Thập Niên 70: Ớt Thê Chưa Lập Gia Đình Có Không Gian

Chương 337 - Tốt Nhất Là Nên Tránh Xa!

Chương 337 - Tốt Nhất Là Nên Tránh Xa!Chương 337 - Tốt Nhất Là Nên Tránh Xa!
Chương 337 - Tốt Nhất Là Nên Tránh XaI
Cô ấy cảm thấy Thẩm Thính Hồng có thể làm được loại chuyện này, vì theo tính cách của Thẩm Thính Hồng, không ai có thể ép buộc cô làm chuyện cô không muốn.
"Đúng vậy!" Thẩm Thính Hồng gật đầu.
Như Thẩm Thanh Thanh đã nói, khi bắt đầu cho con bú. Mỗi lần nhìn thấy y tá, sẽ biết y tá đến đây để làm gì, cũng biết rằng mình sẽ lại đau, chắc hẳn tâm trạng sẽ rất tôi tệ.
Nếu có sữa sau khi sinh thì sẽ không phải chịu đựng vấn đề này nữa.
Nhóm người đi bộ về nhà một cách chậm rãi và nhàn nhã, chú Ngưu đặc biệt lái xe bò chậm lại để không làm Thẩm Thanh Thanh và em bé khó chịu.
Dọc đường mọi người nói cười không ngừng, chú Ngưu cũng liên tục chúc mừng gia đình, chú cảm thấy rất kỳ lạ.
Nhìn gia đình này, đúng lấy Lưu Nguyệt làm chân truyền, toàn là người phụ nữ kỳ lại Cảm xúc trong mắt bà hoàn toàn không thể giả tạo được.
"Tiểu Lưu, chị đúng là đạt được ước nguyện! Trước đó thím của chị còn nói với tôi, nếu có ai nói con dâu lớn của chị sắp có con trai thì chị sẽ tranh cãi với cả người ta. May mà đây là cháu gái, nếu thật sự là con trai, có khi chị phải đi vặn cổ từng người đã trù ẻo một nhỉ?" Chú Ngưu vừa lái xe vừa trêu đùa.
Lưu Nguyệt cũng không ngại, giờ bà đã có cháu gái như ý muốn,'Chắc chắn rồi, anh nhìn xem cháu gái tôi xinh gái như này. Chẳng may biến thành con trai chắc tôi buồn chết mất."
"Chị này, chị không biết lúc ấy sinh đôi Thẩm Thính Văn và Thẩm Thính Võ, chị được bao nhiêu người hâm mộ đâu. Nhưng quả thực có gái chị cũng rất có năng lực, chắc chắn đứa bé này lớn lên sẽ giống cô nhỏ!"
Chú Ngưu giơ ngón tay cái về phía Thẩm Thính Hồng.
"Không không không, tất cả đều do mọi người quá khenl' Tuy nói vậy nhưng nụ cười trên khoé miệng của Lưu Nguyệt đã phản bội suy nghĩ thực sự của bà.
Con gái của bà thật tuyệt vời, cháu gái lớn của bà chắc chắn cũng sẽ tuyệt vời như vậy!
Thẩm Thính Hồng và Thẩm Thanh Thanh nghe cuộc trò chuyện giữa chú Ngưu và Lưu Nguyệt trên xe bò, thì cảm thấy dở khóc dở cười.
Hôm nay cả nhà họ đồng thời ra khỏi cửa, chuyện này đã truyền khắp thôn. Vừa vặn hiện giờ trời vẫn lạnh, công việc còn chưa chính thức bắt đầu, chỉ có người bên nhà máy đã bắt đầu làm việc, còn lại hâu hết đều nhàn rỗi. Mọi người đều biết, con dâu lớn của nhà họ Thẩm, con gái đại đội trưởng sinh cho Lưu Nguyệt một đứa cháu gái, nghe nói mới sinh ra đã được bảy cân, nghe nói khi mới sinh ra cô ấy nặng gần bảy cân, đúng là một đứa cháu gái mập mạp!
Mọi người cũng muốn xem đứa bé đầu tiên của đời thứ ba nhà họ Thẩm sẽ như thế nào, ai cũng biết Lưu Nguyệt hy vọng điều gì ở cháu gái mình. Bà đã được đúng như ý nguyện, mọi người cũng muốn nhìn thử xem Lưu Nguyệt đắc ý tới mức nào.
Xe bò mới đỗ đến cổng thôn liền thấy mọi người bu đông bu đỏ ở đó, phần lớn là mẹ chồng, các bà, các dì rảnh rỗi sinh nông nổi, tất cả đều tụ tập buôn dưa lê.
Thẩm Thanh Thanh vội vàng kéo tay áo Thẩm Thính Hồng: "Đừng nhìn bọn họ!"
"Để làm gì?" Thẩm Thính Hồng khó hiểu nhìn cô ấy, những người này không phải đều là người họ quen biết sao? Sao tôi không được nhìn nhỉ? Cô còn đang định chào hỏi.
"Này! Em đã sống ở nơi này hai mươi năm, thế mà em còn không biết đây là một quần thể bí ẩn. Nếu lỡ đi qua lúc mấy bà í đang mở hội thì e rằng mình sẽ là người tiếp theo bị thân bại danh liệt.'
Thẩm Thanh Thanh nói khá cường điệu.
Thẩm Thính Hồng bật cười: "Không khoa trương như vậy đâu!" "
"Đúng là khoa trương vậy đó, dù sao thấy họ, tốt nhất nên tránh xa, tránh được một đống phiền toái đấy!"
“Được được!"
"Ây, vợ Đại Cường, chị mang cháu gái trở về rồi đấy à?"
Có người có quan hệ khá tốt với Lưu Nguyệt hỏi. "Đúng vậy, cháu gái lớn của tôi đang ngồi trên xe bò. Nhìn nó xinh gái biết bao!" Lưu Nguyệt không hề khiêm tốn chút nào, nhắc đến cháu gái lớn của bà thì thực sự rất quý giá.
Mọi người nghe thấy giọng điệu khoa trương của bà đều bật cười, bất kể là chân thành hay giả tạo, đều nói vài câu chúc phúc, bâu không khí tương đối hài hòa.
Sau khi nói chuyện với từng người một, Lưu Nguyệt dẫn các thành viên nhỏ tuổi về nhà.
Nói chung chú Ngưu chỉ đưa người đến cổng thôn, nhưng Thẩm Thanh Thanh vừa mới sinh con, hoàn cảnh đặc biệt nên chú Ngưu vẫn tiễn họ đến trước cửa nhà rất chu đáo.
Phòng ở nhà đã được dọn đẹp lại từ lâu rồi, bởi vì Thẩm Thanh Thanh đã gần mười ngày không ở nhà. Nghe tin cô ấy muốn xuất hiện, Thẩm Thính Hồng còn đến đây quét tước dọn dẹp. Diệp Thận Ngôn và Thẩm Thính Võ cũng quét trong nhà ngoài nhà.
Cần phải giúp cho Thẩm Thanh Thanh thoải mái khi về đến nhà, việc thứ hai là làm cho cô ấy thoải mái.
Bạn cần đăng nhập để bình luận