Thập Niên 70: Ớt Thê Chưa Lập Gia Đình Có Không Gian

Chương 380 -

Chương 380 -Chương 380 -
Chương 380 -
"Được rồi, kệ anh ta đi, chúng ta cứ cố gắng học tập. Nếu anh ta thực sự tới khiêu khích chúng ta, chúng ta sẽ quất luôn.”
Trương Điềm quay người, hiển nhiên nghe được bọn họ nói chuyện, Hai cậu đang nói cái gì thế?"
Thẩm Thanh Thanh nháy mắt với Trương Điềm, ra hiệu cho Trương Điềm nhìn nam sinh kia rồi kể cho cô ấy nghe chuyện xảy ra vào buổi trưa.
"Cậu nói thằng cha đấy à? Tớ biết anh ta đấy, vừa vặn ở gân chỗ tớ. Anh ta đi đâu mẹ theo chân đến đó, ở nơi tớ ở có khi chó còn ghét mẹ con này ấy chứ." Trương Điềm bĩu môi.
Tìm được đề tài chung, hai cô gái thảo luận kịch liệt.
Nam sinh kia đến bên người Trương ĐiêmĐiềm Điềm, anh có thể ngồi cạnh em không?”
Trương Điềm trợn trắng mắt, Thẩm Thính Hồng và Thẩm Thanh Thanh liếc mắt nhìn nhau, cuối cùng cũng hiểu tại sao Trương Điềm lại phản cảm như vậy.
"Hách Quân, ang bị mù sao?" Trương Điềm chỉ vào nữ sinh bên cạnh/Anh không thấy tôi đã có bạn cùng bàn sao?"
Đương nhiên Hách Quân thấy, nhưng cảm thấy chuyện này không có gì. Vì thế liền nói với nữ sinh bên cạnh Trương Điềm,'Bạn cùng lớp, chúng ta có thể đổi chỗ được không?"
Nữ sinh phớt lờ anh ta, tiếp tục đọc sách.
Hách Quân đi tới, làm một cử chỉ mà mình cho là ngâu, dùng đốt ngón tay gõ vào bàn nữ sinh, Bạn cùng lớp, tôi đang nói chuyện với bạn đấy."
Cuối cùng nữ sinh kia cũng ngẩng đầu lên, khuôn mặt trắng nõn nà. Công bằng mà nói, mặc dù ăn mặc không quá lòe loẹt, kiểu dáng rất bình thường, nhưng vẫn còn mới tinh, sạch sẽ không có một vết vá, điều đó cho thấy điều kiện ở nhà không tệ.
Nữ sinh cau mày nói một chữ, Cút!"
Hách Quân sửng sốt, mấy người Thẩm Thính Hồng cũng sững sờ.
Ba cô gái thâm nói trong lòng rằng làm rất tốt.
Hách Quân mất mặt ở nơi công cộng, nhìn thấy Thẩm Thanh Thanh càng cảm thấy khó chịu hơn. Mới lúc trưa người này mới nhìn trò mất mặt của anh ta, tức khắc liền giận sôi máu. Có bao giờ ở nhà mà anh ta phải tức giận như vậy, nếu không trút giận thì anh ta phải tức chết mất!
Cũng không biết nghĩ gì mà giơ nắm đấm lên muốn đánh về phía nữ sinh nọ.
Trương Điềm kêu lên, nói gì thì nói, chuyện này là do cô ấy gián tiếp gây ra. Nếu bạn cùng bàn của cô ấy thực sự bị thương, chắc chắn cô ấy sẽ có lương tâm bất an.
Nhưng cô ấy lại là một cô gái, sự việc xảy ra quá đột ngột, làm sao cô có thể nhanh hơn nắm tay của Hách Quân đã tới trước mặt nữ sinh, trái tim của ba cô gái như thắt lại.
Có vẻ như Hách Quân rất thích những biểu cảm sợ hãi trên khuôn mặt của các cô gái, điêu đó khiến anh ta ấy trông rất nam tính.
Vậy thì thực ra mọi người đã nghĩ sai rồi, nữ sinh tóc ngắn để mái có đôi mắt ba phần lạnh lùng, ba phần giễu cợt, bốn phần bất cần, giơ tay lên siết chặt nắm đấm của Hách Quân.
Nụ cười của Hách Quân thoáng chốc cứng lại, muốn cử động nhưng không thể,'Cô... thả tôi rat"
"Không phải anh đến để gây rắc rối sao?" "Tôi... tôi sai rồi..." Hách Quân vốn muốn mạnh miệng, nhưng cô gái lại tăng lực trên tay. Chẳng bao lâu cơn đau khiến anh ta đau đến mức không thể nói được một lời gay gắt nào nữa.
Suy cho cùng, nữ sinh tóc ngắn không làm ai bị thương trong ngày đầu tiên đến trường, nhưng điều đó không ngăn cản cô ấy vẫn dùng vũ lực ở tay. Mặc dù sẽ không khiến các đốt ngón tay của anh ta có vấn đề gì nhưng sẽ phải sưng tấy mấy ngày.
Trước mặt mọi người, Hách Quân cảm thấy rất xấu hổ, nhưng anh ta lại không thể làm gì được. Nếu không rời đi, người phụ nữ biến thái này có thể sẽ hủy diệt anh ta.
"Má ơi, chị em cũng quá soái đi” Trong nháy mắt Thẩm Thanh Thanh đã trở thành fan hâm mộ, Trương Điềm cũng nhìn nữ sinh với ánh mắt ngưỡng mộ.
Ngay cả Thẩm Thính Hồng cũng nghĩ rằng cô gái này rất mạnh mẽ. Mặc dù cô đã học được một số kỹ năng đấm bốc và đá từ Diệp Thận Ngôn nhưng chỉ học được ít da lông vỏ tỏi, chỉ có vài thủ đoạn để phòng thân.
Nhưng rõ ràng cô gái này giỏi hơn cô rất nhiều, cô ấy là một cao thủ luyện tập.
Chị gái nhỏ vừa rồi còn thực lạnh lùng ngổ ngáo thực sự có chút đỏ mặt khi bị hai cô gái dễ thương nhìn bằng ánh mắt lấp lánh.
"Xin chào, Lý Thắng Nam."
Tuy giọng điệu vẫn lạnh lùng nhưng cô ấy đang tự giới thiệu.
"Thắng Nam, tớ là Trương Điềm, đây là Thẩm Thanh Thanh, đây là Thẩm Thính Hồng." Cô ấy vốn muốn nói chuyện với bạn cùng bàn sau khi đến, nhưng người bạn cùng bàn này nhìn lạnh lùng quá nên cô ấy không dám.
Cuối cùng nghe được cô gái này giới thiệu vê mình, Trương Điềm xoa xoa tay, cảm thấy có chút hưng phấn.
Lý Thắng Nam gật đầu với ba cô gái, sau đó liếc nhìn hai nam sinh đằng sau Thẩm Thính Hồng và Thẩm Thanh Thanh.
Hai nam sinh lập tức cúi đầu như chim cút, không dám nhìn lại.
Bạn cần đăng nhập để bình luận