Thập Niên 70: Ớt Thê Chưa Lập Gia Đình Có Không Gian

Chương 107 - Sư Thuần Khiết Của Niên Đai Này

Chương 107 - Sư Thuần Khiết Của Niên Đai NàyChương 107 - Sư Thuần Khiết Của Niên Đai Này
Chương 107 - Sự Thuần Khiết Của Niên Đại Này
Chưa đến chốc lát sau, mấy người Thẩm Đại Cường đã trở về, hiện giờ Thẩm Thính Hồng hay nấu cơm cho nhà đặc biệt gần đây đã đến vụ thu, biết họ rất mệt nên trước khi họ về Thẩm Thính Hồng đã nấu cơm xong xuôi, mọi người về nhà cơm nước xong xuôi là đi nghỉ ngơi được rồi.
"Hôm nay con lại nấu món ngon gì thế?" Lưu Nguyệt đi vào phòng bếp, lại hỏi.
"Hôm nay con lên thị trấn, thấy có người bán móng giò mà không cần tem phiếu nên con mua về."
Những thứ người lãnh đạo đưa cho Diệp Thận Ngôn trước đó đã ăn hết từ lâu nên Thẩm Thính Hồng mới muốn mang hai cái móng giò về nhà.
Thật ra không phải cô không mua thịt trực tiếp được mà do thịt lợn rừng ở nhà ăn còn chưa hết đâu nên cô mới không lấy thịt ra làm qì.
Lưu Nguyệt gật đầu, sau đó nhìn về phía Diệp Thận Ngôn, 'Tiểu Diệp đi được rồi à?"
"Vâng ạ! Dì Lưu, nhờ sự chăm sóc của mọi người trong khoảng thời gian này mà hôm nay cháu thử đi lại đã không có vấn đề gì. Diệp Thận Ngôn nói.
"Vậy là tốt rồi!" Thật sự Lưu Nguyệt rất vui vẻ, dù sao đây cũng là con rể tương lai của mình. Nếu thằng bé bị vấn đề gì thì người chịu oan ức là con gái nhà mình.
Hôm nay Thẩm Thính Hồng làm móng móng giò hâm lạc, nước dùng có màu hơi đo đỏ nhưng mùi rất thơm ngon.
Cô không thích cho quá nhiều gia vị khi nấu canh vì thích vị nguyên bản của thịt nên chỉ cân cho ít muối và nước cốt gà là món ăn rất ngon miệng rồi.
Đương nhiên nước cốt gà được cho vào lúc Diệp Thận Ngôn không để ý.
Mọi người trong nhà đều thích ăn cay nên cô lại làm thêm vài bát nước chấm với các nguyên liệu phong phú.
Canh móng giò hầm rất thơm, cộng với nước giếng trong không gian và được hầm lâu trong củi lửa khiến mùi hương thật sự bùng nổ.
Một chữ, thơml
Hai chữ, rất thơm!
Ba chữ, cực kỳ thơm!
Lưu Nguyệt không thể không bội phục trù nghệ của con gái mình;Đúng là tay nghề của Ni Nhi nhà ta ngày càng tốt."
Mỗi lần ăn cơm nhà họ đều phải khích lệ hoa mỹ một phen, tuy Thẩm Thính Hồng đã quen nhưng vẫn cảm thấy có chút xấu hổ.
Hầm canh rất đơn giản, đặc biệt là loại canh giữ nguyên vị này, chỉ cân nắm vững thời gian và thứ tự bỏ các nguyên liệu vào, hơn nữa còn thêm nước giếng trong không gian thì không tài nào mà làm ra món ăn khó nuốt được.
Vê phân mặt khác, cho nhiều gia vị như vậy thì không ngon mới là chuyện lạ.
Cả nhà đều biết Diệp Thận Ngôn đã đi lại đơn giản được, chỉ là không vận động mạnh và ởi lại quá lâu được nên mọi người rất vui.
Thẩm Đại Cường lại im lặng, một lúc sau ông mới mở miệng hỏi, Tiểu Diệp, sau này cháu có kế hoạch gì không? Cháu định trở lại quân đội sao?”
Thẩm Đại Cường biết mình hỏi như vậy không được tốt lắm, như thể muốn tự gây áp lực cho Diệp Thận Ngôn nhưng là ông ấy ích kỷ. Ông ấy chỉ là một người ba bình thường, ông cũng không biết liệu sau này Diệp Thận Ngôn còn gặp phải những chuyện tương tự như vậy nữa không.
Lần này thằng bé không bị sao nhưng còn lần sau thì sao?
Diệp Thận Ngôn cười, Chuyện này cháu muốn xem ý kiến của Thẩm Thính Hồng là chủ yếu."
"Khu khụ... khụ” Tự dưng Thẩm Thính Hồng sặc canh ở trong cổ họng, mãi sau mới nuốt được xuống,'Chuyện này có liên quan gì đến tôi?"
"Đứa nhỏ này, sao con lại nói chuyện như thế?" Lưu Nguyệt cũng hiểu được ý tứ trong lời nói của người đàn ông nhà mình. Bà vốn rất vui vẻ khi nghe Diệp Thận ngôn nói vậy, ai biết giây tiếp theo, con gái nhà mình lại nói ra câu khiến người khác kinh ngạc như thế,'Con đã đính hôn với Diệp Thận Ngôn rồi, sao chuyện này lại không liên quan gì đến con thế hả?"
Dạy dỗ con gái mình xong, Lưu Nguyệt lại quay đầu nhìn về phía Diệp Thận Ngôn với nụ cười như mẹ hiền trên mặt,'Tiểu Diệp, cháu cứ nói tiếp đi, thông cảm cho đứa nhỏ nhà dì không hiểu chuyện."
Biểu cảm của Diệp Thận Ngôn lại trở nên nghiêm túc hơn nữa, Cháu nói thật, cháu thật sự muốn xem ý tứ của Thẩm Thính Hồng. Nếu em ấy không muốn cháu trở lại quân đội thì chắc chắn cháu không về nữa."
Thẩm Thính Hồng không ngờ Diệp Thận Ngôn sẽ nói như vậy, anh vì mình mà nguyện ý từ bỏ việc làm quân nhân sao? Phải biết rằng lấy thành tích bây giờ của anh, muốn leo lên một lân nữa cũng không thành vấn đề.
Đây là lần đầu tiên Thẩm Thính Hồng cảm nhận được sự thuần khiết của niên đại này, dường như sau khi quyết định chọn người này thì mọi chuyện đã được nhận định.
Đời sau này chỉ nghe nói phụ nữ từ bỏ sự nghiệp vì gia đình chứ chưa nghe qua người đàn ông nào sẽ từ bỏ tương lai tươi sáng của mình vì gia đình.
Bạn cần đăng nhập để bình luận