Thập Niên 70: Ớt Thê Chưa Lập Gia Đình Có Không Gian

Chương 207 - Vi Ngot Của Tình Yêu

Chương 207 - Vi Ngot Của Tình YêuChương 207 - Vi Ngot Của Tình Yêu
Chương 207 - Vị Ngọt Của Tình Yêu
Dứt lời hai người liền khoá kỹ cửa phòng của mình, bọn họ tạm thời ở phòng này năm ngày, đồ đạc đều ở trong đó nên đương nhiên phải khoá kỹ lại.
May mà nhà khách tương đối an toàn, thỉnh thoảng sẽ có người kiểm tra có tai hoạ ngâm gì cho an toàn của mọi người hoặc nhìn xem có người khả nghi không nhưng việc phòng bệnh còn hơn chữa bệnh vẫn luôn đúng.
Ra khỏi nhà khách, Thẩm Thính Hồng nhận thấy Diệp Thận Ngôn có vẻ rất quen thuộc xung quanh. Cô có chút nghi hoặc,Anh đã từng tới nơi này sao?”
"Không có.' Diệp Thận Ngôn thành thật nói,Lúc em mới nghỉ ngơi tôi liền ra ngoài xem." Nói gì thì nói, hành động của Diệp Thận Ngôn đã trực tiếp chạm vào trái tim Thẩm Thính Hồng.
Điều này cũng giống như đi du lịch, bản thân mình chỉ cần đi đến nơi, sẽ có người giúp mình mọi thứ từ vé máy bay đến hướng dẫn viên du lịch. Tất cả những gì mình phải làm chỉ là thư giãn và vui vẻ, việc còn lại để anh ấy lo.
Trên khuôn mặt Thẩm Thính Hồng cũng lộ rõ vẻ vui mừng, cô chính là như vậy, không cần phải làm ra vẻ như không có cảm giác gì. Vui là vui, mà không vui thì là không vui.
Diệp Thận Ngôn đưa Thẩm Thính Hồng đến Toàn Tụ Đức, nơi này có hai sự lựa chọn là ăn tại chỗ và mang vê. Vì không muốn bị quấy rầy, anh trực tiếp chọn phòng riêng.
Một con vịt quay và một số món ăn kèm khác, cộng thêm hai bình nước có ga là quả đủ cho hai người. Lúc này cũng chẳng có tiêu chuẩn phòng riêng gì, chỉ cần có phòng riêng là có thể vào. Nhưng nếu hai người họ ăn ở một phòng riêng lớn thì cần phải trả một đồng phí phòng.
Nhưng...
Đã ăn một con vịt quay giá năm đồng rồi thì ai mà quan tâm một đồng phí phòng chứ?
Kiếp trước vô số lần Thẩm Thính Hồng muốn đến Bắc Kinh ăn vịt quay nhưng cuộc sống sinh viên khá căng thẳng nên đến tận lúc xuyên qua ý định đó vẫn chưa thành công, đến giờ coi như cô đã hoàn thành được tiếc nuối từ đời trước.
Lúc này, Toàn Tụ Đức cực kỳ chính tông. Khi món vịt quay được đưa lên, một mùi hương quyến rũ xộc thẳng vào mũi, khiến người ta không khỏi cử động ngón trỏ.
Diệp Thận Ngôn cẩn thận quan tâm từng miếng ăn cho Thẩm Thính Hồng, anh cuốn vịt quay vào bánh tráng cho cô, còn anh ăn không nhiều.
Dù hai người đang yêu nhau nhưng Thẩm Thính Hồng thấy rất xấu hổ khi thoải mái hưởng thụ sự chăm sóc của người ta/Anh cũng ăn đi, tôi tự cuốn được, tự cuốn thì có vẻ quy củ hơn."
Diệp Thận Ngôn gật gật đầu, tuy đã quan tâm đến bản thân mình một chút nhưng lại càng quan tâm đến Thẩm Thính Hồng nhiều hơn. Nói anh không chịu nghe thì Thẩm Thính Hồng kệ anh thích làm gì thì làm.
Nhưng bản thân cô bắt đầu cuộn vịt quay cho anh, cuộn xong xuôi cô liền đưa vào miệng Diệp Thận Ngôn.
Mắt Diệp Thận Ngôn ánh lên sự vui vẻ, cũng không giơ tay ra lấy mà trực tiếp cắn hết.
Tuy nhiên, môi anh vô tình chạm phải tay của Thẩm Thính Hồng. Nhất thời, mặt của cả hai đều ửng hồng, không khí bắt đầu trở nên vi diệu hơn.
Một luồng điện chạy từ lòng bàn chân Thẩm Thính Hồng lên đỉnh đầu, nhưng cô không thể rút tay lại, chỉ có thể để Diệp Thận Ngôn nuốt một miếng còn lại.
Trong phòng tràn ngập vị ngọt của tình yêu, hai người vốn đang chậm rãi đang chăm chú ăn cơm. Ăn xong liền biến thành tôi đút anh một miếng, anh đút lại tôi một miếng, nếu ở đây còn có người khác thì khung cảnh này có thể khiến người ta rụng răng.
Trong lòng Diệp Thận Ngôn cảm thấy cực kỳ mãn nhãn, chi phí chuyến công tác chung này quả thực xứng đáng. Anh cảm giác sau lần công tác này, mối quan hệ của mình và Thẩm Thính Hồng lại càng thêm mùi mẫn.
Con vịt này khá thật, ăn xong hai người không ăn thêm được chút cơm nào nữa. Thật ra, Thẩm Thính Hồng ăn chưa được nửa con vịt đã no rồi, may mà Diệp Thận Ngôn có sức ăn uống không tệ nên đồ ăn không bị lãng phí.
"Gần đây còn có một công viên, em có muốn đi thăm quan một chút hay không?" Diệp Thận Ngôn thấy Thẩm Thính Hồng ăn no căng liên đề nghị đi tiêu hoá thức ăn.
"Được thôi, có vẻ như anh làm không tệ.' Thẩm Thính Hồng cười nói.
Cô không ngờ Diệp Thận Ngôn lại cẩn thận như vậy, nhưng thật ra cô lại rất thích Diệp Thận Ngôn như thế này.
"Tôi chỉ là tiện đi xem mà thôi, chúng ta đến cũng đã đến rồi, chắc chắn phải đi thăm quan khắp mới phải." Diệp Thận Ngôn cười nói.
Còn lâu anh mới nói là anh muốn hẹn hò với tiểu tiên nữ.
Bạn cần đăng nhập để bình luận