Thập Niên 70: Ớt Thê Chưa Lập Gia Đình Có Không Gian

Chương 308 - Môt Năm Nữa Lai Trôi Qua

Chương 308 - Môt Năm Nữa Lai Trôi QuaChương 308 - Môt Năm Nữa Lai Trôi Qua
Chương 303 - Một Năm Nữa Lại Trôi Qua
Trong lúc ăn, Lưu Nguyệt bật quạt lên, quả thật không nóng như trước nữa, mọi người đều tỏ vẻ yêu thích đối với hai thiết bị mới này.
"Thính Hồng, nghe cậu hai nói, các em còn mua Tivi hả?" Lúc ăn cơm Thẩm Thanh Thanh lại hỏi.
"Đúng, em mua một cái.'
Thẩm Thanh Thanh có vẻ hâm mộ, tính toán số tiên cô ấy dành dụm được, nói: "Một cái giá bao nhiêu? Chị cũng muốn mua một cái."
Khi kết hôn, Thẩm Vệ Quân cho cô ấy không ít tiền, còn làm việc lâu như vậy, dù là nhà mẹ đẻ hay mẹ chồng đều không lấy của cô ấy nửa xu lương. Tất cả số tiền đó đều được tiết kiệm, hoàn toàn không có vấn đề gì nếu mua một cái TIVI. "Bốn trăm đồng, nhưng cần phải có phiếu. Nếu chị thực sự muốn mua, em sẽ giúp chị hỏi có lấy được phiếu hay không.' Diệp Thận Ngôn nói.
"Vậy thì hỏi hộ chị nhé." Nói như vậy, cần mua thêm phiếu thì ít nhất cũng phải 600-700 đồng, thực sự là một thứ xa xỉ trong số những thứ xa xỉ.
'Sao con lại mua thứ đó? Bây giờ con không đi làm, lương của chỉ có bấy nhiêu thôi." Lưu Nguyệt không khỏi nói.
Nhà thằng cả và nhà con bé út không thể so sánh với nhau.
Họ không biết trong tay Diệp Thận Ngôn còn bao nhiêu tiên, dù sao vẫn luôn nhận được hoa hồng, tiên lương xuất ngũ trước đó cũng không biết cụ thể là bao nhiêu nhưng chỉ riêng con gái bà, một tháng kiếm được một chiếc Tivi không thành vấn đề.
Nhưng nhà thằng cả không có điều kiện như vậy. "Mẹ, Thanh Thanh muốn mua thì cứ mua đi. Con cũng đã tiết kiệm được rất nhiều tiền, đến lúc đó nhà chúng ta có thể xem và giết thời gian. Thanh Thanh ở nhà sẽ không buồn chán như vậy, đỡ việc bị mấy kẻ vô lương tâm cuỗm mất" Thẩm Thính Văn nghiến răng nghiến lợi nói những lời cuối cùng, hiển nhiên vẫn rất khó chịu trước việc em rể khuyến khích em gái mình bắt cóc vợ mình.
-Ha ha... Mọi người cười lớn.
Cuối cùng Lưu Nguyệt không nói thêm gì nữa, mua thì mua, cũng không có gì to tát.
Tuy nhiên, phiếu Tivi thực sự rất khó kiếm, có lấy được hay không vẫn còn là một câu hỏi, Diệp Thận Ngôn vận dụng các mối quan hệ một thời gian mới có được.
Nhưng nếu họ thực sự muốn, người được hưởng các quyên lợi của công nhân cấp tám như Thẩm Thính Hồng có thể sẽ có được, khi đó có thể hỏi Vương Đức Phát.
Sau bữa tối, cả nhà quây quần nói chuyện một lúc rôi Thẩm Thính Hồng và Diệp Thận Ngôn trở về nhà.
Trên đường Thẩm Thính Hồng hỏi: "Anh lấy phiếu Tivi ở đâu ra?"
"Tôi có được nhờ một số mối quan hệ.' Diệp Thận Ngôn nói thật.
"Được!" Anh như vậy nói chắc chắn là tiêu tiên, Thẩm Thính Hồng không có ý gì khác, cô chỉ lo lắng không biết anh có lại tìm đồng đội không? Tuy người ta trượng nghĩa nhưng không phải lý do để cứ làm phiền họ mãi.
Nếu việc này thực sự do đồng đội thực hiện thì phải tìm cách gửi thứ gì đó qua để báo đáp công ơn.
"Không phải tìm bọn họ, trước đó đã làm phiên họ rất nhiều, tôi cũng ngại. Do bản thân tôi tự tìm người bán phiếu nhưng thứ này không dễ kiếm được. Tôi cũng phải nhờ quan hệ tìm lái buôn ở thành phố để mua." Dường như Diệp Thận Ngôn đã nhìn thấu suy nghĩ của cô, Tôi đã chuẩn bị từ trước đó, vẫn luôn muốn tạo cho em một bất ngờ. Chẳng phải là không có cơ hội sao? Tôi đã trì hoãn cho đến bây giờ."
"Sớm biết anh quen người lái buôn phiếu trong thành phố thì em đã để cho anh đi mua phiếu quạt điện, người ở huyện thành khó khăn lắm mới gom được bốn phiếu." Thẩm Thính Hồng nói?
"Tôi không nói với em là vì muốn tạo bất ngờ cho em. Chúng ta cùng nhau về nhà xem Tivi." Diệp Thận Ngôn cảm thấy đây là chuyện tương đối lãng mạn.
"Được!" Thẩm Thính Hồng biết, là người bản xứ vào thập niên 70, chắc hẳn Diệp Thận Ngôn rất có hứng thú với TIM.
Dù đã nhìn thấy nhiều thứ cao cấp và tiên phong hơn nhưng cô sẵn sàng cùng anh khám phá nên vẫn tỏ ra thích thú.
Nhìn thấy cô như vậy, Diệp Thận Ngôn cảm thấy rất vui mừng.
Từ khi vê nhà Diệp Thận Ngôn liên nghịch ăng-ten, vẫn chưa có điều khiển từ xa nên chỉ dùng ăng-ten này chuyển kênh, khá thú vị.
Tuy nhiên, tổng cộng chỉ có một số kênh, bao gồm cả những bộ phim truyền hình đã trở thành kinh điển ở thế hệ sau, mà vẫn chưa được phát sóng.
Ví dụ như phim "Tây Du Ký" phải đợi đến năm 1982 mới khởi quay, và phải đến gần năm 1984 mới có thể phát sóng chính thức.
Vì vậy thực sự không có gì nhiêu để xem, thời điểm này trên Tivi có nhiều phim chiến tranh hơn.
Sau đó là một số tin tức chính trị, còn lại chẳng là gì cả, thậm chí không có phim hoạt hình. Diệp Thận Ngôn xem rất thích thú, đặc biệt là những bộ phim về chiến tranh và kháng chiến.
Sau khi cùng anh xem phim xong, hai người đi tắm rửa, chuẩn bị đi ngủ rồi làm điều mình yêu thích.
Những ngày thoải mái như vậy luôn trôi qua rất nhanh, Thẩm Thính Hồng và Diệp Thận Ngôn luôn học tập chăm chỉ, đương nhiên Thẩm Thính Văn không phải ngoại lệ.
Một năm trôi qua thật vội vã, như để lại điều gì đó, nhưng cũng như chẳng để lại gì.
Bạn cần đăng nhập để bình luận