ba thằng tư nhà họ Thẩm đều còn nhỏ, chỉ cân Giai Giai ở chung với bọn nhỏ nhiều hơn, sau khi lớn lên quan hệ cũng không kém được.
So với gả con gái cho một người không biết gốc rễ, đương nhiên mẹ Hạ càng hy vọng con gái nhà mình có thể gả đến nhà họ Thẩm.
Nhà họ Hạ chuẩn bị nguyên liệu nấu ăn phong phú, mấy người hầu đều bận rộn đến khí thế ngất trời ở trong phòng bếp. "Thật sự là hơi vội vàng, nhà dì chuẩn bị cũng không phải rất chu đáo, lễ vật này là dì chuẩn bị cho Giai Giai. Ngoài ra còn chuẩn bị cho hai người, hy vọng hai người đừng ghét bỏ." Lưu Nguyệt cười nói.
Thẩm Đại Cường là một hũ nút, lúc ở trong nhà thì rất tốt, nhưng ở bên ngoài kết giao với người thì hơi kém. Hồi trong thôn không cảm thấy gì, rốt cuộc mỗi ngày giao tiếp đều là người trong thôn, mọi người đều biết ông có tính cách gì, nhưng khi đến thành phố Bắc Kinh, việc kết giao với người này cơ bản chính là Lưu Nguyệt làm.
'Bà ngoại thông gia nói gì vậy, sao có thể ghét bỏ chứ, đây là chuyện tốt của hai đứa nhỏ, nhà chúng cháu cũng rất vui mừng. Thật sự không nghĩ tới chúng ta lại cũng có thể thành thông gia.' Mẹ Hạ cũng cười nhận lấy lễ vật, cái này không dễ từ chối, dù sao cũng là tâm ý của người ta. Thẩm Thanh Thanh và Lý Thắng Nam cũng cầm đồ vật đã chuẩn bị cho từng người ra, bao lớn bao nhỏ còn không hề rẻ, rất nhiều đồ vật thích hợp với tuổi tác cô gái nhỏ như Hạ Giai này, có thể thấy được lúc bọn họ chuẩn bị lễ vật đều vô cùng nghiêm túc.
"Vốn dĩ chuyện này phải do ba mẹ nó tới một chuyến. Chỉ là con gái của dì rất ham chơi, con rể cũng đi theo ra ngoài, cho nên mới không thể tới, hy vọng hai cháu không cần để ở trong lòng."
Lưu Nguyệt lại giải thích nguyên nhân vì sao Thẩm Thính Hồng và Diệp Thận Ngôn không đến cuộc gặp mặt giữa hai bên gia đình.
"Sẽ không sẽ không, cháu và Thính Hồng cũng coi như là bạn tốt, đương nhiên biết cô ấy có tính tình gì. Chắc chắn cô ấy sẽ đến nếu ở thành phố Bắc Kinh, chờ cô ấy trở lại cháu lại tìm cô ấy đi dạo phố."
Mặt mẹ Hạ đây ý cười, căn bản là không để chuyện vợ chồng Thẩm Thính Hồng không tới ở trong lòng.
Vốn dĩ chuyện của hai đứa nhỏ rất đột xuất, ai sẽ nghĩ nhiều như vậy chứ?
Mọi người đứng nói chuyện với nhau, trung tâm cuộc nói chuyện của các trưởng bối đương nhiên chính là nam nữ vai chính hôm nay. Họ nói một ít chuyện khi bọn họ còn nhỏ, lại khen thương nghiệp lẫn nhau một trận, dù sao hai bên đều rất vui vẻ là được.
Thời gian trôi qua từng giây từng phút, rất nhanh nhà họ Hạ chuẩn bị đồ ăn lên bàn, người hầu tới gọi bọn họ ăn cơm.
"Đi đi đi, chúng ta vừa ăn vừa nói chuyện, đừng khách khí, về sau chính là người một nhà, chúng ta cũng phải đi lại lẫn nhau nhiều mới được."
Ba Hạ nói, ông ấy tương đối thích nói chuyện với Thẩm Thính Võ, bởi vì hai người đều là người thô kệch. Nói chuyện với Thẩm Thính Văn khiến ông ấy cảm giác vô cùng khẩn trương giống hệt hồi đi học lúc còn nhỏ, nhưng lại không có khả năng nói chuyện không hợp với Thẩm Thính Văn, như vậy có vẻ hơi không lễ phép.
Chính vì vậy ông ấy chỉ có thể căng da đầu mà chiến, cũng may hiện tại được gọi ăn cơm, ông ấy đi đến bàn ăn bên kia như chạy trốn.
"Anh cả, sao em cảm thấy ba Giai Giai hơi sợ anh vậy?" Thẩm Thính Võ cười nói.
Cả mấy gia đình vui vẻ ăn cơm với nhau, vốn dĩ đây là một chuyện vô cùng vui vẻ, nhưng trong chốc lát có vài người trực tiếp vào cửa.
Những người này không gõ cửa, cũng chẳng hỏi xem người trong nhà có tiện không, lúc nhìn thấy những người này sắc mặt mẹ Hạ hơi khó coi.
"'À, mọi người đều đang ăn cơm sao?" Hạ Đại Lâm nhìn món ăn phong phú trên bàn, trong lòng rất không thoải mái.
"Chuyện cháu gái của tôi muốn đính hôn lại không mời người làm bác cả như tôi đến xem, có phải không để tôi vào mắt đúng không."
Ba Hạ chính là hỗn không tiếc, người này là anh trai của ông ấy, nhưng ông ấy cũng không muốn cho mặt mũi này.
"Cho anh mặt mũi cái gì, anh ở chỗ tôi không có mặt mũi gì cả."
Bạn cần đăng nhập để bình luận