Thập Niên 70: Ớt Thê Chưa Lập Gia Đình Có Không Gian

Chương 189 - Đây Là Người Yêu Của Em?

Chương 189 - Đây Là Người Yêu Của Em?Chương 189 - Đây Là Người Yêu Của Em?
Chương 189 - Đây Là Người Yêu Của Em?
Cuối cùng, Tần Vệ Đông hỏi Thẩm Thính Văn xem có ý tưởng gì để xử lý chuyện này không. Thẩm Thính Văn bảo chỉ dạy cho cô ta một bài học là được rồi, dù sao ngay từ đầu họ đã biết là không thể làm gì được Hàn Cần.
Đợi đến sau khi Thẩm Thính Văn đồng ý buông tha cho cô ta thì Hàn Cần mới khóc lóc chạy đi.
Mấy ngày sau,'Hot search" của thôn lại thay đổi, Thẩm Thính Văn và Thẩm Thanh Thanh là thanh mai trúc mã từ thuở nhỏ, còn Hàn Cần là nhân vật muốn chen chân vào mối quan hệ đó nhưng không được coi trọng. Chắc chắn trong khoảng thời gian dài tới đây, Hàn Cần sẽ là trò cười của cả thôn.
Tuy nhiên, nó chẳng liên quan gì tới mấy người Thẩm Thính Hồng, hai ngày nay Thẩm Thính Hồng và Diệp Thận Ngôn bắt đầu lên Cung Tiêu Xã ở huyện thành để đặt máy may.
Quân đội biên kia đã điện tín lại, họ đã gom đủ số tem phiếu Diệp Thận Ngôn muốn nhưng chắc chắn Cung Tiêu Xã ở huyện thành không có đủ hàng hoá để cung cấp cho họ nên cả hai đã lên ngồi xe bò đi thị trấn từ sớm.
Sở dĩ phải đến thị trấn trước là vì mấy ngày nay những người được tuyển chọn đã làm ra một đống quần áo dựa theo yêu cầu của Thẩm Thính Hồng. Do may toàn bộ thủ công nên đương nhiên tiến bộ sẽ chậm hơn một chút, mà ở đây cũng có đủ vài chục bộ.
Mang đến Cung Tiêu Xã cũng đủ để họ bán một thời gian.
Ngoài ra, còn phải giữ lại hai bộ đưa đến Cung Tiêu Xã ở huyện thành.
Trước đây họ đã sớm ước định với Tả Bích Lâm sẽ mang đồ đến vào hôm nay cho nên lúc họ đến Tả Bích Lâm cũng có mặt ở Cung Tiêu Xã. Dù gì đây cũng là đợt hàng hoá đầu tiên, đương nhiên Tả Bích Lâm phải đích thân trấn cửa ải mới được.
Sau khi nhìn một lượt số quần áo này, tâm trạng Tả Bích Lâm rất vui vẻ, Chị không ngờ được đó, thế mà mọi người có thể làm ra nhiều kiểu mẫu mã như vậy chỉ từ những miếng vải lỗi. Nếu không nói ra thì ai biết đây là vải lỗi chứ? Chắc chắn món đồ thủ công này có thể bán ra với cái giá không tệ, nó sẽ cháy hàng sớm thôi."
Thẩm Thính Hồng rất khiêm tốn/Chị Tả, vậy tức là chị bằng lòng cho chúng em cơ hội này.'
"Người có năng lực sẽ không bao giờ bị mai một, chẳng hạn như vàng, dù có bị bụi bám đến đâu thì vẫn luôn sáng." Tả Bích Lâm đánh giá cực kỳ cao.
Sau đó, chị ấy lại nhìn về phía Diệp Thận Ngôn ở bên cạnh Thẩm Thính Hồng, Vị này là người yêu của em à?” "Vâng ạ, đúng là chị Tả có nhãn lực rất tốt!" Thẩm Thính Hồng cười nói.
"Cũng chẳng phải do chị có nhãn lực tốt, trên cơ bản ánh mắt của đối phương chưa từng rời khỏi người em, người nào không muốn biết cũng không được ấy chứ." Tả Bích Lâm trêu chọc nói.
"..." Mặt Thẩm Thính Hồng lập tức đỏ bừng lên, tuy cộng cả hai đời thì cô đã là người mấy chục tuổi nhưng đây là lân đầu được trải nghiệm chuyện yêu đương. Nói trắng ra cô chính là hoa cúc đại khuê nữ, bị nhiều người trêu chọc như vậy thì làm sao mà không xấu hổ được chứ?
"Ha ha, Thính Hồng chị vẫn luôn cảm thấy em chững chạc và giỏi giang hơn bạn bè đồng trang lứa rất nhiều, không ngờ tới em còn có một mặt như vậy.' Thật ra bộ dáng của Tả Bích Lâm rất hiền hoà.
"Người yêu của em làm gì đó?" Nói xong chính sự, Tả Bích Lâm bắt đầu hỏi thăm chuyện đại sự của Thẩm Thính Hồng như một người chị gái.
"Anh ấy là một quân nhân xuất ngũ vì bị thương." Thẩm Thính Hồng nói.
"Thật tuyệt!" Tả Bích Lâm nói, chị ấy cũng là một người kính nể quân nhân, quân nhân vì bị thương mà xuất ngũ thì càng xứng đáng được tôn trọng, Trước đây chị còn nghĩ em không có yêu ai đâu đấy, chị còn định giới thiệu em trai chị cho em.
Đúng thật là Tả Bích Lâm đã từng suy nghĩ đến chuyện này, sau vài lần tiếp xúc ngắn ngủi, chị ấy thật sự thích cô gái chính trực và ngay thẳng này.
Nếu con bé làm em dâu của mình thì quả thực không có gì tốt hơn, chỉ là mình còn chưa đề cập tới chuyện này mà người ta đã mang người yêu đến đây rồi, tức khắc ánh mắt nhìn Diệp Thận Ngôn liên mang theo sự soi mới tìm nhân tài của nhà mẹ đẻ. Nhưng thoạt nhìn không có vẻ nào là bị thương cả, tướng mạo cũng rất đoan chính, nhìn như này thì đúng thật là thằng em trai nhà mình không thể so sánh với người ta được.
Nhìn qua nhìn lại vẫn thấy tương đối khá hài lòng, Tả Bích Lâm gật đầu,'Em phải đối xử thật tốt với đồng chí Thẩm Thính Hồng đấy, con bé là một cô gái rất ưu tú."
Bạn cần đăng nhập để bình luận