Thập Niên 70: Ớt Thê Chưa Lập Gia Đình Có Không Gian

Chương 626 -

Chương 626 -Chương 626 -
Chương 626 -
Thẩm Thính Hồng thật sự buồn, cảm giác mấy đứa con nhà mình đều có hương vị kiếm tẩu thiên phong, hoặc chính là giống Đại Bảo, thương nhân biến thái xuyên qua đây. Từ nhỏ lá gan của Nhị Bảo cũng rất lớn, mặc kệ làm chuyện gì đều dám đi thử, có đôi khi thật sự là khiến lòng người run sợ.
Sau đó chính là Tam Bảo, hiện tại không thấy có gì khác, chính là nghịch ngợm gây sự là đứng đầu.
Tứ Bảo nhà cô... Thẩm Thính Hồng bảo đảm, Tứ Bảo tuyệt đối không phải nhân sĩ gì xuyên qua, nhưng luôn giống ông cụ non, nói chuyện cũng rất khiến người khác sốc. Nếu không phải mình thử rất nhiều lần, thật sự phải nghi ngờ không biết thằng nhóc xuyên từ đâu đến đây.
Nói như thế nào đây, tất cả đều có các nét riêng đi Người một nhà ở Tứ Xuyên bên này vài ngày, xác định cảm xúc của Tiêu Kiến Phương không có bất kì vấn đề gì lúc sau mới chuẩn bị dẹp đường hồi phủ.
Trong khoảng thời gian này người đến nhà họ Thẩm nối liên không dứt, bởi vì hiện tại nhà họ Thẩm không giống lúc trước. Những người không có công ăn việc làm, con cái đang phải tìm công việc, chỉ muốn đến làm thân nhà họ Thẩm để xem có thể đưa tới mình thành phố Bắc Kinh hay không.
Ở trong lòng người của thời đại này, thành phố Bắc Kinh giống như là trung tâm dưới chân thiên tử của người cổ đại. Nếu ở dưới chân thiên tử vậy càng có nhiều cơ hội hơn, có thể ra mặt cũng càng nhiều hơn. Tuy rất xấu hổ, nhưng vẫn có không ít người da mặt dày muốn nhờ nhà họ Thẩm giúp đỡ.
Đầu là hương thân quê nhà, hơn nữa Thành phố Bắc Kinh bên kia đúng là muốn nhận người. Những chàng trai cô gái được nhận từ thôn trước đó giờ đã trưởng thành, để thêm một ít người đi qua cũng không phải không thể.
Cho nên bọn họ chọn lựa một ít người có phẩm hạnh tương đối tốt, đưa tới thành phố Bắc Kinh.
Nhưng xe chỉ có vậy, căn bản không thể ngồi đủ, chỉ có thể mua phiếu xe cho bọn họ, để bọn họ tự mình đi qua.
Hiện tại tốc độ xe lửa nhanh hơn xưa một chút, trên cơ bản có thể xác định được thời gian đến chạm. Dù có ra vào cũng sẽ không chênh lệch quá nhiều, đến lúc đó trực tiếp sắp xếp người đi đón là được.
Cứ như vậy, người một nhà họ Thẩm lái xe rời khỏi quê hương. Tuy hơi có luyến tiếc, rốt cuộc hiện tại một năm rất hiếm khi mới có cơ hội trở về. Lần này có thể trở về cũng là vì Tiêu Kiến Phương nên mọi người mới có thể buông việc trong tay. Lần này thay đổi đường đi, đại khái phương hướng không sai biệt lắm. Họ có thể đi nhìn xem phong thổ địa phương khác, nói không chừng lại phát hiện ra được thương nghiệp gì đó không bình thường. Theo lời Lưu Nguyệt nói, hiện tại trong mắt tất cả người một nhà này đều toàn là tiên.
Người một nhà rất ít khi ra cửa đầy đủ như vậy, cả người già trẻ con đều rất vui vẻ.
Khó khăn mới đến thành phố Bắc Kinh, Lưu Nguyệt và Thẩm Đại Cường có chút ăn không tiêu.
"Haiz, thật sự là người già rồi, ngồi xe mấy ngày đã cảm thấy hơi không chịu nổi." Lưu Nguyệt đấm bóp eo của mình, trước kia bà sẽ không như vậy.
Hồi nhà họ mới mua xe, cô còn đi thi cả bằng lái. Bản thân cô lái xe đi khắp nơi đều không cảm thấy có chuyện gì, hiện tại chỉ ngồi xe thôi đã cảm thấy hơi không chịu nổi. Thẩm Thính Hồng không thể phủ định, thật sự tuổi cô không còn nhỏ, cũng muốn thử học kiểu quản lý đời sau. Bắt đầu tìm người đáng tin cậy tới quản lý công ty, giao cho người khác tới quản lý công việc của một công ty khác, như vậy cũng có thể giám sát lẫn nhau, chính bọn họ cũng sẽ không mệt mỏi.
Tuy Diệp Hoa Lâm thông minh, nhưng rốt cuộc thằng bé chỉ là một người thường, không có ba đầu sáu tay. Phải quản lý nhiêu sản nghiệp như vậy khẳng định là cố hết sức. Cho dù là có Thẩm Thính Hồng Diệp Thận Ngôn ở bên cạnh hỗ trợ thì rốt cuộc vẫn là cố hết sức.
Sau khi đã quyết định xong, Thẩm Thính Hồng bắt đầu cân nhắc người được chọn. Sản nghiệp trong nhà coi như là bộ phận, giao cho trên tay người nào đó khẳng định cũng phải là người phải hoàn toàn tin được. Giống Thẩm Xuân Hoa, hiện tại quản lý xưởng quần áo. Xưởng quân áo ngày càng phát triển, đúng thật là bận bịu vô cùng. Thẩm Thính Hồng cân nhắc tìm một người từ xưởng quần áo tới quản lý các phân xưởng, Thẩm Xuân Hoa chỉ cần phụ trách kiểm toán là được.
Tuy trước kia Thẩm Xuân Hoa không đi học, nhưng Thẩm Thính Hồng biết hiện tại Thẩm Xuân Hoa đã sớm niết bàn trọng sinh. Ở trong mắt người khác, nhân sinh của Thẩm Xuân Hoa là không hoàn chỉnh, bởi vì cô ấy không có chồng không con. Chỉ là Thẩm Thính Hồng cảm thấy nhân sinh như vậy mới có giá trị, là đang sống vì chính mình.
Bạn cần đăng nhập để bình luận