Thập Niên 70: Ớt Thê Chưa Lập Gia Đình Có Không Gian

Chương 188 - Hy Vong Nhân Được Sư Đồng Ý

Chương 188 - Hy Vong Nhân Được Sư Đồng ÝChương 188 - Hy Vong Nhân Được Sư Đồng Ý
Chương 183 - Hy Vọng Nhận Được Sự Đồng Ý
Lý Tú Lan thì lại khá vui vẻ, vốn đang buồn vì con gái mình lớn hơn Ni Nhi nhà họ Thẩm vài tháng, con nhà người ta đã có đối tượng kết hôn rồi mà con nhà mình chẳng có chút tin tức gì. Nóng lòng, bà ấy liên tìm cho con gái mình vài người nhưng con bé toàn chê tật xấu của người ta.
Không phải người ta lùn thì là đen, nếu không thì ngại công việc người ta không tốt. Chỉ từng đó thôi mà khiến Lý Tú Lan sầu não vô cùng, vốn tưởng con gái nhà mình không muốn yêu đương với ai, nào ngờ được con bé đã sớm có người ở trong lòng.
Nhưng vậy cũng tốt, người ta đều nói mẹ vợ càng nhìn con rể càng thấy hài lòng. Lý Tú Lan không phải ngoại lệ, thêm nữa làm gì có ai không biết cuộc sống của nhà họ Thẩm rất sung túc, bản thân Thẩm Thính Văn cũng là người có con chữ, mà cũng được cái đẹp mã nên tức khắc bà ấy liên cười tươi như hoa.
"Ái chà! Thính Văn, hai đứa đây là?"
"Chú, Thím! Hai người ngồi đây trước đi!" Thẩm Thính Văn lấy ghế ra cho họ ngồi.
Sau đó, Thẩm Thính Văn và Thẩm Thanh Thanh cùng nhau đứng trước mặt Thẩm Vệ Quân và Lý Tú Lan. Lưu Nguyệt cũng xoa xoa tay, vội vàng chạy từ trong bếp ra nghênh đón.
"Vệ Quân, Tú Lanl"
Nói thật thì Lưu Nguyệt có đôi chút chột dạ, con trai mình mới khẽ meo meo mấy câu liền bắt cóc được con gái nhà người ta đi, mà trước đây chẳng có chút tin tức nào. Ngẫm lại nếu con gái nhà mình cũng bị con trai nhà khác dỗ đi thì đúng thật là khó tài nào dễ chịu nổi. "Chú, thím, cháu là người yêu của Thẩm Thanh Thanh, cháu hy vọng có thể nhận được sự đồng ý của hai người." Thẩm Thính Văn nói một cách nghiêm trang.
Thẩm Vệ Quân nhíu mày, nhiều ít gì trong lòng ông cũng có chút khó chịu. Loại cảm giác này không phải do không hài lòng Thẩm Thính Văn, mà đại khái ai làm cha cũng đều có cảm giác này.
Rốt cuộc, con gái là áo bông nhỏ của mình. Hơn nữa, con gái lớn đã gả ra ngoài rồi, trong nhà chỉ còn độc một cô con gái đứng ở trước mặt, nghĩ sau này con gái nhỏ cũng phải gả sang nhà người ta nên Thẩm Vệ Quân cực kỳ cưng chiều Thẩm Thanh Thanh.
Đây không phải loại cảm giác cải trắng nhà mình đã bị người khác cướp đi mà không gây bất kỳ tiếng động gì sao?
"Hai đứa quen nhau từ khi nào?" Thẩm Vệ Quân hỏi.
"Từ hôm nay ạ." Thẩm Thính Văn ăn ngay nói thật.
"Không phải trước đây mọi người trong đại đội kháo nhau chuyện của cháu và Hàn Cần sao?" Thẩm Vệ Quân hỏi tiếp.
Trước đây ông ấy không để tâm đến những tin đồn như vậy, nhưng bây giờ con gái ông ấy đã trở thành nhân vật chính nên đương nhiên ông phải đặt câu hỏi rõ ràng.
"Ba, những điều đó đều sai sự thật. Đó là tin đồn do chính Hàn Cần cố tình lan truyền, chỉ để ép anh Thính Văn cưới cô ấy" Thẩm Thanh Thanh sợ Thẩm Vệ Quân hiểu lâm nên vội vàng giải thích.
Thẩm Vệ Quân nhất thời không thể nín thở, suýt nữa bị nghẹn chết/'Im đi!"
Sau đó ông ấy lại nhìn Thẩm Thính Văn,'Cháu nói cho chú biết!" "Chú, chuyện này quả thực là sai sự thật. Trước đây, đồng chí Hàn Cần đến tìm cháu, nói muốn hẹn hò với cháu, lúc ấy cháu không đồng ý. Sau đó gặp cô ta cháu cũng đi đường vòng, không hiểu sao mà tin đồn lại lan rộng đến thế!" Thẩm Thính Văn là người thành thật, vốn dĩ đó chỉ là lời đồn nên anh chẳng cần ngần ngại.
"Nhưng phải có lửa mới có khói chứ!" Thẩm Vệ Quân không lập tức tin tưởng lời nói của anh ấy.
"Chú, cháu có thể bảo đàm rằng trước khi xác định chuyện tình cảm với Thẩm Thanh Thanh thì cháu thật sự không thân thiết với bất kỳ người phụ nữ nào cả, thậm chí còn chưa chủ động nói chuyện với bất kỳ người phụ nữ nào. Rốt cuộc cháu có quan hệ gì với Hàn Cần ở trong thôn không thì chỉ cần dò hỏi sẽ biết, thanh giả tự thanh (*)."
(*) Người ngay thẳng, thật tâm mình thì không cần phải nghĩ bàn, không cân khuếch trương, không cần giải thích.
Vẻ mặt của anh rất bình tĩnh, thật ra Thẩm Vệ Quân đã tin tưởng, chỉ là không biểu hiện ra mặt mà thôi.
"Vệ Quân, thật ra hôm nay tôi mới biết được chuyện của hai đứa nhỏ, thật ngại quá. Nay tôi mời hai người đến đây ăn bữa cơm để chúng ta có thể thương lượng một chút được không?” Lưu Nguyệt cắt ngang đúng lúc.
"Được!" Đối mặt với Lưu Nguyệt, thái độ của Thẩm Vệ Quân vẫn cực kỳ tốt.
Bạn cần đăng nhập để bình luận