Thập Niên 70: Ớt Thê Chưa Lập Gia Đình Có Không Gian

Chương 663 -

Chương 663 -Chương 663 -
Chương 663 -
Thẩm Thính Hồng:...
Thích hợp, quá thích hợp!
Cuối cùng Thẩm Thính Hồng cũng không đuổi ba cô gái này đi, ba cô gái này đều là người đáng thương, có lẽ mắt mù rồi mới thích con trai của cô, thật sự là...
Hơn nữa còn biết Diệp Hoa Bắc đã có bạn gái trong tình huống này, thật là có hơi quá đáng.
Vất vả mới ăn xong bữa cơm, cuối cùng Thẩm Thính Hồng cũng nhịn không được.
"Tiểu Lam, Lệ Lệ, Châu Châu đúng không, là thế này. Bây giờ trời cũng đã tối, nếu mấy đứa không vê nhà, ba mẹ chắc chắn sẽ rất là lo lắng, hay là cô nhờ chú đưa mấy đứa về nhà nhé, sau này có rảnh lại đến chơi được không?"
Thẩm Thính Hồng cười rất dịu dàng, ba cô gái nghĩ một chút cũng thấy hợp lý, lập tức đồng ý.
Vốn định nói Diệp Thận Ngôn đưa họ đi nhưng Diệp Hoa Lâm lại xung phong nhận nhiệm vụ, dù sao cậu quá hiểu mẹ mình. Mẹ rõ ràng là đang sắp nổi giận, mấu chốt còn là em trai mình, nếu còn ở nhà sẽ bị liên lụy.
Cậu biết rõ, mẹ ghét nhất chính là loại đàn ông không có trách nhiệm, đặc biệt là loại bắt cá nhiều tay. Tam Bảo hôm nay lành ít dữ nhiều, đến cả ba mình vẫn còn ở nhà chắc chắn cũng sẽ bị liên lụy.
Nghĩ như vậy Diệp Hoa Lâm lập tức lái xe đưa ba cô gái trở về.
"Diệp Hoa Bắc, con lại đây, à đúng rồi, Diệp Hoa Nam con cũng tới đây!"
Thẩm Thính Hồng vấy tay với bọn họ.
Diệp Hoa Bắc không biết lý do, nghênh ngang mà đi tới.
Sau đó không biết mẹ lấy từ chỗ nào ra một cây thước dài đen mặt quát,'Quỳ xuống!"
Diệp Hoa Bắc sợ tới mức giật bắn mình, còn dùng gia pháp, vắt hết óc cũng không hiểu rốt cuộc hôm nay mình chọc mẹ lúc nào mà lại chịu tai họa bất ngờ thế này.
Nhưng cậu không dám do dự, nhanh nhẹn quỳ xuống, Diệp Hoa Nam cũng quỳ xuống theo.
Trong lòng tính toán muốn mắng chửi anh ba mình một trận, dù sao nếu không phải thằng anh muốn tìm đường chết, chính mình cũng sẽ không bị liên lụy.
"Nói mau, ở trường hai đứa làm cái gì?
Thẩm Thính Hồng ngồi lên chiếc ghế Diệp Thận Ngôn mang đến cho cô, đen mặt hỏi.
'Cũng không có làm cái gì. Diệp Hoa Bắc suy nghĩ, cảm thấy ở trong trường mình không có làm gì xấu xa.
"Ha hả, hai đứa có biết, hôm nay ba mẹ đi đến trường học, giáo viên đã nói với mẹ không ít chuyện về hai đứa."
Thẩm Thính Hồng cười nhạo.
Trong lòng Diệp Hoa Nam biết mọi chuyện đã bại lộ, nhanh chóng nói, Mẹ con sai rồi, sau này cũng không dám nữa.
"Nhận sai rất nhanh!" Thẩm Thính Hồng tiếp tục cười nhạo.
"Không phải, mẹ, những chuyện đó đều có nguyên nhân của nó. Chỉ cần không chủ động đến trêu chọc con, con cũng sẽ không đi trêu chọc người khác. Con làm như vậy là bởi vì có người tự mình tìm đường chết."
Diệp Hoa Nam muốn tranh thủ cơ hội cho mình.
"Được! Nếu con đã thẳng thắn như vậy, vậy còn Diệp Hoa Bắc, con nói xem con đã làm gì ở trong trường?" Thẩm Thính Hồng chống nạnh, Diệp Thận Ngôn ngồi bên cạnh cũng lạnh mặt, nhìn vô cùng đáng sợ.
"Con...
Cuối cùng Diệp Hoa Bắc cũng nhận ra chuyện không ổn.
"Mẹ, con cũng biết sai rồi, con không nên có nhiều bạn gái như vậy, chủ yếu là vì các bạn ấy lớn lên đều xinh đẹp. Con không đành lòng làm tổn thương tổn các bạn, lỗi sai của con là vì con quá mềm lòng. Haiz, nếu mẹ không thích, ngày mai con sẽ chia tay các bạn ấy. Mẹ thích kiểu người nào, lần sau con sẽ dẫn kiểu ấy vê cho mẹ xem."
Thẩm Thính Hồng:...
Cứu mạng, sắp ngất đến nơi rồi.
Cô nhìn Diệp Thận Ngôn một cái, Diệp Thận Ngôn lập tức hiểu ý nhận lấy thước, rôi đánh thằng con "trời đánh".
Một câu Diệp Hoa Nam cũng không dám nói, trực tiếp giảm đi cảm giác tồn tại của mình xuống đến số âm. Ngay lúc này không thể mở miệng nói điều gì, chỉ cần lở miệng chắc chắn hôm nay không thể thoát được đòn gia pháp.
Diệp Hoa Bắc quả thật bị đánh, lúc đầu cậu còn nói mấy câu xin tha thứ, sau đó bị đánh đến nổi chạy tán loạn khắp sân.
Lưu Nguyệt và Thẩm Đại Cường nhìn thấy mà đau lòng, nhưng cũng biết lúc con gái nhà mình và con rể dạy con cái nhất định không thể chen vào, nếu không con cái cảm thấy có chỗ dựa thì sau này sẽ càng không sợ.
Nhưng...
Vẫn rất đau lòng.
Cả người Diệp Hoa Bắc đều thấy không ổn/'Mẹ, mẹ! Mẹ mau cứu con với, ba muốn đánh chết conl"
"Chính là ý của mẹ!" Thẩm Thính Hồng trừng mắt liếc cậu một cái.
"Diệp Hoa Bắc, mẹ nói cho con biết, ở cái nhà này ai là đại vương tiểu vương, con thật sự nghĩ mình là công tử phóng đãng đúng không? Tất cả các cô các đều thích con? Mẹ nói cho con biết không phải mẹ khinh thường con, con nghĩ xem nếu điều kiện gia đình mình là một nghèo hai trắng tay, liệu có ai muốn làm bạn gái của con không."
Bạn cần đăng nhập để bình luận