Thập Niên 70: Ớt Thê Chưa Lập Gia Đình Có Không Gian

Chương 632 -

Chương 632 -Chương 632 -
Chương 632 -
Chẳng qua, sau khi kỳ thi đại học kết thúc, Tịch Quán Dục đã thổ lộ với cô bé. Hai người chính thức xác định mối quan hệ bạn trai, bạn gái rồi.
Giống lời Hạ Giai nói, cô bé và Tịch Quán Dục có tình cảm từ thuở nhỏ, nên ba mẹ có biết cũng sẽ không ngăn cấm. Chỉ là Tịch Quán Dục vẫn chưa chính thức đến nhà để cầu hôn, nên tạm thời cô bé sẽ không tiết lộ chuyện này cho người khác biết.
Một mặt, Diệp Phái San cảm thấy yêu đương trong thầm lặng như vậy rất kích thích. Nếu đặt chuyện này vào cuộc sống ở kiếp trước của cô bé, khi bị người khác phát hiện, danh tiếng chắc chắn sẽ mất sạch.
Mặt khác, cô bé vẫn giữ một vài suy nghĩ giống với trước đây, cảm thấy khi nam nữ ở cạnh nhau, phải cầu hồn trước thì mới được xem là mối quan hệ chính thức. Đến khi đó lại thông báo với mọi người cũng không muộn, chỉ là chẳng ngờ, vậy mà bản thân đã bị người chị em tốt nhìn thấu, nên chợt thấy rất xấu hổ.
"Đợi tớ với, cậu đi nhanh như thế làm gì?" Hạ Giai nhanh chân đuổi theo.
Mấy ngày tiếp theo, Hạ Giai luôn tự mình đưa cơm cho Diệp Hoa Lâm, Diệp Hoa Lâm lại chịu đựng sự tra tấn thêm vài ngày, thật sự không chịu được nữa.
"Giai Giai, sau này em không mang đồ ăn đến cho anh nữa được không?”
Bàn tay đan dọn dẹp bát đũa của Hạ Giai khẽ khựng lại, Anh không thích à?'
Dù biết Diệp Hoa Lâm không dễ theo đuổi, nhưng lại không ngờ Diệp Hoa Lâm lại khó theo đuổi đến mức này.
"Không phải... Ăn khá ngon." Diệp Hoa Lâm nói.
"Thế anh không thích em sao, thấy em phiền à?" "Em nghĩ nhiều rồi!"
Nếu nghĩ kỹ, thật ra anh vẫn có cảm giác với Hạ Giai, Diệp Hoa Lâm chẳng phải là một người hay xấu hổ, cho nên thẳng thắn thừa nhận/'Chỉ cần là đồ ăn của em, anh đều sẽ thích."
Hai mắt của Hạ Giai mở to, một lúc lâu sau cũng chẳng nói được lời nào, cuối cùng lại chỉ vào Diệp Hoa Lâm, bật ra một câu,Anh... Anh anh anh... Anh theo đuổi em sao?"
Diệp Hoa Lâm ghé sát lại, Vậy em có nhận hay không?”
Từ trước đến này tính cách của Hạ Giai cũng chẳng phải hay ngượng ngùng gì, nhanh chóng ôm lấy cổ của Diệp Hoa Lâm,'Tất nhiên là nhận rồi, sau này chính ta chính thức trở thành bạn trai, bạn gái.'
"Được thôi! Diệp Hoa Lâm chợt nhoẻn miệng cười.
"Vậy sao anh không để em đưa cơm đến?" Hạ Giai vẫn khá để ý đến chuyện này.
"Sợ em mệt nhọc!" Diệp Hoa Lâm dường như chẳng hề do dự, nghiêm túc nói.
Mắt Hạ Giai dần lấp lánh, cảm động quá.
"Vậy anh cứ bận việc đi, em muốn kể chuyện này cho San San. Đúng rồi, khi nào anh muốn công khai với người nhà?"
Hạ Giai suy nghĩ chuyện gì đó, rồi bất chợt quay đầu nhìn vào danh sách người dùng. Tuy cô là một cô gái tùy tiện, nhưng không có nghĩa là không có trái tim. Cũng muốn kiểm tra một tí, xem Diệp Hoa Lâm đang chơi đùa, hay thực sự muốn ở bên cô.
"Vậy tối nay đi!" Diệp Hoa Lâm chỉnh sửa tập tài liêu trong tay một chút, chuẩn bị mở cuộc họp.
Hạ Giai lập tức sững sờ tại chỗ. "Không phải chứ anh cả, anh tới thật sao?"
Chỉ là tối nay cô ấy đều chưa chuẩn bị cái gì, đi như thế nào?
"Em đừng khẩn trương, ba mẹ anh đều ra ngoài đi du lịch rồi, trong nhà chỉ có mấy người bà ngoại thôi, ngân ấy năm em còn không biết bọn họ sao? Nhất định vô cùng vừa lòng cháu dâu là em.
Diệp Hoa Lâm nói xong lời này thì chuẩn bị đi phòng họp,'Em chờ anh ở chỗ này, hay là đi về trước?"
"Em em em... Em đi vê trước." Hạ Giai như chạy trốn.
Diệp Hoa Lâm bật cười, tính cách của mình như vậy, nói không chừng thật sự thích hợp với tính tình hấp tấp năng động của Hạ Giai.
Hạ Giai ra khỏi công ty trực tiếp gọi điện thoại cho Diệp Phái San,San San, mình ở phố buôn bán chờ cậu, cậu nhanh lại đây đi!
"Xảy ra chuyện gì sao?" Diệp Phái San ở đầu kia điện thoại hơi lo lắng, nghe giọng nói này cũng quá vội vàng.
"Là chuyện rất quan trọng muốn thương lượng với cậu, cậu nhanh lại đây đi, một mình tớ rất lưỡng lự."
Hạ Giai thật sự sốt ruột.
"Được được được, cậu chờ chút, tớ đến ngay đây!"
Hiện tại bọn họ đều đã trưởng thành, lấy được bằng lái cho nên rất tiện. Không bao lâu sau, xe của Diệp Phái San ngừng ở lối vào phố buôn bán.
Phần lớn cửa hiệu mặt tiền của phố buôn bán này cũng đều bị nhà họ Thẩm mua lại.
"Cuối cùng cậu cũng tới!" Hạ Giai khẩn trương nhìn vào trong xe, xác định không có người thứ hai, mới thở dài nhẹ nhõm một hơi. "Bộ dáng này của cậu sao thoạt nhìn giống như là phạm tội vậy?"
Diệp Phái San nghi ngờ nhìn về phía Hạ Giai.
"Không phải... Chúng ta vừa đi vừa nói chuyện đi."
Bạn cần đăng nhập để bình luận