Thập Niên 70: Ớt Thê Chưa Lập Gia Đình Có Không Gian

Chương 587 -

Chương 587 -Chương 587 -
Chương 587 -
Như nói về Thẩm Thính Văn, anh ấy được xem là người kiếm tiên kém nhất nhà họ Thẩm, nhưng đầu óc anh lại cực kỳ nhạy bén. Sau này anh ấy nhận dạy vài học trò, đều là những nhân tài xuất chúng.
Anh ấy không đặt nặng việc kiếm tiền, việc kiếm tiên giao cho Thẩm Thanh Thanh, nhưng anh ấy cũng đào tạo được không ít nhân tài cho đất nước, điều đó cũng đáng để khen ngợi.
Còn Thẩm Thính Võ, là người đầu óc chậm nhất nhà họ Thẩm, nhưng ai bảo anh ấy không biết nghe lời, lại lấy được một người vợ thông minh.
Hiện tại anh ấy làm việc nuôi heo rừng theo mô hình hoàn toàn tự nhiên, người giàu ngày càng nhiều, tự nhiên họ sẽ theo đuổi chất lượng cuộc sống.
Vì vậy, anh ấy trông thêm cây ăn quả trên núi, mở quán ăn dân dã dưới chân núi. Mỗi ngày chỉ tiếp đón một số lượng khách hàng nhất định, không nhận thêm, đảm bảo có môi trường hoàn hảo.
Rất nhiêu người thích đến đây chơi, trong quán ăn dân dã có rất nhiều hoạt động có thể tham gia. Ví dụ như câu cá, hái quả, ... thậm chí muốn tương tác thân mật với heo rừng cũng được.
Môi trường lại đẹp, khá yên tính, tuy giá cả đắt đỏ một cách vô lý, nhưng vẫn có rất nhiều người sẵn sàng chỉ trả, vậy là đủ.
Thẩm Thính Hồng thậm chí còn nghi ngờ, sau này Thẩm Thính Võ không chừng có thể trở thành người giàu nhất nhờ nuôi heo.
Đương nhiên nhà bọn họ cũng không kém cạnh.
Gần đây, Thẩm Thính Võ đã bắt đầu tính đến việc thuê thêm núi. Vì giống heo đã được lai tạo rất tốt, bây giờ chỉ cân thuê núi, sau khi xây dựng xong thì mang heo con về nuôi là được.
Có thể nói Thẩm Thính Võ kiếm tiền với tốc độ thực sự rất nhanh, đừng nói Tiêu Kiến Phương còn nói mình ăn thịt đến mức muốn nôn.
Nhưng không có thể không ăn thịt không?
Nếu phải ăn thịt, thì chắc chắn là muốn ăn thịt ngon hơn, bổ dưỡng hơn, trang trại heo của Thẩm Thính Võ đã hoàn toàn nổi tiếng.
Mỗi ngày đều có những người bán thịt hoặc lò mổ đến đây đặt thịt, kiếm được đầy bát, đây mâm.
Nhưng giá của Thẩm Thính Võ vẫn không hề hạ nhiệt, cho dù là bán buôn, mua một lúc nhiều con heo, cũng cần phải bỏ ra không ít tiền.
Giá thịt heo của anh ấy ít nhất phải cao gấp hai, ba lần giá thịt trên thị trường.
Mà ăn thịt trong quán ăn dân dã thì còn vô lý hơn nữa, không biết anh ấy đã mời được mấy người đầu bếp có tay nghề cao từ đâu. Mỗi ngày các đầu bếp làm không được bao nhiêu món, nhưng món nào cũng đắt đến mức hù dọa người ta.
Đây cũng là ý tưởng của Thẩm Thính Hồng, dặn dò anh ấy nhất định phải kiểm soát khẩu phần ăn cho ít đi, và phải trông đắt tiền.
Bên phía Thẩm Hồng Kỳ cũng không kém cạnh, dù sao cũng đi theo làm ăn. Tuy không nói là đại phú đại quý, nhưng cả đời này không lo ăn mặc cũng được
Nhà họ Thẩm ở thôn Đoàn Kết gần như đã trở thành một huyên thoại, không ai ngờ rằng, nơi núi non hẻo lánh như vậy lại có thể xuất hiện một gia đình lợi hại như vậy.
Từng người đều tài giỏi, từng người đều biết kiếm tiên hoặc giỏi học hành.
Khi những người già trong thôn hồi tưởng lại, bỗng nhiên phát hiện ra rằng, nhà họ Thẩm có thể đứng ở một nơi cao như vậy, đến nỗi mọi người chỉ có thể ngước lên nhìn. Hóa ra lại bắt đầu từ Thẩm Thính Hồng, người có danh tiếng không mấy tốt đẹp vào lúc đầu.
Cả gia đình quây quần bên nhau nói về chuyện cũ, Thẩm Đại Cường cũng có chút say xỉn,Các con còn nhớ không, trước đây người trong thôn hay nói, ba và A Nguyệt nuông chiều Ni Nhi như vậy, sớm muộn gì cũng sẽ chiều hư con bé. Bây giờ họ nghĩ lại những lời mình nói trước đây, e rằng sẽ cảm thấy xấu hổ. Nếu nhà chúng ta không có Ni Nhị, thì không thể có được ngày hôm nay, hừ... ợ... Họ không thể sinh ra một đứa con giỏi giang như con... Họ chỉ ghen tị thôi..."
"Thôi được rồi, biết con gái ông giỏi rồi mà, ông cũng vậy, chẳng biết khiêm tốn chút nào."
Lưu Nguyệt kéo ông chồng mình đi.
"Lời ba nói vốn dĩ không sai, nhà chúng ta có em mới có thể ngày càng phát triển. Nếu không có em, anh cả có lẽ sớm đã bỏ học. Nếu không có em, anh cũng không biết nuôi heo mà có thể học hỏi được nhiều điều như vậy." Thẩm Thính Võ cũng đã uống không ít rượu.
Mọi người đều dành những lời khen có cánh cho Thẩm Thính Hồng.
"Nhị Bảo nhà chúng ta đến đoàn phim, cảm thấy thế nào?" Thẩm Đại Cường đột nhiên hỏi.
Trong khoảng thời gian này Nhị Bảo đúng là rất ít khi vê nhà, bên đoàn phim đã bắt đâu bấm máy rồi. Tuy rằng nhân vật của cô bé không phải vai chính nhưng cũng theo xuyên suốt bộ phim, cũng coi như là nhân vật linh hồn.
Chính vì vậy, Nhị Bảo đã vào đoàn.
Bạn cần đăng nhập để bình luận