Thập Niên 70: Ớt Thê Chưa Lập Gia Đình Có Không Gian

Chương 553 -

Chương 553 -Chương 553 -
Chương 553 -
Về phần Đại Bảo và Nhị Bảo, cái này không quan trọng, dù sao bây giờ bọn trẻ còn nhỏ. Chờ khi lớn một chút, cần chia phòng rồi lại mua cũng không muộn, khi đó nói không chừng còn có thể có ký thuật mới nữa.
"Phải không, cái này dùng đến rất mát mẻ hả? Thực ra Bắc Kinh của chúng ta vẫn ổn, nếu ở Tứ Xuyên mà ở phải cữ thì càng nóng hơn." Thẩm Thính Hồng nói.
Tiêu Kiến Phương nhìn đứa cháu dâu bên ngoại này của mình, cũng là càng xem càng thích. Bà lão thì tiếp xúc với Thẩm Thanh Thanh tương đối nhiều, nhưng Lý Thắng Nam thì đúng là ít hơn.
Lúc ấy thấy Lý Thắng Nam vẫn còn là một cô gái tóc ngắn tùy tiện, tay chân cực kỳ mạnh mẽ, thỉnh thoảng còn đùa giỡn Quân Thể Quyền. Bây giờ lại hoàn toàn không giống vậy, bởi vì mang thai ở cữ, cả người mượt mà hơn không ít. Cộng thêm trời sinh màu da của con bé lại khá trắng, nhìn như thế trông càng đáng yêu. Đừng nói Tiêu Kiến Phương cảm thấy sự tương phản lớn, ngay cả Thẩm Thính Hồng và Thẩm Thanh Thanh đều cảm thấy không thể tưởng tượng nổi. Đây còn là nữ ma đầu khiến nhóm đàn ông nghe thấy đã sợ mất mật trước đó sao, giống như lời đồn là người có sức lực như trâu ư?
Bây giờ rõ ràng là dáng vẻ của cô vợ nhỏ của ông trùm nuôi heo.
Cùng Lý Thắng Nam nói chuyện một hồi, mọi người lại đi xem thằng nhóc mập mạp kia. Thật sự là một đứa nhóc mập mạp, trông rất kháu khỉnh mạnh khỏe. Lúc vừa sinh ra thì là dáng vẻ đo đỏ nhắn nhúm, chẳng qua chỉ mới hai mươi ngày, đã nảy nở hẳn, làn da trắng nốn nuột nà. Nhìn là khiến người ta yêu thương, mặt mũi vẫn chưa nhìn ra rốt cuộc là giống ai hơn, nhưng tuyệt đối là một đứa nhóc đẹp.
Mặc dù nhắm mắt đi ngủ, nhưng cái mũi cái miệng nhỏ vừa nhìn là biết sau này nhất định là một anh chàng đẹp trai.
Khóe miệng Lý Thắng Nam nhếch lên tràn đầy nụ cười hạnh phúc, Thẩm Thính Võ đúng là đầu đất, rõ ràng sữa mẹ của chị đủ, nhưng buổi tối luôn không gọi chị dậy cho bé bú mà buổi tối thì sẽ cho nhóc ngốc này bú bình. Việc này khiến chị phải thường xuyên trướng sữa, đứa nhỏ cũng không phát triển tốt."
Ngoài miệng thì ghét bỏ vậy nhưng trong tim Lý Thắng Nam lại vô cùng ngọt ngào, trước không nói đến loại hành vi này của Thẩm Thính Võ có đúng hay không, nhưng ít ra có một điều là có thể khẳng định được, đó chính là anh ấy vô cùng thương mình. Sau khi Thẩm Thính Hồng nghe thì đầu tiên là gật đầu, nhưng vẫn muốn khéo léo nhắc nhở một chút,/Mặc dù biết anh hai thương chị, nhưng tối vẫn nên cho bú, cũng không phải đứa nhỏ không trưởng thành tốt. Dù đứa nhỏ bú bình vẫn có thể lớn lên bình thường, nhưng vì sợ chị trướng sữa nặng có thể dẫn đến vấn đề trướng nghiêm trọng rồi lại nhiễm trùng, đến lúc đó sẽ rất đau."
Lý Thắng Nam gật đầu, Thẩm Thính Hồng cũng sẽ không gạt mình. Hơn nữa tốt xấu gì cũng là sinh viên, kiến thức phương diện này cũng có một ít, chỉ là bây giờ kiến thức ở phương diện này không còn quan trọng nữa, cô ấy biết cũng không nhiều.
Nhưng Thẩm Thính Hồng đã nghiêm túc nói như thế, vậy chắc chắn đúng là nghiêm trọng.
"Chị sẽ cố gắn nói với anh hai em."
"Được!" Thẩm Thính Hồng gật đầu, loại chuyện này vợ chồng trẻ bọn họ vẫn nên tự nói với nhau là tốt nhất. Hai người đều là người mới, gặp vấn đề như thế là vô cùng bình thường, chỉ cần cẩn thận giải quyết thì sẽ không có gì nữa.
"Thắng Nam, em đặt tên cho đứa nhỏ này chưa?"
Thấm Thanh Thanh tò mò hỏi.
Không cần nghĩ cũng biết nhất định là Lý Thắng Nam đặt tên, chút văn hóa của Thẩm Thính Võ mà thật sự đặt tên thì cũng là Thẩm Cẩu, Thẩm Thiết Trụ này kia mất, đứa nhỏ khi lên rồi chắc sẽ khóc đến ngất mất.
"Không phải em đặt mà là ông nội em đặt, tên là Thẩm Quân Lễ”
Không còn nghi ngờ gì nữa, Lý Thắng Nam vô cùng hài lòng với cái tên này.
"Thẩm Quân Lễ à, cũng rất hay, nghe như đều có tên cả hai người vậy, có cảm giác kết tỉnh từ tình yêu." Thẩm Thính Hồng nhíu nhẹ mày, trêu chọc nói. Lý Thắng Nam đỏ mặt/Đừng nói nhảm, làm gì có ý đó."
Mọi người đều cười âm lên.
Chẳng qua dù gì Lý Thắng Nam cũng còn đang ở cữ, mọi người vây quanh cô ấy nói chuyện một hồi thì cũng để cô ấy tự mình nghỉ ngơi thật tốt, sản phụ vẫn nên nghỉ ngơi thật tốt mới tốt được.
Lý Thắng Nam đúng lúc cũng hơi buồn ngủ, dù sao bây giờ cô ấy còn chưa thể đi ra ngoài. Một lúc nữa kiểu gì Thẩm Thính Võ cũng sẽ mang cơm đưa tới, cô thì thanh thản ngủ là được.
Lưu Nguyệt luôn bận rộn trong phòng bếp, sau khi Tiêu Kiến Phương đến thì cũng vội vàng chạy đến xem cháu của mình. Xem xong cháu thì Tiêu Kiến Phương mới nhớ con gái cưng của mình, vội vàng chạy vào phòng bếp hỗ trợ.
Bạn cần đăng nhập để bình luận