Thập Niên 70: Ớt Thê Chưa Lập Gia Đình Có Không Gian

Chương 141 - Giao Du Vô Nghĩa Mêt Hơn Cả Làn

Chương 141 - Giao Du Vô Nghĩa Mêt Hơn Cả LànChương 141 - Giao Du Vô Nghĩa Mêt Hơn Cả Làn
Chương 141 - Giao Du Vô Nghĩa Mệt Hơn Cả Làm Công
Nếu con gái bà ta thật sự trở thành đối tượng của con trai xưởng trưởng, bọn họ có thể yêu cầu nhà thông gia sắp xếp công việc cho cả nhà họ.
Đấn lúc đó lại đổi hộ khẩu lên huyện thành đi, thế chẳng phải là người thành phố rồi sao? Đến lúc đó nhị phòng tam phòng thúc ngựa chạy theo cũng không kịp.
"Vậy khi nào con mới hẹn hò với người ta.'
Thẩm Bích Liên nghe lời mẹ mình nói lại trợn trắng mắt,Đấy chỉ là suy nghĩ của con thôi, dù sao xem như hôm nay đã lộ diện trước mặt người ta nhưng giờ con vừa đen vừa gầy, làm sao mà người ta coi trọng con được?”
Trương Tố Cầm nghe vậy cũng nóng nảy, Thế phải làm sao bây giờ?” "Thật sự nếu muốn thành đối tượng của người ta thì bộ dáng bây giờ của con chắc chắn không được." Thẩm Bích Liên nói.
Trong lúc nói chuyện, vợ chồng già và người nhị phòng đã trở lại. Còn Thẩm Hữu Vi và Thẩm Đại Lực không biết đang trôi lạc ở phương nào mà chưa thấy về.
"Ôi chao! Cũng không biết ở đấy bám đít lâu như vậy mà người ta có chia chút đồ vật nào cho hay không."
Mấy người Ngô Vân còn chưa bước tới cửa sân thì đã bị Trương Tố Cầm móc ma.
Vốn ghê tởm mấy người này nên Ngô Vân không thèm nói chuyện, nhưng Thẩm Tiểu Binh đặc biệt thích chị ba nhà mình, lập tức nói.
"Chị ba cho cháu và chị hai mỗi người một gói kẹo đại bạch thỏ."
Trương Tố Cầm:... Đứa nhỏ chết tiệt này.
Nhìn vẻ mặt tức chết của Trương Tố Cầm, Ngô Vân cảm thấy cực kỳ thoải mái nên cũng không ngăn cản Thẩm Tiểu Binh khoe khoang.
Lúc này Trương Tố Cầm cũng chú ý tới, trên tay ông nội Thẩm và bà nội Thẩm đều xách theo một ít đồ vật. Tuy không quá nhiều nhưng đều là đồ cao cấp do xưởng trưởng xưởng chế biến thịt đưa tới, bà ta lập tức choáng ngợp.
"Biết nịnh nọt người khác đấy, làm như người ta có thể nhường vị trí công việc cho mình không bằng." Trương Tố Cầm lẩm bẩm nói, có thể thấy bà ta cực kỳ không phục.
"Nhà thằng cả, cô đừng rảnh rỗi đi tìm phiền phức nữa. Nếu lúc trước không phải do mấy đứa liều mạng làm loạn thì làm sao cái nhà này phải chia cắt nhau như vậy? Vì hai đứa nhỏ mới không để cô ly hôn với thằng cả, thật sự coi mình là nhân vật lớn gì à? Sao, nghe giọng điệu của cô thì có vẻ rất nhớ thương đến danh ngạch công việc của nhà thằng ba đúng không? Sao mặt cô lại dày như vậy?" Bà nội Thẩm đã nhịn nhục bà ta rất lâu, đến giờ không nhìn được nữa mà nói thẳng.
"Con.." Sắc mặt Trương Tố Cầm xanh mét, tự động xem nhẹ chuyện phân gia trong lời nói của bà nội Thẩm/Hữu Vi nhà con mới là trưởng tôn của gia đình họ Thẩm, vốn dĩ có danh ngạch công việc là phải đưa cho nó."
Cách nói không đúng đắn nhưng vẫn rất mạnh miệng của bà ta khiến bà nội Thẩm tức giận đến nỗi muốn cầm dao chém người.
Ngồ Vân cũng nghe không quen lời nói vô liêm sỉ của người chị dâu này, nói,'Chị không hiểu rõ bộ dáng của con trai mình như nào sao? Cho dù người ta thật sự nhường danh ngạch công việc cho nó, không chừng mới đi làm hai ngày nó đã bị đuổi việc í chứ, mặt chị dày thật!"
Bị mẹ chồng nàng dâu thay phiên "dạy dỗ, Trương Tố Cầm giận sôi máu/À tôi hiểu rồi, cái nhà này không có vị trí của đại phòng bọn tôi. Cũng không biết Đại Lực nhà tôi có phải con ruột hay không, nếu không làm sao có thể ức hiếp cả nhà chúng tôi như vậy được.
Càng ngày bà ta càng gây rối một cách vô cớ, tất cả mọi người cũng hết nói nổi.
"Không phải cô là người rõ nhất nguyên nhân chúng tôi chướng mắt cô hay sao? Ngày nào cũng âm ïI"
Bà nội Thẩm không muốn nói thêm bất cứ từ gì với cô con dâu cả này nữa, càng cãi cọ với loại người này thì bà ta càng hăng.
Trương Tố Cầm tự lẩm bẩm một mình, lúc nấu cơm vẫn luôn quăng ngã bôn đánh chén, thỉnh thoảng còn chửi rủa, cũng không biết nói cho ai nghe.
Nhưng điều ngoài ý muốn là hôm nay Thẩm Bích Liên không hỗ trợ nấu cơm, mà Trương Tố Cầm lại không nói gì.
Phải biết rằng bình thường khi Thẩm Bích Liên ở nhà, hâu như bữa cơm nào cũng do cô ta nấu, những lúc ngồi chờ ăn như thế này cũng không có nhiều.
Mà Thẩm Thính Hồng bên này cũng không bình tĩnh.
Sau khi nhóm người Phương Thịnh rời đi, mọi người trong thôn bất kể có quan hệ tốt hay không tốt đều ùn ùn kéo tới để tham gia náo nhiệt, họ còn thi nhau phát ra những lời hay y đẹp như là không cần tiền.
Bất kể là thật hay giả, ngoại trừ lần tân gia thì đây là lân đầu nhà họ Thẩm náo nhiệt đến vậy.
Vả vả lắm mới tiễn được tất cả mọi người đi, đến đây cả gia đình đều kiệt Sức.
Thẩm Thính Võ trực tiếp ngồi phịch xuống ghế,/Mệt mỏi quá đi, quả thật còn mệt hơn cả đi làm công."
Đối với anh ấy mà nói, làm việc ở trên mặt đất, cho dù là đảm đương hai cái mãn công điểm thì cũng không mệt bằng xã giao, đặc biệt là kiểu xã giao vô nghĩa như thế này.
Bạn cần đăng nhập để bình luận