Thập Niên 70: Ớt Thê Chưa Lập Gia Đình Có Không Gian

Chương 121 - Chấn đông

Chương 121 - Chấn đôngChương 121 - Chấn đông
Chương 121 - Chấn động
Nhất thời vẻ mặt của Diệp Thận Ngôn nứt ra, thật sự có chút thất vọng với những gì Thẩm Thính Hồng nói.
"Vậy em nghĩ như nào?”
"Nếu tôi nói tạm thời tôi không muốn kết hôn nhưng lại không muốn anh trở lại quân khu thì sao bây giờ?”
Nghe được cô nói như vậy, Diệp Thận Ngôn thở phào nhẹ nhõm một hơi. Chỉ cần cô sẵn sàng đưa ra yêu cầu, đó có nghĩa là cố không chống cự mình.
Thật ra sau lân trở về vì bị thương này, Diệp Thận Ngôn đã hiểu rõ một chuyện là có thể Thẩm Thính Hồng không có cảm tình với anh nên hôm nay lúc tìm đến nói chuyện với Thẩm Thính Hồng thì trong lòng Diệp Thận Ngôn vẫn luôn thấp thỏm.
"Chuyện khi nào kết hôn, tôi tôn trọng ý kiến của em. Nếu em không muốn tôi trở lại quân đội, tôi sẽ xin nghỉ." Diệp Thận Ngôn kiên quyết nói.
"Nhưng không phải bây giờ sự nghiệp của anh đang trên đà thăng tiến sao? Anh thật sự sẽ vì tôi mà lui xuống sao?" Thẩm Thính Hồng lại hỏi.
Diệp Thận Ngôn mỉm cười nhẹ/Tôi đi bộ đội là vì ở nhà không có người nào khiến tôi vướng bận nhưng sau này sẽ có nên cũng không cần phải đi làm gì nữa.
Đột nhiên Thẩm Thính Hồng cảm thấy tim mình đập nhanh hơn, đây là cách thẳng nam thổ lộ sao? Nhưng hình như nó càng khiến người ta cảm động hơn những lời đường mật ngoài kia.
"Bản thân anh sẽ không cảm thấy tiếc nuối à?"
Thẩm Thính Hồng cảm thấy dù hai người có thật sự đến được với nhau, Diệp Thận Ngôn đã biểu lộ thái độ của mình thì cô cũng nên tôn trọng ý kiến của Diệp Thận Ngôn.
Diệp Thận Ngôn chỉ lắc đầu,/Sẽ không đâu, từ mười mấy tuổi tôi đã tiến vào quân đội, trước đó là không có việc cố ky gì nên mới một lòng một dạ làm nhiệm vụ nhưng giờ tôi không thể tiếp tục đặt mình vào tình huống nguy hiểm bởi vì tôi còn trách nhiệm khác đúng không? Nói tôi là người không xứng đáng làm quân nhân cũng được nhưng đúng thật là tôi mong mình có cuộc sống bình yên."
Ngay từ đầu khi suy xét đến vấn đề này, Diệp Thận Ngôn không dám nói bản thân chưa trải qua cuộc đấu tranh tư tưởng nào. Rốt cuộc là người quân nhân của Hoa Quốc, đương nhiên sẽ có ý thức với sứ mệnh trời sinh này.
Nhưng nhiều năm trôi qua, thực lực của Hoa Quốc ngày càng ổn định, theo đó bản thân anh cũng có chỗ đứng riêng. Diệp Thận Ngôn nghĩ, nếu quốc gia thật sự cần anh thì anh vẫn sẽ quay vê nhưng ít ra hiện tại, anh chỉ cần bảo vệ gia đình nhỏ của mình là được rồi.
Không thể không nói, Thẩm Thính Hồng cảm nhận được anh coi trọng cái gì nên gật gật đầu,Vậy... Chúng ta đi thương lượng với ba mẹ đi."
Tuy cô chưa nói thương lượng cái gì nhưng Diệp Thận Ngôn nghe hiểu ý tứ của cô, chắc cô ấy bảo mình đi thương lượng chuyện kết hôn đúng không?
Diệp Thận Ngôn mỉm cười,'Mà này đồng chí Thẩm Thính Hồng, tôi còn một chuyện muốn nói với em."
"Anh cứ hỏi đi."
"Có thể sau khi xuất ngũ tôi sẽ không có việc làm, liệu em có ghét bỏ tôi không?”
"Có đấy, vậy anh phải cố gắng kiếm công điểm để cuộc sống của tôi có thể giống như khi còn ở nhà thì tôi sẽ không ghét anh" Thẩm Thính Hồng cười nói.
Sau cuộc nói chuyện này, khoảng cách của hai người dần xích lại gần hơn. Đến giờ Thẩm Thính Hồng thật sự coi Diệp Thận Ngôn là đối tượng của mình.
Ngũ quan của người đàn ông này không quá hoàn hảo nhưng quả thật rất đẹp trai. Không những thể sau khoảng thời gian dài huấn luyện ở quân khu thì hơi thở quanh con người rắn rỏi cực kỳ mê người.
Thẩm Thính Hồng còn cảm nhận được, anh thật sự là người đàn ông rất có trách nhiệm. Để kết hôn cùng anh cũng không phải chuyện không thể chấp nhận được.
Đến khi mấy người Thẩm Đại Cường trở lại, họ đã bị lời nói của Diệp Thận Ngôn làm cho khiếp sợ không thôi.
Diệp Thận Ngôn cũng có điểm nóng vội, tuy Thẩm Thính Hồng không phải người con gái hoàn hảo, có đôi lúc tính tình rất nóng nảy nhưng Diệp Thận Ngôn lại cực kỳ muốn cưới cô vê nhà.
Nên khi mọi người tan tâm về nhà, họ ngồi còn chưa ấm mông đã bị Diệp Thận Ngôn làm chấn động.
"Thật... Thật sự nguyện ý lui vê?" Lưu Nguyệt có chút lắp bắp.
"Cháu nguyện ý!" Diệp Thận Ngôn trịnh trọng gật đầu.
Thẩm Đại Cường không nói gì nhưng vẻ mặt ông ấy rất vui vẻ, hiển nhiên ông ấy không nghĩ tới chuyện Diệp Thận Ngôn sẽ vì con gái mình mà làm đến tận bước này.
Làm ba làm mẹ, làm gì có ai không hy vọng con rể yêu thương đặt con gái nhà mình ở đầu cuống tim.
"Chỉ là anh nghe nói xuất ngũ cũng không quá dễ dàng đúng không?" Thẩm Thính Võ cũng muốn làm quân nhân nên đã tìm hiểu khá kỹ. Bây giờ yêu câu nhập ngũ không còn nghiêm khắc như xưa nữa, mấy loại bằng cấp gì đó cũng không quan trọng. Chỉ cân tố chất thân thể đạt tiêu chuẩn thì khá dễ dàng, thân thể của Thẩm Thính Võ tuyệt đối không có vấn đề gì.
Bạn cần đăng nhập để bình luận