Thập Niên 70: Ớt Thê Chưa Lập Gia Đình Có Không Gian

Chương 64 - Con lấy được thứ tốt này ở đâu thế?

Chương 64 - Con lấy được thứ tốt này ở đâu thế?Chương 64 - Con lấy được thứ tốt này ở đâu thế?
Chương 64 - Con lấy được thứ tốt này ở đâu thế?
Mọi người cười đùa cùng nhau suốt dọc đường đi, đi hơn hai tiếng đồng hồ mới thấy được cửa thôn. Lúc này, Thẩm Thính Hồng mới ý thức được ba mẹ muốn đến trường học phải đi hết hai tiếng đồng hồ, có lẽ họ đã xuất phát từ rất sớm.
Trước cổng thôn có mấy đứa trẻ con đang chơi đùa, chúng tò mò nhìn quanh khi thấy có chiếc xe bò kéo đi vào.
Thẩm Thanh Thanh chính là vua của lũ trẻ trong thôn, dù cô ấy đã tốt nghiệp cấp ba nhưng bọn trẻ trong thôn vẫn rất thích chơi với cô ấy. Chỉ một lúc sau, tất cả bọn trẻ đều vây quanh xe, ríu rít như bây chim, rất náo nhiệt.
Thẩm Thanh Thanh rất vất vả mới đuổi được chúng đi, sau đó lại ngại ngùng nói với mấy người Thẩm Đại Cường, Cô, chú, con đã làm lãng phí thời gian của hai người rồi!"
"Con nói gì thế? Để cô chú đưa con vê nhà đã, rồi cô chú sẽ trả lại xe bò sau." Thẩm Đại Cường nói.
"Không cần đâu ạ, để con tự xách đồ vê!" Vừa dứt lời Thẩm Thanh Thanh lập tức nhảy xuống xe bò, sau đó xách theo hai túi da rắn của mình rồi chạy đi.
Thẩm Đại Cường: ...
Lưu Nguyệt: "Đứa nhỏ này!"
Thẩm Thính Hồng cũng tập mãi thành quen với việc này, cũng không hiểu tại sao một người kiêu ngạo như nguyên chủ lại có thể chơi thân với một cô gái vô tư như vậy. Nhưng không thể không nói, cô gái có tính cách như Thẩm Thanh Thanh thật sự rất tuyệt VỜI.e b o o k sh o p . vn - e b o o k t r u y ệ n d ị c h g i á r ẻ
Thẩm Đại Cường đánh xe bò chở hai mẹ con họ trở về nhà cũ trước, nhà mới vẫn chưa xây xong nên bọn họ vẫn ở nhà cũ bên này. Chỉ là Trương Tế Cầm thường xuyên mắt không phải là mắt, mũi không phải là mũi.
Ngô Vân vẫn tốt hơn, tuy rằng vẫn tham lam những món lợi nhỏ nhặt nhưng bây giờ đại gia đình đã phân gia. Bản thân phải tự trang trải cuộc sống, cũng không được tốt như trước nữa chính vì vậy khi nhìn thấy Lưu Nguyệt thì bà ta còn nói chuyện thân thiện hài hoà vài câu, quả nhiên sau khi phân gia, mỗi người đều đã thay đổi.
Thời điểm Thẩm Thính Hồng về nhà, Thẩm Bích Liên đang cho gà ăn.
Lúc chưa phân gia, dựa theo số người trong nhà ông nội Thẩm thì có thể nuôi năm con gà. Nhưng giờ đã phân gia nên mỗi nhà có thể nuôi được hai con, ông nội Thẩm cũng chỉ có thể nuôi thêm một cái gà.
Trước đó do Thẩm Bích Liên, đại phòng phải trả một số tiền lớn ra ngoài vì vậy bây giờ Trương Tố Cầm có ý kiến rất lớn với đứa con gái này. Đặc biệt là hôm phân gia Thẩm Hữu Vi đang tìm bạn đi ăn chơi lêu lổng, sau khi trở về phát hiện đại gia đình đã tách ra, không những thế vì Thẩm Bích Liên mà gia đình họ còn phải bồi thường cho nhà chú ba hai mươi đồng, anh ta tức giận lập tức đánh đập Thẩm Bích Liên.
Thẩm Đại Lực và Trương Tố Câm đều là người thiên vị con trai, thấy Thẩm Hữu Vi đánh Thẩm Bích Liên họ chỉ ngăn cản một chút nhưng vì cảm thấy tức giận trong lòng nên cũng để yên cho Thẩm Hữu Vi ra tay.
Đến giờ, Thẩm Bích Liên đã hận chết Thẩm Thính Hồng, sao mình lại không giết chết được cái tai hoạ này cơ chứ?
Nếu giết chết cũng tốt, bị mắng chửi như nào mình cũng chịu, mấu chốt là nhìn tình trạng bây giờ của Thẩm Thính Hồng rất tốt. Từ trường học về ăn mặc rất tươm tất, trắng nõn non nớt khiến lòng cô ta cảm thấy cực kỳ chua xót. Nhưng đã có vết xe đổ từ trước đây, Thẩm Bích Liên cũng được coi là một người học thông minh nên lúc nhìn thấy Thẩm Thính Hồng chỉ "hừ" một tiếng rồi ôm chậu thức ăn cho gà của mình bỏ đi.
Thẩm Thính Hồng trợn tròn mắt, không nói nên lời!
Thẩm Thính Văn vẫn đang ở trường tiểu học trong thôn chưa về, Thẩm Thính Võ cũng đang làm việc dưới đất, còn Thẩm Đại Cường đang đi trả xe bò nên giờ trong nhà chỉ có mỗi Thẩm Bích Liên và hai mẹ con Lưu Nguyệt.
Đôi mắt đen láy của cô đảo đảo vài cái, chờ lúc Lưu Nguyệt ra ngoài chuẩn bị bữa tối, cô mới lấy từ trong không gian ra một cân thịt lợn và hai cân gạo.
Sau đó lại thấy được kệ bếp được xây dựng tạm thời ở đó.
"Mẹ! Tối nay chúng ta ăn cái này đi!"
Biết người ở niên đại này thích ăn thịt mỡ nhưng bản thân Thẩm Thính Hồng không quen ăn thịt quá nhiêu mỡ nên cô chọn một miếng thịt ba chỉ ngon nhất ra.
Lưu Nguyệt nhìn đồ vật con gái mình đang cầm trên tay nhất thời hoảng sợ.
"Ni Nhi? Con lấy được thứ tốt như này từ đâu thế
Rốt cuộc thì hai thứ này có phiếu mới mua được, dù trước đây bà cho con bé năm đồng nhưng phiếu này làm sao mà có được?
Bạn cần đăng nhập để bình luận