Thập Niên 70: Ớt Thê Chưa Lập Gia Đình Có Không Gian

Chương 650 -

Chương 650 -Chương 650 -
Chương 650 -
Mặt Hạ Giai càng đỏ hơn, may mà hôm nay có trang điểm, nên không thể nhìn ra, ngược lại chỉ khiến cô ấy càng thêm xinh đẹp.
"Mẹ, đừng có nói bậy nhé, hôm nay con đã chuẩn bị trước mọi thứ rồi, chắc chắn sẽ không phạm sai lầm đâu có được không?”
"Được, được, được, hôm nay là này kết hôn của con, mẹ không hủy thanh danh của con nữa."
Thật ra Mẹ Hạ kéo Thẩm Thính Hồng vào, cũng không phải chỉ vì muốn nghỉ ngơi, mà là để nói chuyện với con gái mình một chút. Tuy không gả xa, mà trên thực tế hai nhà còn cách rất gân nhau, nhưng dù gì cảm giác khi chưa gả và gả rồi cũng rất khác.
Thẩm Thính Hồng cũng có con gái của mình, đương nhiên, hiểu được cảm xúc của Mẹ Hạ. Cô nhìn Mẹ Hạ và Hạ Giai ôn lại những chuyện khi còn nhỏ, hốc mắt đã hơi đỏ lên, vỗ vào mu bàn tay của Mẹ Hạ.
"Chúng ta quen biết nhau nhiều năm như thế, tôi là người thế nào bà còn không biết à, bà không cân lo đâu. Giai Giai đã gả đến nhà chúng tôi, thì chính là con gái ruột của tôi, sẽ không con vì con bé là con dâu mà làm việc bất công. Tôi cũng sẽ không nói lời dễ nghe, tóm lại bà có thể yên tâm. Hơn nữa, tôi đã chuẩn bị nhà cho hai đứa nhỏ rồi, ngay giữa hai nhà chúng ta, đi đến đâu cũng chỉ cần vài phút, đến lúc ấy chúng muốn tới đâu ăn cơm đều được cả. Đương nhiên, bản thân tôi vẫn mong bọn nhỏ sẽ về bên bà, đỡ phải phiên đến tôi, tôi còn phải đi du lịch với Lão Diệp nữa."
Thẩm Thính Hồng không nói lời hoa mỹ, cô thực sự đã nghĩ như vậy.
Nỗi buồn khi con gái kết hôn của Mẹ Hạ đã bay biến mất, phút chốc đã cười rộ lên'Khó lắm mới đuổi được con nhóc này đi, tôi cũng không muốn có phiên đến mình nữa. Bà không biết đâu, lúc nhỏ nó nghịch ngợm lắm, thường khiến tôi tức chết đấy. Bà thấy nếp nhăn trên mặt tôi không, đều do tức giận mà thành đấy..."
Hạ Giai: ˆ....
Lễ cưới của Diệp Hoa Lâm và Hạ Giai thực sự rất hoành tráng.
Trước đây thì không có điêu kiện nhưng bây giờ có rồi, Thẩm Thính Hồng tất nhiên muốn dành những điều tốt nhất cho con dâu mình.
Đại sảnh đều được trang trí theo phong cách của các đám cưới thời hậu thế, trông rất mộng mơ, những cô gái đã kết hôn hoặc còn độc thân tham dự đám cưới đều không khỏi ghen tị. Các cô gái còn độc thân còn nghĩ, đến khi họ kết hôn cũng sẽ tổ chức như thế này. Mười một giờ rưỡi trưa, người chủ trì xuất hiện trên sân khấu, cũng chính là người chủ hôn lúc trước.
Mọi người đều cảm thấy đám cưới này rất thú vị, người chủ trì nói chuyện hài hước và dí dỏm, khiến mọi người cười rộ không ngừng.
Người lên sân khấu đầu tiên là Diệp Hoa Lâm, dưới những câu hỏi của người chủ trì, cậu đợi được người mình luôn mong nhớ, từ nay người đó sẽ là vợ mình. Họ sẽ giống như ba mẹ cậu, cùng nhau trải qua sóng gió, sống cùng nhau đến hết đời này.
Dưới sự dìu dắt của Ba Hạ, Hạ Giai bước vào trung tâm sân khấu. Sự xuất hiện của Hạ Giai lập tức thu hút ánh nhìn của mọi người. Những cô gái kia nhìn Hạ Giai như bước ra từ truyện cổ tích, trong lòng càng thêm ghen tị, quá đẹp, thực sự là quá đẹp.
Ba Hạ là người có thân hình to lớn, hình xăm ở cánh tay trông rất hung dữ, nhưng trên khấu lại khóc không ngừng.
Mẹ Hạ nhếch miệng, cảm thấy không thể nhìn nổi,Tôi có thể không lên đó không, đừng nói tôi quen ông ấy nhé, thực sự là quá mất mặt."
Thẩm Thính Hồng dở khóc dở cười.
"Thăng nhóc này... hức... thằng nhóc này nhất định phải... hức... đối xử tốt với con gái tôi... hức... nếu cậu làm con gái tôi chịu uất ức, xem tôi xử lý cậu như thế nào!"
Ba Hạ nói giọng hung dữ, nhưng bây giờ bộ dạng khóc lóc như thế này, lời nói có hung dữ mấy cũng không còn uy lực.
Diệp Hoa Lâm trịnh trọng hứa sẽ đối xử tốt với Hạ Giai, như vậy mới yên tâm.
Sau đó là các nghi thức truyền thống, kính trà cho ba mẹ hai bên, rồi người chủ trì nói vài lời chúc phúc, nghi thức coi như kết thúc, tiếp theo là mời khách dự tiệc. Thẩm Thính Hồng dù muốn trốn cũng không trốn được, ở đây toàn là đối tác làm ăn. Dù Diệp Hoa Lâm là một đứa trẻ ưu tú, nhưng làm cha mẹ, sao có thể hoàn toàn yên tâm. Thêm vào đó những mối quan hệ này đều từ họ mà ra, người ta đến dự đám cưới, không chỉ vì Diệp Hoa Lâm là một thanh niên đầy triển vọng mà còn vì nể mặt Thẩm Thính Hồng và Diệp Thận Ngôn, họ tất nhiên phải ra tiếp khách.
Cả ngày trôi qua, Thẩm Thính Hồng cảm thấy mình nói đến khô cả họng, mặt cũng cười đến cứng đơ, khắp người không có chỗ nào không đau, việc này thực sự không phải con người làm.
Tối đến sau khi tắm rửa xong, Diệp Thận Ngôn nhẹ nhàng giúp Thẩm Thính Hồng bóp lưng, Vợ à, vất vả rồi."
"Quá vất vả luôn, nghĩ đến sau này khi Tam Bảo và Tứ Bảo kết hôn, chúng ta đều là ông bà già hết rồi, khi đó mà còn làm thế này, chắc chết mất thôi." Thẩm Thính Hồng tuyệt vọng.
Bạn cần đăng nhập để bình luận