Thập Niên 70: Ớt Thê Chưa Lập Gia Đình Có Không Gian

Chương 73 -

Chương 73 -Chương 73 -
Chương 73 -
Thẩm Thính Hồng cũng thấy điều này, ánh mắt của đứa nhỏ này trong sáng mà cũng không khiến người ta chán ghét vì vậy cô lấy mấy cái kẹo thỏ trắng từ túi ra cho Thẩm Tiểu Binh,'Cho em đấy, em và chị Xuân Hoa mỗi người một viên."
Thứ này không phải từ không gian của Thẩm Thính Hồng mà được Lưu Nguyệt mua cùng khi đi mua hoa quả, bà ấy cắn răng mua cho riêng cô túi kẹo này.
Thẩm Thính Hồng nhận được kẹo sữa thỏ trắng cũng rất vui, trong không gian của cô có đủ loại kẹo, nhưng loại cảm giác dù đã mười bảy tuổi nhưng bố mẹ vẫn đối xử với mình như một đứa trẻ rất tốt.
Thẩm Thính Hồng nhận được kẹo sữa thỏ trắng cũng rất vui, trong không gian của cô có đủ loại kẹo nhưng loại cảm giác dù đã mười bảy tuổi nhưng bố mẹ vẫn đối xử với mình như một đứa trẻ rất tốt.
"Em phải chia cho chị gái sao?" Thẩm Tiểu Binh thấy khá nghi hoặc, dựa theo cách nói của mẹ cậu bé. Tất cả thứ tốt trong nhà đều là của cậu, chưa từng có ai bảo cậu phải chia cho chị gái.ebookshop.vn - ebook truyện dịch giá rẻ
"Đương nhiên rồi, chị có đồ tốt sẽ chia cho em, chẳng lẽ em có thứ tốt mà không chia cho chị Xuân Hoa à? Có phải chị Xuân Hoa đối xử với em rất tốt không?" Thẩm Thính Hồng hỏi.
Cô biết Ngô Vân làm mẹ rất trọng nam khinh nữ, rõ ràng Thẩm Xuân Hoa là một cô bé rất hiểu chuyện nhưng chỉ được coi như ngọn cỏ ven đường.
Thật ra cô không phải người tọc mạch nhưng rõ ràng Thẩm Tiểu Binh này không phải là đứa trẻ hư, chắc có thể dạy thằng bé vài câu, còn nghe hay không là chuyện của thằng bé. Cũng may Thẩm Tiểu Binh không làm người thất vọng, cậu bé cũng là người đã được đi học, một số giáo viên cũng giảng giải cho bọn trẻ nhưng sống trong gia đình trọng nam khinh nữ lâu ngày, khó tránh khỏi sẽ lấy bản thân mình làm trung tâm.
Tuy nhiên sau khi nghe Thẩm Thính Hồng nói, cậu bé chân chừ hai giây rồi chạy đến nhét cho Thẩm Xuân Hoa một viên kẹo sữa.
Thật sự Thẩm Xuân Hoa không dám lấy, nếu lỡ như chuyện này bị mẹ biết thì bà ấy lại mắng mình.
"Chị Xuân Hoa, cái này là em cho chị, cũng là tâm ý của Tiểu Binh, chị nhận đi. Thẩm Thính Hồng đi đến bên người cô ấy nói, không những vậy còn thâm nói, Bây giờ bác dâu hai đang bận, chị ăn nhanh đi!"
Thẩm Xuân Hoa mỉm cười, sau đó nghe lời mà ăn viên kẹo thỏ trắng. Cô ấy lớn như vậy rồi mà đây là lần đầu được ăn kẹo cao cấp thế này, trước đây có thể ăn kẹo trái cây là tốt nhất rồi.
"Cảm ơn em, Ni Nhi!" Thẩm Xuân Hoa nói.
Trước kia cô ấy cảm thấy người em họ này lạnh như băng, không dễ gần nhưng giờ lại cảm thấy em ấy cũng không đáng sợ như mình nghĩ.
Từ nhỏ Thẩm Xuân Hoa đã rất hâm mộ Thẩm Thính Hồng, đều cùng là con gái của gia đình họ Thẩm nhưng lại có số phận hoàn toàn khác nhau.
Thẩm Thính Hồng có thể đi học nhưng cô ấy chỉ có thể ở nhà đưa em đi cùng kiếm công điểm, Thẩm Thính Hồng có chú ba và thím ba yêu thương nhưng đối với cha mẹ, vị trí của cô ấy chẳng bằng một phần của em trai.
Vì vậy mỗi lần đối mặt với Thẩm Thính Hồng, phần lớn thời gian cô đều cảm thấy tự ti nhưng bây giờ Thẩm Thính Hồng lại có một loại ma lực khiến người ta muốn lại gần.
"Đi đi đi! Ăn cơm!" Thẩm Thính Võ thấy họ còn đang xì xào với nhau nên vội vàng đến gọi.
Ban đầu chỉ có một bàn ăn nhưng có sự gia nhập của nhị phòng nên thành ra có hai bàn ăn.
Không những thế còn có bọn nhỏ, đúng là có hơi chật chội một chút nhưng bầu không khí lại rất náo nhiệt. Bàn ăn rất phong phú, có nửa cân thịt Thẩm Thính Hồng mang về trước đó và cả nửa cân thịt do Lưu Nguyệt dùng phiếu thịt đổi thì cả bữa ăn có một cân thịt lợn, hai con thỏ, một con gà rừng.
Đừng nói là ngày thường, ngay cả trong dịp Tết chưa chắc bữa ăn đã được phong phú như vậy.
Không những thế còn có rau củ quả trên mảnh đất của ông nội Thẩm, vì năm nay mới phân gia, có một mảnh đất mà chia cho cũng không công bằng nên trực tiếp chia diện tích mảnh đất thành bốn phần, đương nhiên Thẩm Đại Cường cũng có một phần.
Rau củ lớn lên trong phần đất của ông nội Thẩm không tệ lắm, cho chút dầu vào xào cũng rất ngon.
Tuy rằng Thẩm Thính Hồng vẫn cảm thấy mẹ mình tiếc cho thêm dầu khi nấu ăn nhưng hôm nay đã tốt hơn nhiều, ít nhất không phải dùng miếng vải thấm dầu rồi phết quanh nồi.
Trước đó đúng thật là Lưu Nguyệt làm như vậy, Thẩm Thính Hồng muốn góp ý cho mẹ nhưng xét đến đặc tính của niên đại này, ... vẫn là thôi không nói nữa.
Chờ đến sau khi mình tìm được xuất xứ rõ ràng cho vậy tư của mình là cô có thể quang minh chính đại giúp gia đình mình có cuộc sống sung túc rồi. ebookshop. vn - ebook truyện giá rẻ
Bạn cần đăng nhập để bình luận