Thập Niên 70: Ớt Thê Chưa Lập Gia Đình Có Không Gian

Chương 148 - Sẽ làm viêc thât tốt

Chương 148 - Sẽ làm viêc thât tốtChương 148 - Sẽ làm viêc thât tốt
Chương 148 - Sẽ làm việc thật tốt
Thật ra họ cũng rất vui khi có danh ngạch công việc này nhưng Thẩm Đại Cường và Lưu Nguyệt đã kết hôn với nhau nhiều năm như vậy rồi, thật đúng là không dễ dàng để rời xa nhau.
Sau này, mỗi tháng Thẩm Đại Cường chỉ có hai ngày nghỉ nên một tháng cũng chỉ về nhà được hai lần, đúng thật là chung đụng thì ít mà xa cách thì nhiều.
Thẩm Thính Hồng cảm thấy hơi áy náy nhưng cô hiểu tính cách của mẹ mình. Sắp tới sẽ là một khoảng thời gian bận rộn, đến lúc đó bà ấy làm gì còn thời gian để nhớ thương nữa.
Ngược lại, ba cô là thê nô nên an ủi như vậy cũng tốt.
Sau khi tới xưởng chế biến thịt, Thẩm Thính Hồng và Thẩm Đại Cường cùng nhau đi đến báo danh ở công đoàn.
Công hội chính là nơi phụ trách quản lý tất cả mọi chuyện ở nhà máy, đương nhiên chuyện nhân sự cũng do họ quản.
Trên tay Thẩm Đại Cường có giấy nhập chức do chính xưởng trưởng tự mình viết, đương nhiên thủ tục nhập chức được xử lý rất thuận lợi.
"Đồng chí Thẩm, tôi đã đăng ký xong cho anh. Về quan hệ lương du, anh chỉ cân cầm giấy chứng nhận công tác và sổ hộ khẩu đến đồn cảnh sát là được." Người phụ trách đăng ký cho Thẩm Đại Cường là một phụ nữ khoảng bốn mươi tuổi, nhìn rất nghiêm túc.
Sự tích của Thẩm Thính Hồng đã được lan truyền trong nhà máy, đương nhiên chuyện này không thể thiếu sự tuyên truyền của Phương Thịnh và Phương Trác. Ý định ban đầu của họ đương nhiên là hy vọng sau khi nhập chức, Thẩm Thính Hồng có thể được mọi người chiếu cố. Thẩm Đại Cường là ba của Thẩm Thính Hồng, ba của tiểu anh hùng chính là lão anh hùng vì vậy thái độ của người này đối với họ cũng rất tốt.
Quan hệ lương du không giống hộ tịch, sau khi quan hệ lương du chuyển đến huyện thành thì sau này mỗi tháng Thẩm Đại Cường có thể nhận được lương thực, phiếu dầu, phiếu thịt và mấy loại linh tinh khác.
Nhưng hộ tịch vẫn ở thôn Đoàn Kết, nếu muốn chuyển hộ khẩu lên huyện thành cũng không phải chuyện dễ dàng như vậy.
Yêu cầu tối thiểu là phải có một căn nhà ở huyện thành, nhưng giờ không được mua bán nhà nên cách duy nhất để có được nhà ở là "tặng" hoặc được phân cho.
Hầu hết cái gọi là quà tặng thực chất chính là mua bán, chỉ thay đổi cách nói để lách luật mà thôi. Ít nhất trong một năm nữa Thẩm Đại Cường sẽ không được đơn vị phân cho danh ngạch phòng ở nên hiện tại không có cách nào để chuyển hộ khẩu của Thẩm Đại Cường lên đây cả.
Thật ra cũng chẳng sao cả, nếu thật sự muốn định cư ở huyện thành thì đến lúc đó tìm xem có căn nhà nào phù hợp rồi mua cũng được.
Vì có mang theo sổ hộ khẩu, hơn nữa trước khi lên huyện thành, hai ba con đã lên đồn công an ở thị trấn lấy giấy chứng nhận nên giờ có thể lên trực tiếp công an huyện.
Làm xong những việc này cũng không còn sớm, thời gian làm việc của Thẩm Đại Cường là vào hai ngày sau, cho nên ông ấy còn có hai ngày để chuẩn bị.
Suy xét đến việc nhà Thẩm Đại Cường ở xa nên đơn vị đã bố trí ký túc xá, nhưng không phải phòng đơn mà là phòng có loại giường tầng, vốn phòng đã không lớn rôi mà còn phải ở chung với ba người khác.
Hai ba con đã đi xem qua ký túc xá dành cho công nhân viên, trước một ngày đi làm thì mang giường đệm đến và sửa sang lại là được.
Ra khỏi cửa lớn của xưởng chế biến thịt, Thẩm Đại Cường mới tỏ ra phấn khích.
"Ni Nhi này, xưởng quốc doanh này nhìn cũng khí phái hai"
Thẩm Thính Hồng cảm thấy ba mình như này thật dễ thương,'ÐĐương nhiên là phải khí phái rôi, mà đây chính là nơi sau này ba làm việc đấy, ba có thấy vui không?”
Thẩm Đại Cường gật đầu,Lúc đầu ba còn chút lo lắng, còn có phần nhớ nhà nhưng đến giờ đã khá hơn nhiều rồi, con có thấy tinh thân của những người bên trong quá là tốt không?"
"Chỉ cần ba có thể thích ứng là tốt rồi!" Thẩm Thính Hồng cười nói.
"Nhất định ba sẽ nỗ lực để sau này có thể mua nhiêu quà hơn cho mẹ và con." Thẩm Đại Cường thê son sắc nói.
"Ba mua cho mẹ là tốt rồi, mua cho con làm gì?" Thẩm Thính Hồng dở khóc dở cười, à! Ba ngốc đã nghe lọt được lời của cô rồi.
"Sao lại không mua cho con? Không phải con nói là không có người phụ nữ nào không thích quà sao? Con cũng là con gái, còn là con gái cưng của ba nữa! Con yên tâm, nhất định ba sẽ làm việc thật tốt" Thẩm Đại Cường rất để bụng chuyện này.
Thẩm Thính Hồng cũng không muốn tranh luận với ông ấy nữa/Được rồi! Con đây có thể chờ mà."
Bạn cần đăng nhập để bình luận