Thập Niên 70: Ớt Thê Chưa Lập Gia Đình Có Không Gian

Chương 550 -

Chương 550 -Chương 550 -
Chương 550 -
"Thật tuyệt, nhìn các em vui vẻ như vậy, cũng thấy như được quay lại quá khứ." Thẩm Thanh Thanh cũng không khỏi cảm thán.
Thẩm Thính Hồng gật đầu, hai người lại cùng nhau đi ăn tiệm cơm quốc doanh.
Trước đây khi đi còn đi học, họ rất thích đến đây. Thời đó họ còn rất nghèo, không được ăn cao lương mỹ vị gì, nhưng mỗi tháng đều cố gắng tiết kiệm tiền để cùng nhau đến đây ăn một bữa. Lúc đó còn có một cậu nhóc béo Phương Trác đi theo họ.
Phương Trác là người giàu có nhất trong nhóm, vì gia đình có điều kiện tốt. Mỗi lần cậu ta đều gọi hai, ba món. Nói ra mới nhớ, hồi xưa bọn họ hay lợi dụng Phương Trác lắm.
Cũng không biết có nhớ không, chỉ là vô tình nhớ lại kỷ niệm xưa, họ đã gặp Phương Trác ở tiệm cơm quốc doanh.
Đối diện Phương Trác là một người phụ nữ mang bầu, người phụ nữ ấy tuy không đẹp xuất sắc nhưng nhìn rất ưa nhìn, càng nhìn càng thấy dễ mến.
Phương Trác cẩn thận gỡ xương cá cho cô ấy, chăm sóc cô ấy ăn uống.
Cậu ta đã gầy đi rất nhiều, lại trải qua bao nhiêu năm đằng đẳng, trông khác hẳn so với trước đây.
"Thính Hồng, nhìn kìa, có phải là Tiểu Trác không?" Thẩm Thanh Thanh khẽ dùng khuỷu tay chạm vào Thẩm Thính Hồng, hỏi.
Thẩm Thính Hồng nhìn nhìn, cũng nhận ra,'ÐĐúng là cậu ta rồi."
Không biết có phải là cảm nhận được có người nhìn mình hay không, Phương Trác cũng quay đầu nhìn ra cửa, vừa hay nhìn thấy Thẩm Thính Hồng và Thẩm Thanh đi vào cùng nhau.
Cậu ta ngớ ra một lúc, sau đó mỉm cười nhẹ với họ.
Dù sao cũng là gặp lại bạn học cũ, trước đây là bạn tốt, không thể không chào hỏi. Thẩm Thính Hồng và Thẩm Thanh Thanh bước đến chỗ họ.
"Tiểu Trác lâu rồi không gặp, sao cậu gầy đi nhiều thế?" Thẩm Thanh Thanh vẫn giữ tính cách thẳng thắn, bước đến trước mặt Phương Trác và nói chuyện một cách thân mật. Sau đó lại tò mò nhìn người phụ nữ đang mang thai, nháy mắt với Phương Trác,Giới thiệu chút đi chứ?"
Thẩm Thính Hồng bất lực nhìn cô ấy, tính tò mò lại bùng cháy.
Phương Trác cũng không ngại, cậu ta và Thẩm Thanh Thanh luôn coi nhau như anh em,
"Thanh Thanh, Thính Hồng!"
"Xảo Xảo, đây là hai người bạn anh đã kể cho em nghe, Thanh Thanh và Thính Hồng, bạn tốt thời cấp ba của anh.
"Đây là người tôi yêu, Xảo Xảo!"
Cậu ta giới thiệu một cách hào phóng, rõ ràng những rung động thuở thiếu niên đã hoàn toàn biến mất.
Bây giờ cậu ta chỉ coi Thẩm Thính Hồng như một người bạn cũ, và cũng đã tìm được người phụ nữ đồng hành cùng mình đến cuối đời.
"Chào hai chị, em thường nghe anh Trác nhắc đến hai chị." Cô gái tên Xảo Xảo mỉm cười với hai người.
Thẩm Thanh Thanh trêu chọc,'Có phải cậu ta nói với em là bọn chị bắt nạt cậu ta không?”
Mọi người đều cười phá lên.
"Cùng ăn ở đây nhé, tớ đi gọi thêm vài món!" Phương Trác đề nghi.
Thẩm Thính Hồng và Thẩm Thanh Thanh lắc đầu từ chối, Thẩm Thính Hồng cười nói, Thôi không quấy rầy hai vợ chồng cậu tâm sự, tớ và Thanh Thanh ăn tạm món gì đấy thôi."
Phương Trác cũng không ép buộc, giờ đây mỗi người đều có cuộc sống riêng, không còn là người chung một đường nữa, nhưng những điều tốt đẹp thời thanh xuân, cậu ta vẫn luôn nhớ.
Xảo Xảo trước đây cũng là học sinh cấp ba ở huyện thành, chỉ là nhỏ hơn Phương Trác một lớp. Thực ra, Xảo Xảo biết Phương Trác thích Thẩm Thính Hồng. Đương nhiên đó là chuyện của trước đây, hiện tại người mà anh ấy thích là cô.
Cô ấy nhìn Phương Trác vì Thẩm Thính Hồng mà ngày càng xuất sắc hơn, trong lòng có chút ghen tị với Thẩm Thính Hồng, người đàn ông này xem ra đã bị mình chinh phục rồi.
Thẩm Thanh Thanh và Thẩm Thính Hồng ăn vội chút gì đó rồi đi dạo phố, mua thêm một số thứ, sau đó mới về nhà.
Vé tàu được đặt vào ngày kia, hai ngày này sẽ đi thăm họ hàng và tặng quà, không dễ gì mới có dịp quay lại nơi này.
Thẩm Thính Hồng không thấy có gì, ngược lại là Diệp Thận Ngôn ở Bắc Kinh đã nóng ruột đến mức sùi bọt mép. Sau khi kết hôn với vợ, đây là lần đầu tiên họ xa nhau lâu như vậy, mỗi ngày anh gọi điện mười cuộc vẫn thấy nhớ, nhưng lại không thể cứ gọi điện mãi, thật bất lực.
Thời điểm này gọi điện thoại là phải trả tiên, Thẩm Thính Hồng gọi điện thoại nhiều lân thì người ta cũng sẽ có ý kiến.
Cuối cùng đến ngày lên đường, may mắn là Diệp Thận Ngôn đã dặn dò trước, dặn họ giữ chỗ. Tất nhiên, việc nhiều người cùng năm ở khoang ngủ là không thực tế. Vì vậy những người thực sự nằm khoang ngủ chỉ là người nhà họ Thẩm, bao gồm Lưu Nhị, Thẩm Tiểu Thúy, Thẩm Xuân Hoa, Tiêu Kiến Phương, cộng thêm Thẩm Thính Hồng và Thẩm Thanh Thanh, những người khác đều đi ghế ngồi.
Mặc dù đi ghế ngồi hơi vất vả chút, nhưng vẫn tốt hơn nhiều so với đứng, mọi người cũng rất hài lòng. Thậm chí có người đây là lần đầu tiên đi tàu hỏa, đầy sự tò mò.
Bạn cần đăng nhập để bình luận