Thập Niên 70: Ớt Thê Chưa Lập Gia Đình Có Không Gian

Chương 165 - Chỉ là không muốn làm

Chương 165 - Chỉ là không muốn làmChương 165 - Chỉ là không muốn làm
Chương 165 - Chỉ là không muốn làm
Diệp Thận Ngôn trông như một đứa trẻ, như thể đang khoe món đồ chơi yêu thích của mình, nhìn này, tôi có nó, nhưng bạn thì không.
"Lão đại, đừng giết người!" Tiêu Binh nghiến răng nghiến lợi.
"Cái thằng này!" Diệp Thận Ngôn đắc ý hếch cằm, Thấy không, chị dâu của cậu giỏi thế đấy, nhất định sau này tìm vợ cậu phải tìm người như chị dâu cậu."
Thẩm Thính Hồng dở khóc dở cười, Vợ và chị dâu cái gì chứ? Chúng ta vẫn chưa kết hôn đâu đấy."
Chuyện này là ở nhà của bọn họ, nói ra ngoài sẽ bị nước miếng nuốt chửng mất.
"Sớm muộn gì cũng sẽ kết hôn mà thôi. Diệp Thận Ngôn tự tin nói. Thẩm Thính Hồng không còn lời gì để nói.
Tiểu Binh còn ở một bên ồn ào,'Đến khi anh chị kết hôn, nhớ phải gửi kẹo mừng đến đây cho mấy anh em đó. Dù không tới dự hôn lễ được nhưng bọn em vẫn phải ăn kẹo mừng cưới."
Ba người nói cười một lúc lâu, Thẩm Thính Võ và Thẩm Thính Văn cũng lần lượt trở về, họ cũng rất bất ngờ khi nhìn thấy trong nhà có thêm hai người đàn ông.
Thẩm Thính Võ còn chưa kịp nhìn rõ trong phòng chính là ai, đã trực tiếp xông vào: "Tiểu tặc, buông em gái tôi rat”
Động tác này đã khiến Diệp Thận Ngôn và Tôn Tiểu Long, cũng chính là Tiểu Binh đưa Diệp Thận Ngôn vê sửng sốt một hồi lâu.
Thẩm Thính Hồng dở khóc dở cười, Anh hai, anh nhìn kỹ xem đó là ai. Sau khi nhìn rõ ai đang ở nhà, Thẩm Thính Võ mới xấu hổ gãi đầu,'Em rểi Cậu về từ khi nào vậy?”
Không cần phải nói, vì câu em rể này mà Diệp Thận Ngôn cảm thấy cả thể xác và tinh thân đều thoải mái và cũng thuận lợi bò lên trên,“Anh hai, em mới về thôi, chắc anh mới tan tâm về nhà đúng không?”
"Đúng vậy đúng vậy, anh còn tưởng rằng nhà mình có trộm đột nhập."
"Sao lại không thấy chú ở nhà nhỉ?" Diệp Thận Ngôn còn tưởng rằng Thẩm Đại Cường vẫn đi làm công với họ.
"Ôi-'" Thẩm Thính Hồng vỗ nhẹ trán của mình,/Tôi quên nói chuyện này với anh, bây giờ ba tôi đã đi đến huyện thành để làm ở xưởng chế biến thịt rồi."
Trong đầu Diệp Thận Ngôn toàn là dấu hỏi chấm, sao mình rời đi chưa được bao lâu thì trong nhà đã xảy ra nhiều sự thay đổi chấn động vậy. Chốc lát vợ mình đã liên hợp với đại đội xây dựng sự nghiệp, chốc lát ba vợ mình đã đến huyện thành làm việc.
Vì thế, Thẩm Thính Hồng lại phải kể chuyện mình đã cứu được một người, còn nói thêm chuyện bà nội của bạn học cấp ba.
Thẩm Thính Võ còn ở bên cạnh bổ sung thêm, thậm chí còn được tặng cờ thưởng và lên báo đó.
Càng nghe, Diệp Thận Ngôn càng cảm thấy tự hào.
Tôn Tiểu Long ở bên cạnh nghe thấy vậy cũng chậc lưỡi,Lão đại, theo em, sau khi xuất ngũ trở về thì anh không xứng đáng với chị dâu chút nào."
Diệp Thận Ngôn không nể nang gì mà phản bác lại "Người ngay cả một đối tượng không có như cậu thì hiểu cái rắm gì?"
Tôn Tiểu Long:...
"Thật ra chỉ cần anh ấy bình an vô sự là được." Thẩm Thính Hồng vẫn bày tỏ thái độ nói, khi nói chuyện cô nhìn thấy được sự lo lắng trong mắt Tôn Tiểu Long, chắc hẳn quân đội bên kia lo lắng nên mới phái một người đưa Diệp Thận Ngôn trở về nhưng thế chẳng phải cho thấy nhân duyên của Diệp Thận Ngôn ở quân đội rất tốt đúng không?
"U¡i cha! Chị dâu tốt quá đi!" Tôn Tiểu Long lập tức vui vẻ, trở về nhất định phải nói cùng các anh em trong đơn vị, sau này lão đại của bọn họ có thể hưởng phúc rồi.
Chưa nói đến chị dâu rất xinh đẹp, cả nhà ba vợ cũng rất có triển vọng. Người vào sau được lão đại gọi là anh cả kia, tuy không nhìn ra được đang làm nghề gì nhưng nhìn làn da và cái phong thái tri thức kia thì cũng hiểu được chắc chắn người đó có công việc, ít nhất là không phải xuống đất làm việc.
Cả nhà ba vợ không chỉ có triển vọng mà đối xử với lão đại cũng nhiệt tình vô cùng, họ không hề ghét bỏ lão đại vì anh sẽ là người "Tàn tật" trong tương lai, cũng coi là nhờ họa được phúc.
Vì tất cả mọi người trong quân đội không hiểu rõ tình trạng của Diệp Thận Ngôn nên họ đều nghĩ rằng anh đã bị thương ở chỗ nào đó. Chính vì thế mới phải xuất ngũ, mà chỉ vài vị lãnh đạo ở bên trên hiểu rõ, tuy vết thương trên người chưa khỏi hẳn nhưng quân đội vẫn có thể chuyển anh sang làm văn chức, vẫn có thể làm vài chức chỉ huy gì đó ở quân đội, chỉ là thằng nhãi này không muốn làm.
Thật ra chuyển làm văn chức là điều mà rất nhiêu người mơ ước, đương nhiên thăng chức sau khi thuyên chuyển hẳn là không nhanh như vậy, dù sao quy tắc thăng chức trong quân đội vẫn luôn rất nghiêm ngặt. Trước đây Diệp Thận Ngôn có thể thăng chức nhanh chóng là vì anh không muốn sống, lập được không ít công.
Bạn cần đăng nhập để bình luận