Thập Niên 70: Ớt Thê Chưa Lập Gia Đình Có Không Gian

Chương 402 -

Chương 402 -Chương 402 -
Chương 402 -
Một ngày trước kì thi, cuối cùng Lý Thắng Nam cũng nhận được thư tình do Thẩm Thính Võ dày công chuẩn bị.
Không biết học được ở đâu, anh ấy còn vẽ một trái tim màu đỏ trên bức thư, chỉ là hơi xấu một chút.
Bức thư là do Thẩm Thính Hồng mang đến, vì chuyện này mà Thẩm Thính Võ đã mặt dày đeo bám Thẩm Thính Hồng rất lâu.
Lý Thắng Nam ngơ ngác nhìn bức thư tình trước mặt, không biết phải nói gì, mấy người này điên hết rôi sao?
Gửi thư tình cho cô ấy?
Ngại mình sống lâu quá ư?
Nhớ tới bức thư lân trước cô ấy nhận được, lúc đầu cô còn chưa hiểu ra sao, mở ra coi thử, những dòng thổ lộ âu yếm bên trong suýt thì khiến cô cười chất. Mãi cho đến khi mở thư của Thẩm Thính Võ, cô mới biết rằng, không có gì tệ nhất, chỉ có tệ hơn.
Trong thư viết:
Xin chào đồng chí Lý Thắng Nam! Có một điều anh nghĩ nên nói rõ với em, dạo gân đây có tin đồn anh thích em, anh muốn làm rõ rằng đó không phải là tin đồn.
Em có ngửi thấy mùi gì khét khét không? Đó là trái tim anh đang rực cháy vì em.
Mỗi phút mỗi giây anh đều nhớ em, không khí cũng trở nên ngọt ngào.
Anh biết mình không xuất sắc, em như ngôi sao sáng trên trời, còn anh chỉ là hạt bụi nhỏ.
Nhưng anh vẫn muốn vâng lời trái tim mình, không muốn việc này trở thành nỗi ân hận suốt đời.
Anh không tham lam, chỉ cân có em, anh sẽ có được cả thế giới! Nếu em là cây xương rồng, anh sẵn sàng chịu mọi đau đớn để ôm lấy em.
Mong em hãy cho anh cơ hội được chăm sóc em, để tâm hồn chúng ta không còn lạc lối...
"Qel" Lý Thắng Nam không nhịn được nữa.
"Rốt cuộc là ghi cái gì mà phản ứng của cậu ghê vậy?" Trương Điềm bị phản ứng của Lý Thắng Nam làm tò mò, muốn xem thử.
Lý Thắng Nam định từ chối, nhưng vốn cô ấy không cảnh giác gì với Trương Điềm, bức thư bị lấy đi.
Sau đó, sắc mặt của Trương Điềm bắt đầu thay đổi. Đầu tiên là khiếp sợ, tiếp theo là đờ người, tiếp nữa cố nhịn cười, cuối cùng vẻ mặt như nuốt một con rùa.
"Trời ạ Thính Hồng, anh cậu đang theo đuổi con gái hay là muốn có tiền án vậy?" Trương Điềm không nhịn được hỏi, vẻ mặt Thẩm Thính Hồng và Thẩm Thanh Thanh khó hiểu, các cô chỉ chịu trách nhiệm đưa thư, cụ thể bên trong viết gì các cô cũng không rõ.
"Thôi quên đi, tớ không nói nữa, hai cậu vê hỏi Thẩm Thính Võ đi, anh ấy làm tớ buồn cười chết mất."
Mang theo bụng lớn nghi hoặc, sau khi Thẩm Thính Hồng cùng Thẩm Thanh Thanh về nhà liền kéo Thẩm Thính Võ đến hỏi, cả nhà đầu xúm lại, muốn nhiều chuyện một chút.
"Anh hai, rốt cuộc anh đã viết gì cho Thắng Nam vậy, mau nói cho em biết đi." Thẩm Thính Hồng gặng hỏi.
"Anh... Chuyện này hơi khó nói. Thẩm Thính Võ có chút xấu hổ.
"Mau nói cho em biết, em thấy phản ứng của Thắng Nam hôm nay... rất lớn."
'A? Cô ấy cảm động rồi có đúng không?” Thẩm Thính Võ mừng rỡ. "Không phải, em thấy dáng vẻ của cậu ấy giống như là... rất chán ghét."
Thẩm Thính Hồng nói ra sự thật một cách tàn nhẫn.
Sắc mặt Thẩm Thính Võ trở nên suy SỤP.
Nhưng suy cho cùng thì đây cũng là lần đầu tiên anh ấy theo đuổi một cô gái, đắn đo một lúc cuối cùng cũng quyết định nói ra để tham khảo ý kiến của mọi người.
".. Tâm hồn chúng ta không còn lạc lối..."
Sau khi Thẩm Thính Võ đọc xong câu cuối cùng, mọi người đều trợn tròn mắt.
"Anh... Đây dường như không phải là thứ mà anh có thể viết được..." Thẩm Thính Hồng nhịn cười, cô thật sự đã bị sốc.
"Là Hồng Kỳ nói cho anh biết thư tình đều viết như vậy, thằng nhãi đó còn giúp anh suy nghĩ rất lâu thì anh mới quyết định viết được đấy!" Thẩm Thính Võ trực tiếp bán đứng Thẩm Hồng Kỳ.
Thẩm Hồng Kỳ vẻ mặt vô tội,Viết như vậy không hay sao? Rất cảm động mà, em cũng định viết một bức cho Điêm Điềm”"
Cứu mạng!
Bây giờ người nhà họ Thẩm chỉ có một suy nghĩ.
Diệp Thận Ngôn và Thẩm Thính Văn bật cười không hề khách sáo.
Thẩm Đại Cường đen mặt nhìn hai chàng trai, cuối cùng chỉ vỗ vai từng người tỏ vẻ mình không còn gì để nói.
Chỉ là ánh mắt đó giống như đang quan tâm đến một đứa ngốc ấy!
"Chẳng lẽ thật sự không đúng sao?" Thẩm Thính Võ gãi đầu, anh ấy vẫn chưa nhận ra lời tỏ tình trân tục của mình làm người khác... khó chịu như thế nào. "Đương nhiên là không đúng rồi, nếu em nghiêm túc bày tỏ tình cảm của mình thì chị cũng không nói nhưng tại sao lại nghe lời của Hồng Kỳ. Đến bây giờ thằng bé còn chưa theo đuổi được người trong lòng mình, sao em có thể nghe lời em ấy?"
Thẩm Thanh Thanh ngay lập tức bày tỏ sự nghi ngờ của mình.
Bạn cần đăng nhập để bình luận