Thập Niên 70: Ớt Thê Chưa Lập Gia Đình Có Không Gian

Chương 646 -

Chương 646 -Chương 646 -
Chương 646 -
Mẹ Hạ trừng mắt nhìn lão chồng mình,Những người họ hàng này của anh, ngày nào cũng chỉ biết gây chuyện, anh tự xử lý cho tốt. Nếu còn có chuyện như thế này nữa, em không chỉ đuổi họ đi, mà còn đuổi cả anh ra ngoài."
Lời nói này Mẹ Hạ tuy luôn không phù hợp với hình tượng của bà nhưng Ba Hạ lại là một người sợ vợ, dùng tiếng Tứ Xuyên để nói thì chính là sợ vợ. Mà đây cũng không phải là bí mật gì, những người anh em dưới trướng của Ba Hạ đều biết chuyện này.
Lão đại của họ là một nhân vật lợi hại như thế nào, là một người có máu mặt thế giới ngâm của Bắc Kinh. Chỉ có chị dâu mới trừng trị được người này nhưng chị dâu cũng thật sự rất xinh đẹp, nếu họ cũng có một người vợ xinh đẹp như vậy, có lẽ cũng sẽ như vậy.
Không còn Hạ Đại Lâm ở đây, bầu không khí lập tức trở nên vui vẻ trở lại. Mọi người nói nói cười cười, cũng nói đến chuyện của hai đứa trẻ. Đợi Thẩm Thính Hồng và Diệp Thận Ngôn về nhà thì bảo bọn họ đến, trước tiên bàn bạc ra một thời gian đính hôn.
Chuyện này coi như đã định rồi, tiếp theo là chuyện của Tịch Quán Dục và Diệp Phái San.
Tịch Tĩnh An biết chuyện này thì suýt cười đến nghẹn thở, Thằng nhóc này, con đúng là giỏi, thật sự là làm ba nở mày nở mặt!"
Tịch Quán Dục:...
"Yên tâm, nhất định sẽ lo chuyện của các con chu toàn. Ha ha ha Diệp Thận Ngôn, cướp không được vợ thì cướp con gái, tức chết anhI"
Nhìn người đàn ông điên cuồng trước mặt, Tịch Quán Dục cảm thấy thật bất lực.
Chuyện ba anh thích dì Thẩm thì không phải là bí mật gì, những người anh em vào sinh ra tử với ba anh đều biết chuyện này. Anh cũng nghe được không ít nhưng vẫn luôn biết rằng ba mình chỉ là đơn phương.
Nghe chú Hắc Tử nói, lúc trước ba cậu để theo đuổi dì Thẩm, còn chạy đến Bắc Kinh để học. Kết quả là dì Thẩm và chú Diệp tình cảm sâu đậm, ba cậu lại lủi thủi rời đi, không ngờ rằng giờ trong lòng ba cậu vẫn còn nhớ nhung.
"Ba, ba bớt lại đi!" Tịch Quán Dục xoa trán.
"Bớt lại cái gì mà bớt lại, cả đời này của ba mày, ngoài việc làm ăn tốt hơn Diệp Thận Ngôn một chút thì chuyện gì cũng bị anh ta đè đầu cưỡi cổ, đánh cũng không đánh lại, phiền chết đi được, giờ rốt cuộc cũng lấy lại được một ván rồi."
Tịch Quán Dục không nói chuyện với ông bố mình nữa, chưa từng thấy người cha nào biết mình có con dâu lại cường điệu như vậy.
Thẩm Thính Hồng và Diệp Thận Ngôn trở về lân nữa thì đã gân đến Tất. Hai tháng này bọn họ thỉnh thoảng sẽ gọi điện vê nhà nhưng lâu như vậy rồi, chuyện lớn xảy ra trong nhà mà cả nhà lại giấu bọn họ một chữ cũng không nói.
Thẩm Thính Hồng ngây người, nghe nói Diệp Phái San bị bắt cóc, trong lòng lại thắt lại. Sau đó là Đại Bảo và Nhị Bảo đều có đối tượng, đều là những đứa trẻ mà họ khá quen thuộc, đương nhiên họ cũng không có ý kiến gì.
Chỉ có Diệp Thận Ngôn tức đến nỗi trợn mắt trừng trừng nhưng không cần nghĩ cũng biết, con gái nhà mình là thật sự thích thằng nhóc Tịch Quán Dục kia, cho nên cũng không có cách nào, chỉ có thể tự mình tức giận.
"Anh nói xem, anh rốt cuộc là đang tức cái gì, Nhị Bảo bây giờ đã lớn rồi, sớm muộn gì cũng phải tìm người yêu. Quán Dục là một đứa trẻ tốt, cũng là đứa chúng ta nhìn lớn lên, tuyệt đối sẽ không để Nhị Bảo chịu ấm ức."
Thẩm Thính Hồng khuyên nhủ.
"Anh tức là tức thằng nhóc kia, sớm đã có chủ ý này rồi, chẳng trách từ nhỏ đến lớn đều đối xử tốt với Nhị Bảo như vậy, chắc chắn là do ba nó dạy."
Diệp Thận Ngôn tức giận không biết trút vào đâu.
"Vậy chẳng lẽ anh không đồng ý chuyện này sao?"
Thẩm Thính Hồng hỏi ngược lại.
"Anh có thể không đồng ý sao? Anh không đồng ý thì có tác dụng gì, lòng của Nhị Bảo nhà chúng ta sợ là đã sớm bay mất rồi. Theo tính tình của con bé, nếu anh dám không đồng ý, con bé có thể cả năm nửa năm không thèm để ý đến anh."
Người cha già đau lòng, chỉ có một đứa con gái, so với sự yêu thương dành cho con gái, thậm chí còn nhiều hơn cả hai đứa con trai, chỉ là không ngờ rằng ngày này lại đến nhanh như vậy.
Anh có thể không biết Tịch Quán Dục là một đứa trẻ tốt sao? Nhưng dù tốt hay xấu, chỉ cần là kẻ cướp mất con gái của anh thì anh đầu không ưa.
Chỉ có một đứa con gái, anh nuôi cả đời cũng không có ý kiến, kết quả là sớm đã bị người ta để mắt tới.
Cho nên mấy lân sau đó, Tịch Quán Dục đến nhà, Diệp Thận Ngôn đều không cho cậu sắc mặt tốt nhưng lễ nghĩa vẫn không thiếu, Tịch Quán Dục biết, chú Diệp chỉ là miệng dao gan đậu phụ. Nếu thật sự không đồng ý cho mình và Nhị Bảo ở bên nhau thì căn bản sẽ không cho anh vào cửa.
ebookshop. vn - ebook truyện giá rẻ
Bạn cần đăng nhập để bình luận