Thập Niên 70: Ớt Thê Chưa Lập Gia Đình Có Không Gian

Chương 554-

Chương 554-Chương 554-
Chương 554 -
"Mẹ, mẹ nghỉ ngơi là được rồi, vừa mới ngồi xe lửa về, chắc chắn là rất khó chịu."
Lưu Nguyệt trông thấy Tiêu Kiến Phương đi vào phòng bếp thì lập tức muốn đuổi người ra.
Tiêu Kiến Phương còn chưa nói gì, nhưng vẫn phối hợp tìm một số việc rồi làm, vừa làm vừa nói chuyện với Lưu Nguyệt,Đã quá lâu rôi mẹ chưa gặp được con gái cưng của mẹ, muốn nói chuyện với con gái cũng không được à?”
Cuộc đời con người chuyện hạnh phúc nhất chính là những khoảnh khắc này, bản thân đã làm bà của người ta nhưng vẫn có mẹ yêu thương, Lưu Nguyệt lập tức cười tươi như hoa.
"Có thể có thể chứ, vậy mẹ ngồi một bên nghỉ ngơi đi, con tự làm là được rồi."
Trong phòng bếp còn có một người phụ nữ khá lạ, tuổi tác còn không xê xích nhiều với Lưu Nguyệt, Lưu Nguyệt lại giới thiệu cho Tiêu Kiến Phương, Đây là người trước đó Thận Ngôn mời vê, là mẹ một chiến hữu của thằng bé, ở nhà cũng không có chuyện gì khác làm nên mời chị ấy đến chút chút việc trong nhà.
Suy nghĩ một lúc lại bổ sung,Đều biết rõ lẫn nhau."
Tiêu Kiến Phương gật đầu, bà lão tương đối việc Diệp Thận Ngôn làm. Trước khi đến Ni Nhi đã từng nói với bà lão, chủ yếu là để mình đến giúp đỡ trông coi. Việc vặt trong nhà sẽ nhờ người khác làm nên bà lão không cần phải biểu hiện ra cái gì, hửm... Chính là một dáng vẻ quý bà đoan trang! Không phải chỉ là mời người giúp việc thôi sao? Mình cũng coi như trải nghiệm được cảm giác làm bà chủ nhà tư bản rồi.
"Chào dì, dì gọi con là tiểu Vương là được ạ. Người phụ nữ trung niên gật đầu với Tiêu Kiến Phương, tay vẫn tiếp tục bận rộn, nói chuyện cũng nhưng công việc vẫn không chậm trễ.
Tiêu Kiến Phương âm thầm quan sát, quả thật hiệu quả làm việc không tệ, tay chân lanh lẹ, làm việc cũng sạch sẽ. Một tay vừa xào rau, một tay lau chùi mặt bếp sạch sẽ, không giống như một số người tuy rằng biết nấu cơm nhưng mỗi lần nấu cơm xong phòng bếp lại lộn xộn giống như vừa đánh giặc, như thế này lại rất tốt.
"Chị Vương, đây là mẹ em, sau này chị sẽ ở chung với bà ấy nhiều nhất. Vì bọn em còn bận nhiều việc khác, đa số là chị và mẹ em ở nhà chăm sóc bọn nhỏ."
Dì Vương gật đầu,Chị hiểu rồi, lúc trước Tiểu Diệp đã nói với chị rồi." Thẩm Thính Hồng từ miệng Diệp Thận Ngôn biết người nhà họ tìm đã tới rồi, cũng đi đến vào phòng bếp xem.
Nếu tìm người ở trong nhà đến làm việc nhà giúp, Thẩm Thính Hồng vẫn cảm thấy nên có mối quan hệ tốt, nếu ấn tượng đầu tiên liên không tốt về sau ở chung cũng sẽ không dễ chịu.
"Đây là Dì Vương phải không?" Thẩm Thính Hồng nhìn bác gái ương dọn dẹp phòng bếp sạch sẽ, hỏi.
Lưu Nguyệt gật đâu,Đúng vậy, chị Vương làm việc rất nhanh nhẹn, đôi khi mẹ còn cảm thấy mình còn không bằng chị ấy, Thận Ngôn nhà chúng ta thật là biết tìm người."
Thấy con gái tới, Lưu Nguyệt nhịn không được khen ngợi, nghe như là đang khen ngợi Dì Vương, nhưng thực tế đều có thể nghe được bà rất tự hào về con rể mình.
Thẩm Thính Hồng dở khóc dở cười, hiện tại mẹ vợ và con rể thật sự trở thành mẹ con cực kỳ thân thiết. Thậm chí đôi khi Lưu Nguyệt có thể vì Diệp Thận Ngôn mà mắng Thẩm Thính Hồng vài câu.
Lúc nguyên chủ còn ở đây không có trải qua chuyện này, khi ấy cho dù Thẩm Thính Hồng có làm cái gì, Lưu Nguyệt đều cho là đúng, sau đó nó trở thành nguyên tắc của nhà họ Thẩm.
"Được rồi, biết con rể của mẹ có thể làm rất tốt, nhìn mẹ khoe khoang con rể còn hơn cả con ruột." Thẩm Thính Hồng phiết miệng, làm bộ ghen tị nói, Haiz, từ khi nhà này có Diệp Thận Ngôn, con đã trở thành đứa con mà ba không thương mẹ không yêu...
"Còn có Đại Bảo Nhị Bảo nữa, cuộc sống thế này sao có thể vượt qua được chứ...
Nhìn bộ dạng của cô, Lưu Nguyệt vừa tức giận vừa buồn cười/Ừ, ba không thương mẹ không yêu, con là từ dưới đất chui lên đúng không. Con ra ngoài nhìn xem, có con gái nhà ai ngủ đến giữa trưa mới rời giường, mà cả nhà không ai nói con một câu nào, con còn ở đó mà than thở."
Tiêu Kiến Phương và Dì Vương đều bị chọc cười, không khí vô cùng vui vẻ.
Ấn tượng đầu tiên mà nói, Thẩm Thính Hồng cảm thấy Dì Vương quả thực rất tốt, ít nhất khi làm việc cũng rất gọn gàng, vê phần nhân phẩm, chắc chắn Diệp Thận Ngôn cũng đã tìm hiểu kỹ trước đó. Nếu không dù có là mẹ của đồng đội đã mất của mình, anh cũng không tùy tiện tìm đến giúp việc.
Bạn cần đăng nhập để bình luận