Thập Niên 70: Ớt Thê Chưa Lập Gia Đình Có Không Gian

Chương 601 -

Chương 601 -Chương 601 -
Chương 601 -
Mọi người cùng ăn cơm, nói nói cười cười, người thì kể những điều thú vị ở trường, người thì kể những gì mình mắt thấy tai nghe, rất vui vẻ.
"San San bận quá đi, từ trước đến giờ tớ chưa giờ có cơ hội tiếp xúc với cậu ấy cả.
Mọi người cười nói vui vẻ
Đúng là trước đây Diệp Phái San chưa bao bao giờ chơi với mọi người, cô bé cũng không có bạn thân nào trong lớp. Thường thì đến giờ ăn cơm, Diệp Phái Vũ hoặc Diệp Phái Toàn sẽ qua tìm cô bé, trước còn có cả Diệp Hoa Lâm nữa. Túm lại ăn cơm chưa bao giờ thiếu họ
'Sau này thường xuyên cùng ăn nhé, giờ anh mình không học nữa rồi, các chị cũng lên hết cấp 3 rồi, nói ra có khi đúng là mình không có bạn thật " Diệp Phái San giả vờ buồn bã.
Chỉ trong một khoảnh khắc, mong muốn bảo vệ của Hạ Giai trỗi dậy,' Cậu yên tâm, từ giờ cậu là bạn thân nhất của mình. Nếu Hạ Giai tớ có một miếng ăn, tớ không bao giờ để cậu đói."
Biểu cảm đó thật đáng yêu, vốn dĩ chỉ định trêu mọi người, không ngờ Hạ Giai lại cho là thật.
"Tốt quá, sau này tớ sẽ đi theo cậu." Diệp Phái San cười nói.
Ăn cơm xong, ai về nhà nấy, khi Diệp Phái San về đến nhà thì mọi người ăn cơm xong. Giờ có điện thoại di động nên rất tiện, không vê ăn cơm, Diệp Phái San chỉ cần gọi điện về là xong.
Nhưng mọi người cũng thấy lạ vì hôm nay Diệp Phái San không về ăn cơm. Trước đây trừ khi trong nhà có trẻ con thì hầu như Diệp Phái San chưa bao giờ liên hoan với người khác.
"San San, hôm nay chơi vui không?” Thẩm Thính Hồng giả vờ vô tình hỏi.
Tuy cô không muốn quản lý việc con mình ăn cơm với ai, nhưng giờ con gái đang ở tuổi đẹp nhất. Người làm mẹ như cô tất nhiên phải hỏi, lỡ như con heo nào muốn ăn trộm bắp cải thì sao?
"Rất vui ạ!" Diệp Phái San cũng chẳng nghĩ gì nhiều, kể luôn cho cả nhà nghe chuyện xảy ra ở trường hôm nay
Lưu Nguyệt cau mày "Có phải cái bạn Trương lớp con rất hay bắt nạt con không?”
Bà rất lo lắng, trong lòng bà, dù cháu ngoại bà có bướng bỉnh thế nào thì cũng vẫn luôn là đứa con gái bé bỏng luôn cần sự che chở.
"Không ngoại ạ, ngoại yên tâm. Hơn nữa ngoại nhìn lại đi xem cháu ngoại bà có phải đứa dễ bị bắt nạt không?
Thẩm Thính Hồng thấy cũng đúng, người ngoài có thể không biết chứ thân là mẹ nó, chẳng lẽ cô lại không hiểu con mình ư?
Đứa con gái khuê các của cô là đứa đầu sỏ, nghịch như quỷ, cô chỉ lo ai đó bị nó bắt nạt.
Nhưng cô cũng biết chắc con gái yêu của cô không phải là người vô duyên vô cớ gây sự, bắt nạt người khác, bản thân cô rất tự tin về điều này.
"Nhưng vẫn phải để ý, loại người như thế là có ý đồ xấu, bất luận thế nào cũng phải cạnh tranh công băng, thua thì vẫn phải là bạn học" Trước sau gì, Lưu Nguyệt đều có ý kiến với Trương Kỳ Kỳ.
'Không sao thật mà ngoại, hơn nữa trong lớp còn bao nhiêu người bảo vệ con" Diệp Phái San nói xong còn xoay người vòng vòng để bà ngoại yên tâm.
"Nếu có người dám bắt nạt con, nhất định con phải nói cho người nhà biết ngay" Lưu Nguyệt dặn dò.
"Dạt" Diệp Phái San gật đầu. Diệp Hoa Lâm vẫn luôn yên lặng nghe cau mày, không ngờ em gái mình vừa mới quay trở lại trường học, đã có người muốn bắt nạt con bé, xem ra là do mình đã lâu không xuất hiện. Những người này cảm thấy em gái anh có thể tùy tiện mà bắt nạt.
Nhưng mà Diệp Hoa Lâm thật sự không có ấn tượng về các bạn nữ trong lớp, mặc dù Diệp Phái San luôn miệng nói đến Trương Kỳ Kỳ hay là Hạ Giai, cùng lắm trong đầu anh chỉ là bóng dáng mơ hồ.
"Nhị Bảo, ngày mai anh và em cùng đi học. Diệp Hoa Lâm nói.
"Thật sao?" Diệp Phái San cảm thấy có chút ngạc nhiên, dù sao anh trai mình đã rất lâu không đến trường.
"Thật!" Diệp Hoa Lâm gật đầu.
Thẩm Thính Hồng yên lặng nhìn đứa con trai của mình, con trai của cô chính là muội khống, không chừng muốn đi để chống lưng cho em gái.
Dù sao lúc biết em gái mình tham gia đóng phim, anh chàng này đã lặng lẽ mở một công ty giải trí. Nghe nói còn điêu hành rất tốt, đầu tư vào mấy hạng mục, kiếm được không ít tiên lời.
Hắn là cũng có đầu tư tiền vào đoàn phim của Diệp Phái San, em gái bị người khác bắt nạt, trở lại trường học quả thật không cần quá bình thường, cô cũng cảm thấy không có gì kỳ lạ.
Mọi người lân lượt từng người về phòng ngủ, một đêm không nói chuyện, sáng sớm hôm sau Diệp Hoa Lâm đã chuẩn bị xong đứng ở cửa chờ Diệp Phái San.
Diệp Phái San chuẩn bị xong xuôi, nhìn thấy anh trai mặc áo đồng phục học sinh như cũ nhưng rất đẹp, ngay lập tức ý cười hiện lên trên mặt.
Anh à, đi thôi
Diệp Hoa Lâm gật đầu, không nói gì.
Bạn cần đăng nhập để bình luận