Thập Niên 70: Ớt Thê Chưa Lập Gia Đình Có Không Gian

Chương 300 - Anh Sẽ Đưa Em Đi

Chương 300 - Anh Sẽ Đưa Em ĐiChương 300 - Anh Sẽ Đưa Em Đi
Chương 300 - Anh Sẽ Đưa Em Đi
Mấy ngày nay, Thẩm Thanh Thanh đi theo Thẩm Thính Hồng và Diệp Thận Ngôn thật sự rất vui vẻ. Cô ấy đi theo bọn họ đến tổng xưởng quân áo ở Thành Đô, quả thực nơi này rất lớn, những người làm việc ở đó cũng rất năng động.
Sau đó, cô ấy theo họ đi thăm các cửa hàng bách hóa lớn và Cung Tiêu Xã, đồng thời đi đến một số công viên ở Thành Đô.
Tinh thành vốn đã không tệ nhưng Thành Đô vẫn có chút khác biệt, tuy chỉ cách một thành phố nhưng phong tục tập quán vẫn có chút khác biệt.
Họ ở lại Thành Đô bốn ngày trước khi trở vê nhà.
Thẩm Thính Văn đã sớm trông mong, tình cờ họ về lại vào cuối tuân, anh ấy cũng có mặt ở nhà. Vì vậy, Thẩm Thanh Thanh vừa về đến nhà đã gặp phải ánh mắt oán hận của Thẩm Thính Văn.
Thẩm Thanh Thanh: ...
Tại sao lại cảm thấy có chút áy náy chứ?
Diệp Thận Ngôn đắc ý nhìn thoáng qua Thẩm Thính Văn, suýt chút nữa Thẩm Thính Văn lao tới xé xác anh ra.
"Vợ, sau này có muốn ra ngoài chơi thì cứ nói với anh, anh sẽ đưa em đi. Sao lại muốn đi theo bọn họ?”
"Dẫn em đi á, anh định làm kiểu gì? Anh chỉ có thời gian rảnh vào cuối tuần, anh có thể đi chơi với em lâu như vậy được không?
Thẩm Thính Văn "..." Vẫn muốn vùng vẫy.
"Anh có thể xin phép."
"Không được không được, đoá hoa tương lai của Tổ Quốc cần được tưới." Thẩm Thính Văn:...
Diệp Thận Ngôn hả hê cười khi thấy người gặp hoạ.
"Sao trước kia anh không thấy chú đáng bị đánh như vậy?" Thẩm Thính Văn trừng mắt nhìn anh.
Trước kia vốn nhìn Diệp Thận Ngôn rất thuận mắt nhưng giờ nhìn chỉ muốn đánh cho một cái.
"Anh đánh không lại em đâu.' Diệp Thận Ngôn ăn ngay nói thật.
Nói chuyện lâu mà không chiếm được chút ưu thế nào, Thẩm Thính Văn cũng không biết giận.
Chỉ có thể đáng thương nhìn Thẩm Thanh Thanh, nếu anh ấy tiếp tục tranh cãi, rất có thể Thẩm Thanh Thanh sẽ không cảm thấy áy nữa nhưng nếu anh ấy ra vẻ như này, Thẩm Thanh Thanh liền cảm thấy có chút ngượng ngùng.
"Được được được, em biết sai rồi, lần sau ra ngoài em sẽ nói trước với anh, được không?”
ebookshop. vn - ebook truyện giá rẻ
Thẩm Thính Văn hài lòng gật đầu, chỉ cần kết quả tốt là được.
"Thanh Thanh, hiện tại con đang mang thai, khi sinh ra đứa bé, con sẽ không có nhiều thời gian vui chơi, cho nên bây giờ muốn đi đâu thì cứ đi. Không có tiền thì nói với mẹ, mẹ cho con tiền." Lưu Nguyệt ở một bên không sợ chuyện lớn nói.
Thẩm Thính Văn: Không biết đây còn là mẹ mình không nữa.
"Cảm ơn mẹ, mẹ thật tốt bụng!" Thẩm Thanh Thanh trìu mến ôm lấy mẹ chồng.
"Mẹ, còn con thì sao?" Thẩm Thính Hồng cũng đi tới nắm lấy cánh tay còn lại của Lưu Nguyệt.
Được con gái và con dâu ôm, miễn bàn trong lòng Lưu Nguyệt thấy vui thế nào,'Cho hết cho hết!"
Mãi đến khi họ trở về căn nhà nhỏ của mình, Thẩm Thính Hồng mới mỉm cười nói với Diệp Thận Ngôn/Lần này anh ghê gớm phết, đây là lân đầu tiên em thấy anh cả tức giận như vậy."
"Nói cho em biết, tại sao anh lại xúi giục em bắt cóc Thanh Thanh ?"
Trước đó không có phản ứng, theo lý thuyết nếu đi ra ngoài cùng nhau, chắc chắn Diệp Thận Ngôn ước gì hai người họ được ởi riêng với nhau. Tại sao lại chủ động rủ Thẩm Thanh Thanh đi cơ chứ?
Sao Diệp Thận Ngôn dám nói ra sự thật, chẳng lẽ nói mình đi gặp anh cả để kiện chị dâu, sau đó lại bị anh cả phớt lờ, anh liên xúi giục vợ bắt cóc chị dâu để anh cả tức giận sao?
"Khụ khụ, chỉ là tôi thấy chị dâu ở nhà quá nhàm chán, nghĩ quan hệ của hai người khá tốt, đưa chị ấy đi ra ngoài sẽ rất vui."
"Có cái quỷ mà em tin anh!" Thẩm Thính Hồng trợn mắt.
Diệp Thận Ngôn cười hở tám cái răng, trực tiếp đổi chủ đề: "Vợ, đã nhiều ngày em không ở cùng tôi."
Mặt Thẩm Thính Hồng đỏ lên, đương nhiên biết Diệp Thận Ngôn có ý tứ gì.
Vì vậy thật vất vả mới về nhà, Thẩm Thính Hồng đã bị Diệp Thận Ngôn tắm đến thơm ngào ngạt. Thời tiết đang dần nóng lên, lại bị Diệp Thận Ngôn lôi kéo hoạt động một phen, người cô không khỏi đổ mồ hôi nhễ nhại.
Tắm lại một lần nữa, Thẩm Thính Hồng mới cảm giác như mình được sống lại,Em thấy ở Thành Đô có bán quạt điện, chắc chắn ở Tinh Thành cũng có. Chúng ta đi mua mấy cái, để hai cái cho ba mẹ, hai cái để ở đây cho chúng ta.
Diệp Thận Ngôn gật đầu,'Nhưng cần phải có tem phiếu, tôi sẽ nghĩ cách."
"Để em đi tìm tem phiếu, anh mua về là được." Thẩm Thính Hồng nói.
Cô có quen một lái buôn bán tem phiếu ở huyện thành, rất nhiều lần cô không có tem phiếu đều lấy từ chỗ của người này.
"Được rồi, nhưng em vẫn phải chú ý an toàn." Diệp Thận Ngôn cảnh cáo.
Tuy biết tiểu tiên nữ bình thường sẽ không có chuyện gì, nhưng tình hình hiện tại vẫn rất căng thẳng, khó tránh khỏi sẽ không có chuyện gì xảy ra.
Bạn cần đăng nhập để bình luận