Thập Niên 70: Ớt Thê Chưa Lập Gia Đình Có Không Gian

Chương 448 -

Chương 448 -Chương 448 -
Chương 448 -
Tịch Tĩnh An sửng sốt sau đó vô thức ném điếu thuốc trên tay xuống đất, tàn thuốc chạm vào tuyết ngay lập tức bị dập tắt.
Anh ta cười nói, Tôi cũng là không biết xấu hổ mà theo đến đại học Bắc Kinh, còn dùng rất nhiêu quan hệ mới vào được.
"Nhất định là cô ấy rất yêu anh, nếu không yêu anh nhiều như vậy thì tôi chắc chắn sẽ cướp ï_._-”
"Anh thật sự rất tRBRE ĐD Thận Ngôn nói.
"Thật sao? Cảm ơn anh đã khen."Tịch Tĩnh An cười sau đó uể oải duỗi người,'Được rồi, không nói chuyện với anh nữa, tôi cũng đã tặng quà đầy tháng cho hai bé rồi, đi trước đây, nếu anh còn nhớ những gì tôi nói thì đến lúc sinh nhật hai bé nhớ cho người thông báo với tôi một tiếng."
Tịch Tĩnh An nói xong liền xoay người nhưng dường như lại nghĩ đến điều gì đó,Chúng ta cũng có thể tiếp tục hợp tác, yên tâm đi, tôi biết mọi người có bí mật nhưng tôi sẽ không để bất cứ ai làm hại cô ấy."
Lúc Tịch Tĩnh an và em trai rời đi thì Diệp Thận Ngôn cũng trở lại tứ hợp viện, Thẩm Thính Hồng có chút tò mò, Anh ta tìm anh có chuyện gì vậy?”
Diệp Thận Ngôn lắc đầu,Không có gì, chỉ là một số M-- l
"ồI" Thẩm Thính IBlmis UỤU I9) TT TIOI]| ngờ anh, cô tiếp tục trêu chọc Nhị Bảo trong ngực mình.
Sau ngày hôm đó Tịch Tĩnh An đã biến mất, căn nhà ở nơi không xa đó rất lâu cũng không có người ra vào, cứ giống như anh ta nói sau này sẽ không làm phiền bọn họ vậy.
Thẩm Thính Hồng trái lại cũng không để ý, dù sao lâu như vậy chỉ từng hẹn hò với Diệp Thận Ngôn, căn bản cô không biết Tịch Tĩnh An có loại tình cảm đó với bản thân.
Chỉ cảm thấy con người của Tịch Tĩnh An còn khá tốt, bản thân sinh con anh ta đến thăm, con đầy tháng anh ta cũng đến thăm.
Sau tiệc đây tháng thời gian cách khai giảng còn hơn mười ngày, Diệp Thận Ngôn cũng thực hiện lời hứa của bản thân, quyết định dẫn Thẩm Thính Hồng ra ngoài chơi. BE
Mấy người Lưu §—--- | kiến gì đối với chuyện này, Thẩm Thính Hồng ở trong nhà ở cữ lâu thế nghĩ cũng đã nhịn lắm rồi, cộng thêm trong nhà nhiều người như vậy, không thể nào ngay cả hai đứa trẻ cũng không chăm được.
Nhưng Thẩm Thính Hồng vẫn còn có chút lo lắng, vì vậy bọn họ không có lập tức xuất phát mà là ở nhà đợi một buổi tối để xem thử rốt cuộc các con có thể thích ứng cuộc sống không có ba mẹ không.
Hiển nhiên là do bọn họ suy nghĩ nhiều, buổi tối khi ngủ hai đứa trẻ vẫn ngoan như cũ, đều không có khóc.
Thẩm Thính Hồng nằm ở trong lòng Diệp Thận Ngôn, cười nói,Đại Bảo và Nhị Bảo thật sự rất dễ nuôi, giống như từ sau khi ra đời không khóc gì vậy.'
Diệp Thận Ngôn cũng gật đầu đối với hai đứa con của mình, cũng rất là tự
Đừng nói cho dù đứể 12.1sEUI IINI Nữu Nữu, khi vừa mới ra đời cái gì cũng không hiểu, thỉnh thoảng cũng sẽ khóc quấy nhưng Đại Bảo và Nhị Bảo thật sự rất ngoan.
Khi vừa mới bắt đầu Thẩm Thính Hồng còn cảm thấy bọn chúng có phải có chút vấn đề, dù sao con của người ta khóc chút cũng là rất bình thường. Nghĩ đến hậu thế nói nếu như đứa bé không khóc rất có khả năng có vấn đề về thanh quản, lúc đó Thẩm Thính Hồng bị doạ sợ, dẫn hai đứa trẻ đến bệnh viện kiểm tra toàn diện.
Kết quả đương nhiên là tốt, hai đứa trẻ không có chút vấn đề gì.
Đối với bọn họ chuyện vì sao không khóc, bác sĩ đưa ra giải thích chính là có thể bọn chúng tương đối lười, không muốn khóc.
Lời này cũng khiến cho Thẩm Thính Hồng và Diệp Thận N7z=- Ì khóc dở cười, nhưng n không có vấn đề gì là được, không khóc đương nhiên là tốt nhất.
Giọng nói giống như con mèo nhỏ uất ức, nghe xong quả thật khiến người ta rất đau lòng.
Buổi tối Đại Bảo và Nhị Bảo dựa vào Lưu Nguyệt ngủ, bọn chúng đều biết ba mẹ còn chưa đi, chắc chắn đang ở nhà canh chừng, nếu như bọn chúng khóc nhè thì mẹ sẽ không có cách ra ngoài chơi.
Nghĩ đến khi ở cữ mẹ thường xuyên nhắc mãi đợi đến khi hết ở cữ nhất định phải ra ngoài chơi cho khoẻ, bọn chúng lại sao có thể không ngoan được chứ?
Vì thế ngày thứ hai đã xác định hai bé con đều không phải không rời xa ba mẹ được thì hai vợ chồng đã xuất phát.
Nơi đến của lần này là tỉnh Ký, dù sao cũng chỉ ở gân, sau mười ngày hơn thì phải khai giảng rồi, F=z= thì cũng không tốt.
Nếu như không đi học kịp vậy thì thật xấu hổ.
Bạn cần đăng nhập để bình luận