Thập Niên 70: Ớt Thê Chưa Lập Gia Đình Có Không Gian

Chương 191 - Hai Người Muốn Mua Máy May À?

Chương 191 - Hai Người Muốn Mua Máy May À?Chương 191 - Hai Người Muốn Mua Máy May À?
Chương 191 - Hai Người Muốn Mua Máy May À?
Vì lân này số phiếu đủ để đổi mười cái máy may, sau khi bàn bạc với Thẩm Vệ Quân xong liên quyết định đi xem ở huyện thành có bao nhiêu hàng đã rồi mới quyết định xem mua bao nhiêu. Đương nhiên việc này cũng cần phải thương lượng với Cung Tiêu Xã ở huyện thành và cửa hàng bách hoá, một khi đã thương lượng được thì họ có thể mua được một số lượng máy may, như vậy một ngày sẽ làm thêm được nhiều quân áo hơn.
Không những thế, chắc chắn Cung Tiêu Xã ở huyện thành và cửa hàng bách hoá sẽ cân lượng hàng hoá lớn hơn ở thị trấn. Người có tiền ở huyện thành càng nhiều hơn, đương nhiên năng lực tiêu tiên ở đây không phải là thứ mà thị trấn có thể đo được.
Hai người đi vào Cung Tiêu Xã, đi thẳng đến chỗ bán máy may. Tuy nhiên, dù đây là Cung Tiêu Xã ở huyện thành nhưng chỉ có một chiếc máy may nhãn hiệu con bướm, một chiếc máy may nhãn hiệu Thượng Hải và một chiếc máy may tiêu chuẩn.
Ba mẫu này đều là thương hiệu riêng của Trung Quốc, dùng để làm thủ công rất ổn áp.
Hai người ăn mặc không tâm thường, nhìn cũng xinh trai đẹp gái, nên nhân viên không hề khinh thường, ngược lại còn nghiêm túc giới thiệu cho hai người họ.
Để mà nói thì thương hiệu Thượng Hải là đắt nhất, giá 150 đồng và một phiếu máy may, thương hiệu con bướm ở tâm trung, giá 130 đồng. Còn bản tiêu chuẩn có vẻ rẻ hơn, chỉ 120 đồng.
Bàn bạc thương lượng kỹ càng xong, hai người quyết định mua máy may thương hiệu con bướm. "Vượt qua mọi khó khăn để giành thắng lợi, xin chào đồng chí, chúng tôi muốn mua năm chiếc máy may thương hiệu con bướm, xin hỏi ở đây có sẵn hàng không?" Thẩm Thính Hồng hỏi.
Cô bán hàng ngơ ngác đến nỗi quên cả trích dẫn, một lúc sau cô ta mới lắp bắp nói: "Thật... thật là năm chiếc ư?”
Cô ta không thể hình dung tâm trạng của mình ngay lúc này, mặc dù bán sản phẩm không được chia hoa hồng nhưng nếu thật sự bán được nhiều, có khi lại được một khoản tiên thưởng, có phúc lợi gì đơn vị sẽ ưu tiên mình.
Cho nên dù hai người Thẩm Thính Hồng có đang tìm kiếm hạnh phúc cho riêng mình hay không, cô gái bán hàng vẫn rất hưng phấn, chỉ cần có thể thành công, sau này sẽ có cơ hội thăng tiến. Máy may là thứ đầu tiên trong tứ đại kiện, đôi khi một tháng chỉ bán được khoảng một - hai chiếc. Nếu bản thân mình có thể bán năm chiếc một lúc thì đó đúng là thành tích vẻ vang.
"Đúng vậy, xin hỏi ở đây có sẵn hàng không?" Thẩm Thính Hồng lại xác nhận một lần nữa.
"Không... Không có nhưng có thể đặt hàng.' Cô gái bán hàng nói.
"Được rồi! Tôi có thể gặp chủ nhiệm của Cung Tiêu Xã này được không? Tôi có chuyện riêng muốn nói!" Đây mới là mục đích chủ yếu của Thẩm Thính Hồng.
Thật ra dựa theo trình độ tiêu pha ở huyện thành bên này, họ hiểu rất rõ việc không có chuyện ở Cung Tiêu Xã có năm chiếc máy may cùng nhãn hiệu, gặp lãnh đạo của bọn họ mới là mục đích chân chính của cô.
"Được! Để tôi đi gọi người cho cô luôn, cô chờ tôi một chút. Cô bán hàng vội vàng chạy nhanh đến văn phòng của chủ nhiệm. Vì cô ta bán đại kiện nên không tìm người khác đến trông hàng hộ, dù sao bọn họ cũng không thể nào lấy nó đi mà không gây bất cứ âm thanh gì.
"Cái gì? Đó là sự thật sao?" Chủ nhiệm Cung Tiêu Xã ở huyện thành tỏ ra khiếp sợ, căn bản không tin sẽ có người mua nhiều máy may như vậy trong một lần.
"Là thật đó chủ nhiệm Tiền, giờ họ vẫn đang đứng ngoài chờ, họ nói là muốn gặp ông." Cô gái bán hàng nói, trong lòng cảm thấy rất sốt ruột, sợ chủ nhiệm không tin mình. Đây chính là đơn hàng siêu t†o!IIIIII
"Vậy cô đưa người đến đây đi." Chủ nhiệm Tiền gật đầu, trong lòng vẫn không cảm thấy quá tin nhưng vẫn muốn gặp thử một lần xem sao.
Làm chủ nhiệm của Cung Tiêu Xã ở huyện thành, ông ta có sự kiêu ngạo của riêng mình, đương nhiên sẽ không tự mình đi gặp họ. Người bán hàng liên tục gật đầu, sau đó liền đi kêu hai người Thẩm Thính Hồng. Thẩm Thính Hồng và Diệp Thận Ngôn liếc nhìn nhau, cũng biết vị chủ nhiệm này đang làm dáng, nhưng thế chẳng sao cả, chỉ cần nhìn thấy được người là được rồi.
"Là hai người muốn mua máy may à?" Chủ nhiệm Tiên đánh giá hai người một chút, chỉ cảm thấy hai người này quá trẻ, căn bản không hề giống kiểu có thể quyết định mua nhiều máy may như vậy. Vốn ông ta đã không tin lắm rồi, giờ càng nghi ngờ hơn.
"Đúng vậy, chủ nhiệm." Thẩm Thính Hồng gật đầu.
Tuy Diệp Thận Ngôn không nói gì nhưng vẫn luôn đứng ở sau Thẩm Thính Hồng khiến cho người ta cảm thấy một loại áp lực vô hình.
Bạn cần đăng nhập để bình luận