Thập Niên 70: Ớt Thê Chưa Lập Gia Đình Có Không Gian

Chương 398 -

Chương 398 -Chương 398 -
Chương 398 -
Lúc Lý Thắng Nam bước từ sân khấu vào trong trên trán có vài giọt mồ hôi, cô ấy không phải là diễn viên gì cả mà thật ra là một võ sĩ, mọi chiêu thức đánh đấm đều vô dụng vào lúc này.
"Người anh em, anh thấy sao? Cô gái Lý Thắng Nam này, chắc chắn anh không thể chinh phục được!" Thẩm Hồng Kỳ nói giỡn, vỗ vào bả vai Thẩm Thính Võ.
Vẫn chỉ có mình Điềm Điềm của cậu ta tốt nhất, xinh đẹp nhất.
"Tránh ra!" Thẩm Thính Võ dùng sức hất tay cậu ta ra,'Cậu thì biết cái rắm, cưới vê nhà sẽ khác, còn có thể giữ nhà, anh đây không quan tâm, anh thích kiểu như vậy."
Thẩm Thính Võ đã quyết định, trừ khi chính miệng Lý Thắng Nam nói cô ấy đã thích người khác nếu không anh tuyệt đối không từ bỏ theo đuổi cô ấy.
Anh thật sự thích Lý Thắng Nam, xem cô ấy biểu diễn xong càng thích hơn tuy anh có sức mạnh trời sinh nhưng so với Lý Thắng Nam thì thật sự kém hơn.
Để "Tình thú" hôn nhân của mình với Lý Thắng Nam không biến thành cuộc đánh nhau, Thẩm Thính Võ nhìn về phía Diệp Thận Ngôn.
"Anh muốn cái gì?" Diệp Thận Ngôn nhìn thấu được suy nghĩ của anh ta nhưng vẫn giả bộ không biết.
"Từ đây vê sau xin chỉ giáo nhiều hơn!"
Lưu Nguyệt không biết con trai mình nghĩ cái trong đầu, lập tức đánh một cái vào sau đầu anh ấy,'Con nói hươu nói vượn gì thế? Chẳng lẽ con muốn học để sau này đánh Thắng Nam sao?"
"Mẹ, chuyện của người trẻ tuổi mẹ đừng xen vào!" Nếu không phải ở đây có quá nhiều người thì Lưu Nguyệt thật muốn lập tức đánh thằng con trời đánh này, chuyện của người trẻ đừng xen vào, tức chết...
Thẩm Đại Cường sốt ruột bảo vệ vợ, lập tức trừng mắt về phía đứa con ngốc nghếch của mình Mau xin lỗi mẹ con địL
"Hả?" Thẩm Thính Võ khó hiểu,'Con có nói gì đâu mà phải xin lỗi?"
"Ý của con mới nói, chẳng lẽ không phải đang nói mẹ con già rồi sao? Bây giờ lại nói không nói cái gì mà phải xin lỗi!"
"Không phải, ý con là mẹ là trưởng bối, nói chúng con là người trẻ tuổi chắc là không sao chứ?”
Thẩm Thính Võ cảm thấy cha anh ấy quá thiên vị mẹ.
"Đương nhiên là có sao, mau nói xin lỗi mẹ con đi."
Thẩm Đại Cường uy hiếp. Con trai có sức mạnh từ nhỏ thì sao chứ? Là cha mà không đánh được nó thì làm cha làm gì?
Thẩm Thính Võ chỉ có thể vâng lời nhưng Lưu Nguyệt lại ra vẻ kiêu căng quay đầu không thèm nhìn thằng con ngốc một cái.
Thẩm Thính Võ thấy rất tủi thân nhưng lời nói tiếp theo của Thẩm Đại Cường càng làm anh ấy đau lòng hơn,Xong con rồi, con làm cho mẹ giận, tối nay không nấu cơm cho con, tự mình ra ngoài ăn đi!”
Diệp Thận Ngôn và Thẩm Hồng Kỳ không thấy tội cho anh ấy mà còn cười †o.
"Cười cái gì mà cười? Tối nay hai người cũng không được về ăn cơm, phải đi cùng với tôi!" Thẩm Thính Võ trừng mắt nhìn bọn họ, sau đó lại nhìn về phía anh trai mình.
Thẩm Thính Văn quay đầu đi, nghiêm túc xem biểu diễn.
Thẩm Thính Võ cười khinh một tiếng, còn muốn giả bộ làm vậy với mình sao?
"Anh, anh thấy cô gái này khiêu vũ đẹp không? Để lát nữa em đi nói với chị dâu?"
Thẩm Thính Văn: Tôi đâu có chọc mấy người đâu!
"Không đi, anh phải về nhà với vợi" Thẩm Thính Văn từ chối, cười chết mất, có hẹn ăn cơm với anh em mà sao lại thành về nhà ăn cơm với vợ rồi?
"Em cũng vậy!" Diệp Thận Ngôn trả lời ngay lập tức.
"Chỉ có mấy người có vợ à?" Thẩm Hồng Kỳ cảm thấy mình bị sỉ nhục.
"Đúng vậy, bây giờ chỉ có hai người tụi anh là có vợt Diệp Thận Ngôn không nghĩ ngợi thản nhiên gật đầu.
Thẩm Hồng Kỳ: Vết thương không lớn nhưng gây sát thương cực mạnh! "Có vợ thì sao chứ, vợ của hai người cũng không bằng Thắng Nam của tôi!" Thẩm Thính Võ không sợ chết nói.
"Này, người ta đâu phải của anh!" Thẩm Hồng Kỳ phá đám.
"Rốt cuộc cậu theo phe nào? Bây giờ chúng ta đang bị cô lập, chẳng lẽ lại không thành một phe?" Thẩm Thính Võ ngạc nhiên nhìn Thẩm Hồng Kỳ, giống như cậu ta đã làm ra chuyện gì quá đáng lắm.
"Nhưng mà... hình như chỉ có anh bị cô lập thôi!" Thẩm Hồng Kỳ tiếp tục phá đám.
Diệp Thận Ngôn đè ngón tay mình lại, ngón tay lập tức rừng lên/Anh vừa mới nói ai đó?”
Thẩm Thính Võ:... Đánh không lại cậu ta, đánh không lại cậu tai
"Ngay bây giờ xin các bạn Thẩm Thính Hồng, Thẩm Thanh Thanh, Trương Điềm, Lý Thắng Nam đến từ lớp 1 khoa Tiếng Trung với tiết mục hợp xướng — Hồng Kỳ tụng!"
Tiếng người dẫn chương trình vang lên, người nhà họ Thẩm lập tức hào hứng.
Bốn cô gái sánh vai nhau đi đến giữa sân khấu, ban tổ chức đã chuẩn bị sẵn mười cái microphone cho họ.
Các cô vừa xuất hiện lập tức hấp dẫn ánh mắt mọi người, nữ sinh nhìn quần áo trên người các cô mà hâm mộ, nam sinh nhìn bốn cô gái trên sân khấu bằng ánh mắt si mê.
Chưa bắt đầu hát đã có tiếng vỗ tay vang lên.
Bạn cần đăng nhập để bình luận