Thập Niên 70: Ớt Thê Chưa Lập Gia Đình Có Không Gian

Chương 492 -

Chương 492 -Chương 492 -
Chương 492 -
Chồng của bác gái Trương cũng chính là bác trai Trương hâm mộ đến mồm mở to. Thậm chí còn ước có thể biến thành Lão Cổ,'Chú cũng đừng ra vẻ như thế, nếu Trương Kiến Hoa nhà cháu có thể tặng cháu cái này, lúc ngủ cháu cũng cười đến tỉnh ngủ."
Nhắc Tào Tháo là Tào Tháo đến, đúng lúc này Trương Kiến Hoa từ ngoài cửa đi vào, nghe thấy câu nói đó, nhịn không được nhìn vật đang nằm trong tay Lão Cổ.
Chỉ liếc mắt một cái, cả người run lên, tuy rằng anh ta không nghiên cứu về đồ cổ quá nhiều nhưng là đồ bác trai Trương thích cho nên anh ta ít nhiêu có thể nhìn ra được giá trị của đồ vật, vừa thấy đã biết không hề rẻ.
"Cha, tạm tha cho con đi, sao con có thể mua nổi cái này?" Bác trai Trương trợn mắt,Cha cũng không trông cậy vào con, nhìn bộ dạng con xem, đúng là không có tiền đồ."
Trương Kiến Hoa sờ sờ cái mũi, có trông cậy cũng vô dụng, hiện tại anh ta thật sự không có nhiều tiên như vậy.
Trương Kiến Hoa là người giúp Thẩm Thính Hồng, Diệp Thận Ngôn xây nhà, lân này trên tay họ cầm một khoảng tiên lớn như vậy, đó chính là Giáp phương ba ba(*) của họ, hôm nay là sinh nhật của Giáp phương ba ba, đương nhiên hon phải đến chúc mừng.
(*)Bởi vì Bên B cung cấp dịch vụ, Bên A cung cấp tiên mặt. Bên B dựa vào việc phục vụ Bên A tốt để có được vốn cho sự sống còn và phát triển, vì vậy kinh nghiệm và sự lựa chọn của Bên A trở nên đặc biệt quan trọng.
Lân này Trương Kiến Hoa cũng đã tiêu rất nhiều tiên, đúng lúc Diệp Thận Ngôn đi ra nhìn thấy quà anh ta mang đến, tức khắc cảm thấy có chút buồn cười.
Nguyên nhân là vì quà Trương Kiến Hoa mang đến tặng chính là nhân sâm, hơn nữa nếu không nhìn lầm thì đúng là hàng mà Thẩm Thính Hồng đã bán lúc trước.
Không nghĩ rằng vòng đi vòng lại sẽ biến thành quà mừng thọ cho Lão Cổ, sớm biết rằng Trương Kiến Hoa sẽ mua cái này đến đây, không bằng để bọn họ bán cho anh ta tránh mua qua trung gian chênh lệch giá.
"Anh đến là được rồi, còn mang quà làm gì?"
Giọng điệu Diệp Thận Ngôn thân thiết nói, anh phụ trách quản lý công trường tất nhiên sẽ tiếp xúc nhiều với Trương Kiến Hoa, hai người cũng khá thân thiết.
"Hôm nay sinh nhật của Lão Cổ, đây chỉ là quà mừng của con cháu mà thôi, không phải tặng cho anh." Trương Kiến Hoa cười nói.
"Ngồi xuống uống miếng nước, đồ có thể ăn ngay bây giờ thì càng tốt."
Trương Kiến Hoa hít hít mũi,/'Đi từ xa đã nghe rồi, hôm nay mùi đồ ăn nhà anh bay xa cả mười dặm."
"Còn không phải sao, cháu không biết chứ, đồ ăn hôm nay là do Thính Hồng phụ trách nấu chính." Mặt Lão Cổ đầy kiêu ngạo, như người nấu chính hôm nay là ông vậy.
Mọi người đều dở khóc dở cười.
Đa số nguyên liệu nấu ăn hôm nay là do Thẩm Thính Hồng lấy từ trong không gian ra, chất lượng vô cùng tốt. Ví dụ như thịt heo, cũng là do cô nuôi trong không gian, chất lượng thịt rất khác với thịt mua ở chợ.
Nói đến thịt heo không thể không nhắc đến sự nghiệp của Thẩm Thính Võ. Hiện tại anh ấy đã sở hữu một mảnh đất dưới chân núi, ký hợp đồng thuê 50 năm, tương lai của đại gia nuôi heo mới bắt đầu.
Tuy nhiên hiện tại nơi này vẫn còn đang xây dựng, tất cả đều là chuyện tương lai, cho nên hôm nay không phải dùng nguyên liệu nấu ăn từ anh ấy
Bữa tiệc hôm nay sắc hương vị đều có, những người được mời đến đều là những gia đình có điều kiện tốt, khi nhập tiệc cũng không xảy ra chuyện gì trong thôn.
Trước kia khi còn ở thôn Đoàn Kết, thật sự cảm nhận khắc sâu được sức chiến đấu của các lão thái thái. Nếu bạn không biết trời cao đất dày ngồi cùng bàn với những người này, rất có thể sẽ không ăn được một miếng nào. Rốt cuộc lúc nhập tiệc, các bô lão đã vận dụng hết kiến thức học tập cả đời của mình.
Lão Cổ nhận được không ít quà của nhiều người, lời chúc cũng nghe rất nhiều, đôi lúc còn bị mấy đứa cháu chọc đến cười ha ha.
Cơm nước xong xuôi, Thẩm Thính Hồng lấy bánh kem mình đi chuẩn bị ra, bởi vì bánh được hấp, cho nên không mềm xốp như mua bên ngoài nhưng bề ngoài nhìn rất ngon
Lớp kem trên mặt bánh cũng là do Thẩm Thính Hồng tỉ mỉ vẽ rất lâu mới xong, cô vẽ tranh cũng không tệ, vận dụng kĩ năng đã biết để làm thành cái bánh trông ngon nhất.
Trên mặt là hình quả đào mừng thọ, màu sắc là dùng đủ loại trái cây rau dưa ép thành nước màu, tuy không đẹp lắm nhưng rất tốt cho sức khỏe.
Thẩm Thính Hồng và Diệp Thận Ngôn không phải chỉ chuẩn bị cái này, sở thích của ông họ biết rất rõ mà trùng hợp lại ghép thành một cặp với bức tranh của Cổ Giác.
Bạn cần đăng nhập để bình luận