Thập Niên 70: Ớt Thê Chưa Lập Gia Đình Có Không Gian

Chương 159 - Nhớ thât kỹ

Chương 159 - Nhớ thât kỹChương 159 - Nhớ thât kỹ
Chương 159 - Nhớ thật kỹ
"Chắc em chưa biết, sở dĩ truyền này được lan truyên rộng như vậy, thật đúng là có công lao của bà mẹ chồng em. Vốn dĩ lúc đầu mọi người không quá tin chuyện này đâu, rốt cuộc chưa ai thấy được hai đứa nó gần gũi thân thiết với nhau bao giờ cả. Cả hai cùng dạy học ở trường tiểu học trong thôn thì thường xuyên gặp nhau cũng là chuyện quá đỗi bình thường." Tưởng Đại Hoa nói xong lời này liên thở hổn hển một hơi.
Nhưng Lưu Nguyệt vẫn còn vội vàng, Vì sao chuyện này lại có công lao của mẹ chồng em, chị nói nhanh đi!"
'Chị nghe người ta nói trước đây Hàn Cẩm lén lút đi tìm mẹ chồng của em, sau này có người hỏi han gì thì bộ dạng của mẹ chồng em toàn kiểu cao thâm khó đoán, mà cũng không tức giận vì cháu trai mình bị người khác bịa đặt, làm như vậy không phải khiến người ta nghĩ chuyện này là sự thật sao?”
Sắc mặt Lưu Nguyệt đột nhiên trở nên khó coi, tuy răng Tưởng Đại Hoa có nói nhiều một chút, nhưng mối quan hệ của hai người rất hòa thuận. Đã làm bạn bè nhiêu năm, căn bản người này không thể bịa đặt chuyện với mình được.
"Này, hôm nay đừng có gây sự với mẹ chồng, mọi người biết em đến chỗ chị, nếu bây giờ em đi luôn thì chẳng phải họ đều biết là do chị nói ra sao?" Tưởng Đại Hoa khuyên nhủ, chỉ là khuyên như vậy không đúng lắm,'Nếu em thật sự muốn đi đối phó với bà lão vậy tối nay hãng đi sau."
"Em đi đối phó bà lão làm gì?" Lưu Nguyệt cười lạnh,'"Tốt xấu gì người ta còn hai đứa con trai sống ở bên nhà cũ kia, nếu em đến cửa làm loạn, liệu có thắng nổi không?"
Sau khi Lưu Nguyệt rời khỏi chỗ của Tưởng Đại Hoa, bà trực tiếp về nhà, lúc này gà đã được xử lý xong, Thẩm Thính Hồng cũng đã hầm xong xuôi.
"Mẹ đã về rồi, chuyện thế nào rồi mẹ?" Thẩm Thính Hồng nhìn thấy Lưu Nguyệt cũng đi ra, cô xoa vệt nước trên tay của mình vào tạp đề rồi nói.
"Còn có thể xảy ra chuyện gì, mẹ nói cho ba đứa biết, từ nay về sau ba đứa không được tặng quà cho bên nhà cũ nữa nghe chưa." Lưu Nguyệt nói thẳng.
Bà thật sự tức giận, đại gia đình đã phân gia, tam phòng bọn họ không dám nói là hiếu kính quá nhiều nhưng cái gì cân hiếu kính vẫn đưa đủ, thậm chí họ còn thường xuyên lấy đồ mang sang bên kia.
Trong nhà có thứ gì ngon, họ cũng chưa bao giờ quên hai ông bà lão. Kết quả lân này đứa con trai nhà mình lại bị bà nội chơi một vố như này.
Nhìn thấy tư thế này của mẹ, ba anh em đã biết có người ở nhà cũ chọc đến bà ấy. Hơn nữa người này không cần nói cũng biết là ai, dù sao nhà họ cũng không có tặng đồ cho người khác.
Ba anh em, tôi nhìn anh, anh nhìn tôi, tất cả đều ăn ý không nói gì.
Lưu Nguyệt tiếp tục nói,Mẹ không giấu mấy đứa, không biết bà nội mấy đứa bị Hàn Cẩn kia cho ăn bùa mê thuốc lú gì mà chắc bà lão cũng nhận được thứ tốt gì rồi, để việc này có thể âm ï đến như vậy thì bà các con góp công không nhỏ.
Bà không có ý nghĩ im lặng tiếp nhận chuyện này để giữ hòa khí trong gia đình, ngay từ đầu đã là lỗi của bọn họ, cớ sao mình phải cảm thấy khó chịu.
Biểu cảm trên mặt Thẩm Thính Văn trở nên tệ hơn rất nhiều, ít nhất trong lòng anh ấy, bà nội là người thân rất gần. Chuyện này bà nội không giúp mình thì thôi, thế mà bà lão chỉ vì một món lợi nhỏ mà bán cháu trai mình. Chẳng lẽ bà nội không nghĩ đến chuyện, nếu anh thật sự kết hôn với người tên Hàn Cẩn kia thì sao này cuộc sống của anh sẽ không được vui vẻ sao?
"Mấy đứa đừng nghĩ nhiều, thím Đại Hoa của mấy đứa sẽ ra tay."
Chuyện này không thể để yên, ít nhất phải để cho người khác biết thái độ của nhà bọn họ mới được, Không được, mẹ còn phải đi tìm chú đại đội trưởng của mấy đứa để nhờ phân xử."
Dứt lời bà ấy đã muốn đi, kết quả lại bị Thẩm Thính Hồng kéo lại,'Mẹ, chuyện này không nên nói luôn, trước tiên chúng ta cứ nhớ kỹ những người đã tung tin đồn về nhà ta, để sau này cho họ hối hận."
Tuy lúc cô nói lời này không nhìn được ra là có đang tức giận hay không nhưng trong lòng cũng đã âm thầm hạ quyết tâm. Dù có chuyện gì xảy ra, chuyện đang âm thầm định bàn bạc với Cung Tiêu Xã cũng phải thành công, đến lúc đó không cho bất cứ người tung tin đồn nào đi làm là được.
Hừ hừi! Phải viết tên ra cuốn sổ nhỏ đầu tiên để nhớ thật kỹ!
Bị con gái ngăn cản, Lưu Nguyệt bình tĩnh lại. Đúng là mẹ con liên tâm, bà cũng hiểu rõ được tính toán của Thẩm Thính Hồng.
Bạn cần đăng nhập để bình luận