Thập Niên 70: Ớt Thê Chưa Lập Gia Đình Có Không Gian

Chương 411-

Chương 411-Chương 411-
Chương 411 -
"Lô xe đạp này bán sỉ cho anh giá 120 đồng một chiếc, không có hóa đơn, anh biết đấy, vẫn lãi được nhiều."
Diệp Thận Ngôn nói, thật ra lúc đầu hai người đã bàn bạc xong hết rồi, nhưng Diệp Thận Ngôn đột nhiên tăng giá.
Tịch Tĩnh An nhíu mày, tất nhiên anh ta biết vẫn có thể kiếm được nhiều tiền lời, nhưng chẳng phải cũng mang theo một số rủi ro nhất Mm.-.Ï]
Dù sao có nhiều hBẸGEEEEN vậy, anh ta không muốn để bên trên biết cũng khó, trừ khi phân ra bán cho các thành phố.
Nếu vậy sẽ tốn rất nhiều tiên của và sức lực.
"Một trăm mốt!"
"Trăm hai, ít hơn một đồng cũng không bán!" Diệp Thận Ngôn kiên định. Tưởng anh là tên ngốc hay sao mà không nhìn được lòng dạ tên Tịch Tĩnh An này, tương tư vợ anh, ăn thêm của anh ta hơn hai nghìn là còn nhẹ.
Trong lòng Tịch Tĩnh Anh tính toán một chút, thấy Thẩm Thính Hồng đứng bên cạnh mỉm cười, cuối cùng vẫn đồng ý với giá này. Hơn hai trăm chiếc xe đạp, gân ba mươi ngàn đồng, tính thêm lương thực các loại, tổng cộng 35. 500 đồng.
Diệp Thận Ngôn rất hài lòng với giá này, 35. 500 đồng, làm. anh trả 35. 600 M----—|
Thẩm Thính Hồng nhìn người đàn ông nhà mình một cái, hay thật nhỉ, làm tròn bỏ số lẻ ngược cơ?
Đã tiêu nhiều tiên vậy rồi, Tịch Tĩnh An cũng không để ý 50 đồng đó, hơn 30. 000 là một số tiên không nhỏ, tất nhiên không có sẵn trên người, anh ta kêu đàn em đi lấy. Một trong hai rời đi, bên cạnh Tịch Tĩnh An vẫn còn một người.
Thẩm Thính Hồng nhớ lại tình huống xảy ra khi cô gặp anh ta lần đầu, hiểu ngay lý do vì sao sau lần gặp cô, bên cạnh anh ta đều có người đi theo.
Đợi khoảng nửa tiếng, đàn em kia chạy xe đạp đến, người đeo một cái túi lớn.
Suy cho cùng, hiện giờ chưa có tờ tiên mệnh giá một trăm tệ, nên 30. 000 đồng à một con số rất lớn. được ra mắt trong loặt DIiếT TRHT tHỤ tư vào năm 1987. Trước đó, mọi người thích dùng tờ đại đoàn kết nhất.
Nhận được tiên, hai vợ chồng đếm rất lâu mới xác nhận số tiên đã đủ, vậy nên để đám người Tịch Tĩnh An mang hàng đi luôn, mai bọn họ sẽ quay lại khóa cửa sau.
Tịch Tĩnh An không có ý kiến, nhưng anh ta không muốn để bọn Thẩm Thính Hồng cứ vậy mà đi.
"Chúng ta vừa xong cuộc làm ăn lớn như vậy, có phải nên ăn mừng không, tôi mời hai người một bữa nhé? Tôi biết hai người rất có năng lực, chúng ta làm quen một chút, sau này có hàng hóa gì cứ tìm tôi là được.'
Tịch Tĩnh An nói.
Thẩm Thính Hồng nghĩ ngợi, cuối cùng gật đầu, quen biết với Tịch Tĩnh An đối với họ không phải chuyện xấu, hơn nữa anh ta rất F=z=Ì chuyện làm ăn.
Diệp Thận Ngôn thấy Thẩm Thính Hồng đồng ý, trong lòng không mấy vui vẻ nhưng cũng không nói gì.
Tịch Tĩnh An nhướn mày nhìn anh một cách đầy khiêu khích.
Diệp Thận Ngôn rất muốn trực tiếp đánh anh ta một đấm, nhưng anh nhịn, cứ chờ đi, sau này gặp một lần lừa một lân.
Đến khi họ vào lại nhà nhỏ, đồ đạc hàng hóa bên trong đã được chuyển đi hết.
Điều này cũng cho thấy bản lĩnh thật sự của Tịch Tĩnh An, hẳn là anh ta có một chiếc xe tải lớn, nếu không thì không thể nào chuyển hàng nhanh vậy được.
Khóa cửa, Tịch Tĩnh An dẫn hai người đến một căn nhà, nhìn sơ không khác gì nơi ở bình thường, nhưng khi bước vào mới nhận ra bên -:= ] khác.
“Đây là nhà hàng tư nhân tôi thường ăn, cũng là của tôi, bình thường ở đây không phục vụ người ngoài, hôm nay hai người phải thử một lần."
Tịch Tính An cười nói, miệng nói hai người nhưng anh ta chỉ nhìn mình Thẩm Thính Hồng.
Diệp Thận Ngôn thấy tên này cứ như con đực trong thế giới động vật, khoe khoang lãnh địa với giống cái, nhìn cứ thiếu đòn.
Suy cho cùng, Thẩm Thính Hồng chỉ có một đối tượng duy nhất là Diệp Thận Ngôn. Cô không nhạy cảm với việc đàn ông đối địch thế này, nên cô thật sự không biết Tịch Tĩnh An đang nghĩ gì, còn nói, Vậy chúng tôi có lộc ăn rồi."
Mặc dù chỉ là một câu khách sáo bình thường, nhưng Tịch Tĩnh An vẫn liếc mắt nhìn Diệp Thận Ngôn một cái.
Tuy cái liếc này ш== Ì xúc gì, Diệp Thận Ngô h ta đang đắc ý.
Bị bệnh hải
Bên trong không có khách nào ngoài họ, trừ họ ra chỉ có một đôi vợ chồng trung niên và hai người trẻ tuổi.
Thấy bọn Tịch Tĩnh An đến, có người chạy ra đón/'Ông chủ, hôm nay ngài muốn ăn gì ạ?" Tịch Tĩnh An nhìn Thẩm Thính Hồng,Còn phải xem vị tiểu thư này muốn ăn gì."
Bạn cần đăng nhập để bình luận