Thập Niên 70: Ớt Thê Chưa Lập Gia Đình Có Không Gian

Chương 122 - Diệp Thân Ngôn Rời Đi

Chương 122 - Diệp Thân Ngôn Rời ĐiChương 122 - Diệp Thân Ngôn Rời Đi
Chương 122 - Diệp Thận Ngôn Rời Đi
Nhưng đại đội cũng đã có Diệp Thận Ngôn tham gia quân ngũ, đôi khi một năm cũng chẳng thể trở về nhà vài lần nên Lưu Nguyệt không đồng ý với chuyện này, chuyện này cứ gác lại như vậy.
Thật ra, Thẩm Thính Võ cũng là người tâm đại, cũng không cảm thấy khổ sở. Dù sao anh ấy có rất nhiêu sức lực, sử dụng nó ở nơi nào cũng vậy thôi.
Tuy nhiên anh ấy vẫn hiểu được một vài quy tắc của quân nhân, đặc biệt là theo cấp bậc hiện tại của Diệp Thận Ngôn, muốn xuất ngũ cũng không phải chuyện dễ dàng gì.
"Đúng thật là không dễ dàng gì nhưng trước đây em lập không ít công, hơn nữa lấy tình trạng thân thể lần này, dù có trở về thì chưa chắc có thể leo lên. Lúc làm nhiệm vụ cũng sẽ bị hạn chế nên chắc hẳn yêu cầu này sẽ được phê duyệt."
Đừng tưởng rằng trong khoảng thời gian này Diệp Thận Ngôn không khác gì người bình thường nhưng trước khi trở lại thôn, lúc anh ở bệnh viện có thể nói như vừa bò ra từ quỷ môn quan ra. Trong khoảng thời gian này, dù số lần Thẩm Thính Hồng sử dụng nước trong không gian cho anh không ít nhưng cũng chỉ khôi phục được các hoạt động sinh hoạt thường ngày.
Huấn luyện bên trong quân đội không chỉ đơn giản là các cách vận động kịch liệt mà đó tuyệt đối là vận động cường độ cực kỳ cao.Viptruyenfull,net - Chỉ 100 0 đồn g/ngày đọ c tất cả Kho 100 0++ truyệ n dị ch miễ n ph í !
Thẩm Thính Hồng nghe anh nói vậy cũng không cảm thấy ngoài ý muốn, nước giếng không phải thân dược. Tuy đúng thật nó đẩy nhanh quá trình lành lại vết thương nhưng cũng không thể giúp Diệp Thận Ngôn khôi phục lại về trạng thái trước khi bị thương được, ít nhất thì nó vẫn yêu cầu phải sử dụng một thời gian rất dài.
Đợi đến khi Diệp Thận Ngôn xuất ngũ, cô cũng phải chăm sóc cho anh thật tốt. Nếu không sau này về già sẽ gặp phải nhiều vấn đề khác.
Chưa nói đến cái gì khác, chỉ cần bệnh phong thấp thôi là khiến người ta đủ khổ sở rồi.
Hai người anh trai Thẩm Thính Văn và Thẩm Thính Võ nghe nói như vậy thì đến bên cạnh vỗ vào bả vai của Diệp Thận Ngôn.
Thẩm Thính Võ: "Cậu phải đối xử tốt với em gái của anh đó, nếu không thì cẩn thận ăn đòn."
Thẩm Thính Văn: "Em gái của anh được nuông chiều từ nhỏ đến giờ, dù cậu có xuất ngũ thì cũng không được để con bé xuống đất làm việc! Thật sự còn người anh trai như anh ở đây!"
Việc Diệp Thận Ngôn xuất ngũ cứ được quyết định như vậy, bởi vì anh nguyện ý sẵn sàng làm chuyện này vì Thẩm Thính Hồng nên thái độ của mọi người từ trên xuống dưới trong nhà họ Thẩm đối với anh tốt hơn rất nhiều.
Ngay sau đó Diệp Thận Ngôn đã ngồi xe jeep quân dụng rời đi, có lẽ là người ở đơn vị đến đón anh.
Thẩm Thính Hồng biết Diệp Thận Ngôn sẽ sớm trở về nên cô không cần phải đi.
Vào đêm trước khi anh rời đi, Diệp Thận Ngôn còn bí mật đưa cho Thẩm Thính Hồng hầu hết số tiên mà anh đã tích góp được trong mấy năm nay.
Thẩm Thính Hồng nói mình đã có tiên nhưng Diệp Thận lại ý vị thâm trường mà nhìn cô một cái,'Tiền em kiếm là của em, tiền tôi kiếm được là để cho vợ mình câm."
Nghe Diệp Thận Ngôn nói vậy, Thẩm Thính Hồng cảm thấy như người đàn ông này đã nhìn thấy điều gì đó.
Cuối cùng Thẩm Thính Hồng vẫn nhận lấy, không những thế Thẩm Thính Hồng còn trêu ghẹo anh/'Anh không sợ lúc anh quay về, tôi đã cuốn gói hết tiền đi lấy chồng khác à?"
Có thể thấy được sự không vui hiện rõ trên mặt Diệp Thận Ngôn,'Em gả cho ai, tôi sẽ đánh gấy chân người đó.'
"Còn tôi thì sao?" Thẩm Thính Hồng tiếp tục trêu chọc anh.
"Cướp về chứ sao nữal" Vừa nói xong, Diệp Thận Ngôn liên kéo Thẩm Thính Hồng vào lồng ngực với vẻ mặt vô cùng bất bình;Đừng nói những lời như vậy!"
Đầu óc Thẩm Thính Hồng hoàn toàn trống rỗng, đây là lần đầu trong đời cô tiếp xúc gần gũi với một người đàn ông như vậy.
Hơi thở tràn ngập hóc-môn nam tính tiến vào từ chóp mũi khiến khuôn mặt cô đỏ bừng.
Rũ bỏ sự hoang mang trong lòng, Thẩm Thính Hồng thu hồi tâm mắt chuẩn bị rời đi.
Cô vừa xoay người lại đã bị giật mình thon thót khi đối mặt với vẻ mặt trêu chọc của Thẩm Thanh Thanh,'Cậu làm gì thế? Cậu đi đường không phát ra tiếng sao? Cậu làm tớ sợ lắm đấy!"
"Chậc chậc chậc, trong mắt mấy cô gái đang yêu chỉ có đối tượng của mình thôi, làm sao có thể thấy được người bạn tốt như tớ?”
Lời nói mặc dù chua ngòm nhưng ý trêu chọc không quá rõ ràng.
Đương nhiên việc Diệp Thận Ngôn rời đi cũng hấp dẫn không ít người, hơn nữa hai ngày này vụ thu hoạch mới kết thúc, đúng thời điểm mọi người đều rất nhàn nên đều tới xem náo nhiệt.
Lúc nãy Diệp Thận Ngôn ở đây họ không dám hỏi, đến giờ Diệp Thận Ngôn đã rời đi nên có không ít người vây đến đây hóng hớt chuyện.
"Ni Nhi nhà họ Thẩm, đồng chí Tiểu Diệp khỏi bệnh nhanh như thế à?"
“Đúng vậy!
"Thế vậy là trở vê quân khu đúng không?”
"Đúng vậy!"
"Thế lần này lập công lớn, liệu trở về có thăng chức hay không?”
"Không biết!"
Thẩm Thính Hồng bốn lạng đẩy ngàn cân, làm gì cũng không để người khác moi móc được tí nào.
ebookshop. vn - ebook truyện giá rẻ
Bạn cần đăng nhập để bình luận